Chương 1704: Thu xếp ổn thỏa
Chương 1704: Thu xếp ổn thỏaChương 1704: Thu xếp ổn thỏa
Hứa Mạt thu xếp ổn thỏa cho bọn trẻ rồi đứng trước cửa lớp học, ngẩng đầu nhìn ra bên ngoài, bầu trời tối đen lúc này đang tỏa sáng rực rỡ, hai vị áo đỏ hết sức bắt mắt, áo dài màu đỏ như ngọn lửa đang săn đuổi trên không trung, tay bọn họ câm quyền trượng tượng trưng cho quyên lợi, khí thế trên người cao ngất trời, mang theo sự áp chế cực kỳ ngang ngược,
-Tổng giám mục áo đỏ.
Hứa Mạt mặc dù chưa từng nhìn thấy nhưng chỉ nhìn lướt qua cách ăn mặc này liền biết là tổng giám mục áo đỏ của giáo hội tới rồi, tổng giám mục đẳng cấp như Ô Lý Mộc cũng đều dưới quyền của tổng giám mục áo đỏ.
Áo đỏ này là thứ mà Ô Lý Mục theo đuổi cả đời, đáng tiếc hắn còn chưa đạt được mà đã phải chết ở nơi này rồi.
Ngoài ra ở một phía khác, cường giả của cộng hòa quốc Áo Bố Lai Ân xuất hiện.
Toàn thân A Thụy Tư Áo Bố Lai Ân ẩn chứa ngọn lửa thần màu vàng, nhất thời nhiệt độ trên bầu trời cao tăng vọt, cơ thể hắn như mặt trời chói chang lơ lửng trên không vậy, mỗi một tia sáng rơi xuống đều vô cùng chói mắt, mang theo hơi thở nóng bỏng.
Ở một phía khác cường nhà của Lâm Thị rầm rập xuất hiện, người dẫn đầu là một chàng thanh niên, nhưng đôi mắt thâm sâu kia dường như lại có thể xuyên thấu lòng người, khiến người khác không dám nhìn thẳng.
Người siêu phàm hàng đầu của hành tinh Thánh Đế Á đến từ Thần Quốc, người dẫn đầu mặc đồ màu vàng, màu vàng chói lọi thân thánh từ trên bầu trời xanh rọi xuống, sắc bén như thanh kiếm.
Ngoài ra, còn có cường giả của các thế lực khác, tất cả đều có mặt cùng một lúc.
Rút ra bài học từ lần trước, tổng giám mục áo đỏ liên kết với các thế lực lớn, đồng loạt ra tay.
Bọn họ tới đây với cùng một mục đích, nhưng nơi tá túc của Cái Á có thể để sau này rồi nói, việc cấp bách hiện tại là áp bức quân đoàn Thâm Uyên, ép buộc khai ra nơi ở của Cái Á, đồng thời khiến Thâm Uyên giao Cái Á ra.
Giây phút này, toàn bộ khu vực bị bị vô số chấn áp chèn ép, dù là với thực lực của Hứa Mạt cũng cảm nhận được một sự chèn ép đến ngộp thở.
Cưởng giả tới đây lần này quá đông, người tu luyện vừa với bước chân vào cấp bậc Thiên Hàng Giả như hắn trong hoàn cảnh này cũng chẳng là gì.
Cho dù là những nhân vật giống nhu La Đức Lý Cách, ở trên bầu trời kia cũng chẳng có chỗ đứng.
Rất nhiều luông sức mạnh tinh thân đang hoành hành trong trường học, đám đông quyết định ra tay không cần phải bận tâm về bất cứ điều gì nữa, thăm dò bên trong trường học không chút kiêng nể, trước đó, ngôi trường được quân đoàn Thâm Uyên bao vay này đối với bọn họ mà nói là một điều thần bí, không ai dám manh động.
Nhưng lúc này, bọn họ không còn khách khí nữa. Chỉ thấy lúc này, một bóng người màu trắng chậm rãi bước ra, tốc độ của hắn không nhanh, khí tức trên người cũng không mạnh, nhưng trong nháy mắt ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn trên người hắn, không ít người đều cảm nhận được sự uy hiếp mãnh liệt.
-Lâm Thú.
Chỉ nghe thấy một giọng nói phát ra, là một ông lão của Lâm Thị.
Lần trước giáo hội hành động thất bại, Tát Đán xuất hiện, bọn họ đã nghi ngờ nơi này là trung tâm của Thâm Uyên rồi.
Một vài nhân vật cấp cao biết được thân phân của vua Thâm Uyên, đặc biệt là Lâm Thị, bọn họ là thế lực hiểu rõ hơn ai hết.
-Nói chuyện với tổ tông như thế à?
Lâm Thú ngẩng đầu nhìn người của Lâm Thị kia nói.
Lâm Lang Gia của Lâm Thị, đỉnh cao Thiên Hành Giả, khả năng chiến đấu siêu mạnh, thực sự đứng trên đỉnh kim tự tháp ở cảnh giới này.
Nhưng lúc này, Lâm Thú nhìn ông ta lại xưng là tổ tông của ông ta.
Còn Lâm Lang Gia nghe thấy Lâm Thú nói vậy lại không hề nóng nảy cũng không nổi giận.
Người trước mặt nhìn có vẻ là trẻ hơn ông ta, nhưng ông ta biết người này là sự tồn tại của cấp bậc gì, xét về vai vế Lâm Thú đích thực là tổ tông của ông ta.
Lâm Thú cũng chính là vua của Thâm Uyên, hắn dùng thời gian mấy trăm năm, một tay xây dựng nên Thâm Uyên ngày nay, xây dựng một quân đoàn Thâm Uyên hùng mạnh.
-Lâm Thú, giao Cái Á ra đây.
Lâm Lang Gia nhìn Lâm Thú nói.
Lâm Thú, kẻ phản bội đế quốc Lâm Thị, bị hoàng đế bệ hạ năng đó đày tới Thâm Uyên, hắn cũng là em trai của ruột của hoàng đế đế quốc, nếu nói về huyết mạch thì Lâm Thú mới là dòng máu Lâm Thị chính gốc, lão quái vật thực thụ.
-Tiểu bối ở đây ra vậy, nói chuyện với tổ tông như thế hả?
Lâm Thú miệt thị nói với giọng điệu thách thức.
Chỉ thấy hắn ngẩng đầu liếc nhìn lên bầu trời, đôi mắt kia mang theo lực xuyên thấu đáng sợ, dường như nhìn thấu thiên không, mây gió cuồn cuộn trên trời cao, ở đó hình như vẫn còn có người.
-Lâm Hư, ngươi vẫn chưa chết à? Trốn ở đó làm cái gì.
Giọng nói của Lâm Thú mang theo lực xuyên thấu cực mạnh, nếu chỉ là Thiên Hành Giả thì rõ ràng là không đủ để khiến Lâm Thú phải ra mặt, hơn nữa lần này các thế lực lớn cũng nhất định phải có được Cái Á.
Vì vậy trên cả những Thiên Hàng Giả đẳng cấp này còn có sự xuất hiện của một tồn tại mạnh mẽ hơn, bao gồm cả một trong những vị điện chủ của Áo Thần Điện.
Có thể nói, hành động nhắm tới Cái Á lần này, là một hoạt động lớn hùng mạnh nhất trong vũ trụ. Lâm Hư, hiện này là nhân vật số hai của Lâm Thị, cũng giống như Lâm Thú, cũng là nhân vật cấp lão quái vật.
-Lâm Thú, những người tới đây hôm nay ngươi cũng thấy cả rồi, Cái Á ngươi không giữ được đâu, giao ra đây đi." Trên không trung truyền tới một giọng nói già nua, những vẫn không nhìn thấy người.
-Vậy sao?
Giọng nói Lâm Thú mang theo sự mỉa mai:
-Ngươi có tin là chỉ cân một câu nói của ta, khu vực này ngoài các người ra, tất cả mọi người đều sẽ bị chôn vùi ở đây không.