Chương 1698: 12 vị chiến tướng
Chương 1698: 12 vị chiến tướngChương 1698: 12 vị chiến tướng
Hắn biết, đội quân này của giáo hội e là xong đời rồi.
Các thế lực mặc dù đã tìm được khu vực này, nhưng trên thực tế là công tác chuẩn bị vẫn còn chưa đủ, bọn họ chưa biết rõ được tình hình cụ thể ở trong trường, chỉ biết nơi này là một cứ điểm quan trọng của quân đoàn Thâm Uyên thôi.
Điều bọn họ không biết là trong 12 chiến tướng có không ít người đang ở đây, hơn nữa trong đó bao gôm cả Tát Đán, người đứng đầu 12 chiến tướng.
Ngoài ra, nếu không phải ở trong trường thì căn bản là không biết rõ là ở đây có một người đàn ông áo trắng thần bí, cho dù là 12 vị chiến tướng cũng đều phải nghe theo mệnh lệnh của hắn, còn ở trên người hắn thì lại không thể nào cảm nhận được sự tồn tại nào của năng lượng.
Liên quan đến tin tình báo này, chỉ có vào bên trong trường rồi mới biết được, cũng có nghĩa là, trên thực tế chỉ có một mình Hứa Mạt biết, Áo Thần Điện cũng là sau này khi nhận được tin tình báo của hắn thì mới biết.
Giáo hội hiển nhiên là không biết.
Nhưng giáo hội thất các thế lực tràn vào, rõ ràng là kẻ dẫn đầu, bọn họ nóng vội muốn tìm thấy Cái Á, vì thế nên đã ra tay đầu tiên.
Điều này cũng có nghĩa là bọn họ làm con chim đầu đàn.
Giáo hội kiêu ngạo tự đại, bọn họ dường như đã quen với việc lộng hành, quên mất nơi này là địa bàn của Thâm Uyên.
Hơn nữa từ sự nôn nóng của giáo hội có thể thấy thế lực này của giáo hội nóng lòng muốn có được Cái Á.
Vì thế, mục đích của giáo hội đã hai năm rõ mười, bọn họ thân là thế lực truyền giáo, trên danh nghĩa truyền giáo nhưng lại cũng muốn thống trị vũ trụ.
Có điều Hứa Mạt tất nhiên là vui khi thấy điều đó, có thể nhìn thấy người của giáo hội phải chết, hắn đương nhiên là cũng không ngại.
-Giết.
Người của giáo hội dường như không ý thức được giáo hội của bọn họ phải đối mặt với cái gì, nhìn thấy Tát Đán đi ra, bọn họ cảm nhận được một luồng khí tức uy hiếp, người này trong bộ áo giáp của ác quỷ, như thể là thân chết chốn địa ngục vậy, khiến cho bọn họ cảm nhận được sự nguy hiểm.
Có điều, tổng giám mục thần thánh, bọn họ sao có thể sợ ác quỷ được?
-Kiếm ánh sáng thần thánh, tịnh hóa.
Một vị giáo chủ niệm chú, vừa dứt lời thì trên bầu trời không gian u ám biến thành màu vàng kim thần thánh.
Mỗi một thanh kiếm ánh sáng thần thánh đều ẩn chứa ý chí sắc bén vô cùng, rơi xuống rợp trời, lao về phía Tát Đán.
Cơ thể Tát Đán đứng sừng sững trong không trung, ngẩng đầu liếc nhìn một cái, áo giáp màu đỏ thẫm trên người hắn phát ra ánh sáng năng lượng đáng sợ, hắn không hề né tránh, cũng không phản kháng, cứ để cho kiếm ánh sáng thần thánh rơi xuống và tác động lên cơ thể hắn.
-Tùng, tùng...
Những âm thanh trâm đục vang lên, kiếm ánh sáng thần thánh rơi xuống trên người của Tát Đán nhưng lại không thể đâm thủng áo giáp của Tát Đán, thậm chí cũng chỉ khiến thân thể Tát Đán khẽ rung lên, không đủ để khiến thân thể Tát Đán lùi xuống một chút nào.
Nhìn thấy cảnh tượng này, các tổng giám mục của giáo hội mặt mày biến sắc trong nháy mắt, bọn họ biết uy lực của thanh kiếm ánh sáng thần thánh mạnh đến đâu, nhưng lại không thể làm lay động được đối phương, đây là sức mạnh và phòng ngự cấp bậc gì vậy?
Hứa Mạt nhìn thấy cảnh tượng này cũng rất kinh ngạc, Tát Đán, người dẫn đầu trong 12 vị chiến tướng, có lẽ là đại diện cho chiến lực đỉnh cao nhất của Thiên Hành Giả, Thiên Hành Giả giống như Ô Lý Mộc trên thực tế cũng là Thiên Hành Giả cấp cao, nhưng ở trước Tát Đán thì vấn chả là gì.
Không biết A Thụy Tư Áo Bố Lai Ân có thể đánh với Tát Đán một trận không.
-Là Tát Đán.
Người của giáo hội mặt biến sắc, rõ ràng là bọn họ cũng nghe tới sự tồn tại đáng sợ của người dẫn đầu 12 vị chiến tướng Thâm Uyên này.
Thân thể Tát Đán đắm chìm trong ánh sáng thần thánh, năng lượng màu đỏ tươi như thể ác quỷ tràn ngập ra ngoài, ánh sáng thần thánh của giáo hội không đủ để có thể tịnh hóa hắn.
Chỉ thấy hắn ngẩng đầu lên, dưới chiến mũ giáp dữ tợn kia là đôi mắt lạnh lùng cũng tỏa ra ánh sáng màu đỏ đáng sợ, hắn giơ tay lên, lòng bàn tay vươn lên hướng lên trời, chộp lấy từ trong không trung.
Trong chớp mắt, thân thể của tổng giám mục vừa ra tay kia run rẩy, sắc mặt thay đổi rõ rệt.
-Cứu ta.
Trong miệng hắn phun là giọng nói khàn đặc, ánh sáng năng lượng đỏ tươi trong chốc lát bao bọc lấy cơ thể hắn, bàn tay Tát Đán đột nhiên nắm chặt.
Âm thanh rắc rắc vang lên, chỉ thấy thân thể của vị tổng giám mục kia dần dần bị vặn vẹo đến biến dạng, sau đó lại bị đồn nén thành một khối, máu tươi từ không trung bắn ra, một lúc sau đã không còn nhìn thấy bóng dáng của vị tổng giám mục kia nữa, cách một khoảng không mà bị bóp cho đến chất.
Trong khu vực này đang có rất nhiêu người chú ý tới trận chiến này, bao gôm cả Thiên Hành Giả của các thế lực lớn trong vũ trụ, người của bọn họ còn chưa tới toàn bộ, nhưng cũng có một phần đã tới, khi nhìn thấy cảnh tượng trước mặt trong lòng cũng sinh ra từng đợt sóng dữ dội.
Tát Đán giết chết một vị tổng giám mục, cứ giống như là nghiền nát một con kiến vậy, quá mạnh.
La Đức Lý Cách của Áo Thần Điện là người đứng thứ 3 trong bảng Áo Thần, nhưng khi hắn nhìn thấy cảnh tượng này sắc mặt bất giác trở nên tái mét, mặc dù là không ở trên chiến trường, nhưng hắn dường như có thể cảm nhận được sức mạnh đáng sợ của Tát Đán.
La Đức Lý Cách vẫn luôn rất tự tin vào thực lực của bản thân, nhưng giây phút này hắn không khỏi có hơi cảm thấy hoài nghi.
Thực lực của Tát Đán có khả năng thậm chí còn đáng sợ hơn cả A Thụy Tư/
La Đức Lý Cách, trước đây đã từng chiến đấu với Mông Đế Tư, một trong 12 vị chiến tướng, nhưng cũng bị dồn ép.