Chương 1699: Có tội
Chương 1699: Có tộiChương 1699: Có tội
Tát Đán rõ ràng là mạnh hơn Mông Đế Tư rất nhiều.
Lúc này, bầu trời phía trên trường học.
Tát Đán giơ tay lên, lập tức trên bầu trời nổi lên cơn gió bão năng lượng kinh khủng, năng lượng màu đỏ thẫm biến thành những tảng đá khổng lồ, che kín trời đất, bao trùm lên khu vực đó, toàn bộ không gian đang bị dồn nén.
Trong không trung, tất cả người siêu phàm của giáo hội đều khó mà chuyển động, cảm nhận được sức ép nghẹt thở, năng lượng trên người bọn họ điên cuồng bạo phát và muốn chạy trốn khỏi khu vực này.
Nhưng cơn gió bão màu đỏ đậm đã lập tức phong tỏa vùng không gian đó và hình thành tinh thể khổng lồ, muốn chôn vùi vùng trời kia.
-Mong mọi người ra tay trợ giúp.
Lúc này, Ô Lý Mộc hét lên về phía khu vực bên ngoài trường học, hắn biết người của thế lực khắp nơi đều ở đây rồi, trong dự đoán của hắn thì thế lực khắp nơi có lẽ đều sẽ ra tay giúp đỡ.
Nhưng lúc này không có bất kỳ người nào ra tay, chỉ có bọn họ.
Bọn họ lúc này đều rơi vào tuyệt vọng.
-Chờ một chút.
Lúc này, trong đầu Tát Đán xuất hiện một giọng nói, nhận được một mệnh lệnh, vì thế hắn chỉ nhìn lên phía trên bầu trời chứ không lập tức ra tay.
Cùng lúc đó, trong đầu Hứa Mạt cũng xuất hiện một giọng nói.
-Ngươi đi giết bọn chúng.
Giọng nói này khiến nội tâm Hứa Mạt khẽ run, truyền âm bằng sức mạnh tinh thần, là Lâm Thú, chàng trai mặc áo trắng
Hắn họ Lâm, quả nhiên là giỏi về sức mạnh tinh thần, có thể trực tiếp kết nối bằng sức mạnh tinh thần.
Hơn nữa, Lâm Thú bảo hắn đi giết người của giáo hội.
Hứa Mạt đương nhiên là biết điêu này có nghĩa là gì.
Bây giờ, thế lực khắc nơi trên vũ trụ đều đang nhắm tới phía này, tất cả động tĩnh ở đây đều đang được các thế lực theo dõi, tất cả mọi thứ xảy ra, tất cả thế lực hàng đầu của toàn bộ vũ trụ đều sẽ biết, giáo hội cũng sẽ biết.
Chàng trai áo trắng bảo hắn đi giết, đây là... chứng minh lòng trung thành.
Kẻ tàn độc!
Nhân vật có thể thống trị Thâm Uyên, ra lệnh cho 12 chiến tướng, sao có thể là người lương thiện được chứ.
Mệnh lệnh này, có thể đưa Hứa Mạt vào nơi cực kỳ nguy hiểm, cắt đứt đường lui của hắn.
-Không giết bọn chúng thì ngươi phải chết. Thấy Hứa Mạt không có phản ứng, chàng trai áo trắng tiếp tục nói.
Hứa Mạt có thể cảm nhận rõ ràng là trong giọng nói kia có chứa sát ý, đối phương không phải là đang đùa với hắn.
Nếu như làm trái ý đối phương, Lâm Thú thật sự sẽ giết hắn.
Thân hình Hứa Mạt bay lên không trung, đội mũ giáp lên, rút chiến đao ở sau lưng ra.
Chiến giáp danh sách thứ nhất phát ra sự dữ tợn, lúc bay qua người Tát Đán, chiến giáp đen và chiến giáp đỏ tạo nên sự tương phản sắc nét, nhưng đều hung dữ và đáng sợ.
-Ngươi làm gì vậy?
O Lý Mộc thấy Hứa Mạt vác đao tới với vẻ lạnh lùng.
Đôi mắt lạnh băng của Hứa Mạt quét về phía đối phương, nếu như giết người khác, có lẽ Hứa Mạt chưa chắc đã ra tay, nhưng giết người của giáo hội thì Hứa Mạt không có cảm giác gì gọi là có tội cả.
Trước đây, khi Mông Đế Tư dẫn quân đoàn Thâm Uyên đối phó với bọn họ, người của giáo hội không chỉ không đối phó với quân đoàn Thâm Uyên mà ngược lại là tiến hành truy sát bọn họ, vì thế cho dù bây giờ Hứa Mạt có giết bọn chúng cũng chỉ là đòi nợ mà thôi.
Phổ La Thác chính là bị La Đức Lý Cách mưa hại, nhưng là chết trong tay người của giáo hội.
-Ngươi dám...
Ô Lý Mộc nhìn Hứa Mạt từng bước đi tới, nội tâm sinh ra cảm giác sợ hãi, nhưng trong ánh mắt vẫn mang theo sự đe dọa, năng lượng trên người hắn mất kiểm soát, muốn phản kháng, nhưng lại thất Tát Đán trực tiếp khống chế hắn, gió bão năng lượng màu đỏ thẫm chèn ép Ô Lý Mộc.
-Vèo.
Cơ thể Hứa Mạt cử động rồi, ánh sáng đao xẹt qua, lạnh thấu xương, lập tức cắt đứt yết hầu của Ô Lý Mộc, đầu của Ô Lý Mộc nghiêng ngả, giống như cổ cũng bị ánh sáng đao cắt đứt rồi vậy, chết thảm ngay tại chỗ.
Thậm chí, sau khi hắn chết rồi mắt vẫn mở trừng trừng, lộ ra vẻ không cam tâm.
Hắn là tổng giám mục của giáo hội có trên 1 triệu người, hắn cách vị trí tổng giám mục hồng y chỉ còn một bước, sao hắn có thể chết được, chết trong tay một hậu bối.
Khu vực này trở nên yên tĩnh, tất cả mọi người đều nhìn vào thanh đao của Hứa Mạt.
Sau đó, chỉ thấy có thể hứa Mạt chuyển động nhanh chóng, ánh sáng đao lóe lên, những tia sáng nở rộ trên bầu trời, mỗi một ánh sáng đao đều lạnh như băng, lưỡi đao sắc bén.
Chỉ thấy từng tổng giám mục của giáo hội lần lượt bị ánh sáng đao cắt cổ, đầu xiêu vẹo, không bao lâu, các tổng giám mục của giáo hội trên không trung đều bị giết sạch, tất cả đều chết trong tay của một mình Hứa Mạt.
Đây lẽ ra là do Tát Đán giết, nhưng giờ lại biến thành Hứa Mạt rồi.
Nhìn bóng người đứng trên không trung kia, đao nhuốm máu, người siêu phàm của các thế lực đều cảm thấy ớn lạnh. Chấn động nhất chắc chắn là người của Áo Thần Điện, bọn họ không hề nghe thấy Hứa Mạt bị đe dọa, truyền âm của Lâm Thú, chỉ nhìn thấy Hứa Mạt đại khai sát giới thôi.
Ngũ Lai và A Gia Toa lộ ra vẻ mặt vô cùng lo lắng, Hứa Mạt làm như vậy là vô cùng nguy hiểm, như vậy là trở thành kẻ thù không đội trời chung của giáo hội, sợ là từ giờ trở đi, giáo hội sẽ bằng mọi giá để giết chết hắn.
Nhưng La Đức Lý Cách lại có một suy nghĩ khác, hắn tất nhiên không phải là lo lắng thay cho Hứa Mạt, chỉ lạnh lùng nói:
-Không ngờ trong Áo Thần Điện chúng ta nhanh như vậy đã xuất hiện kẻ phản bội rồi.
-Chuyện này không đơn giản.
Duy Lạp Áo Bố Lai Ân ở bên cạnh nói, Hứa Mạt tại sao lại ở cùng với người của Thâm Uyên?
Mặc dù bọn họ và giáo hội vốn là có thù oán, nhưng lúc này Hứa Mạt đứng về phe Thâm Uyên, giết chết người của giáo hội, như vậy thì tính chất của toàn bộ sự việc đã thay đổi rồi.