Chương 1726: Hợp tác
Chương 1726: Hợp tácChương 1726: Hợp tác
Cái Á nhìn về phía Lâm Thú, hỏi:
-Hợp tác cái gì?
-Cái Á tiên sinh tiếp tục ở lại Thâm Uyên giảng bài, đương nhiên là dùng chân thân, ta sẽ không có bất kỳ hạn chế nào với Cái Á tiên sinh.
Lâm Thú trả lời:
-Chúng ta có chung ý tưởng, giống như lúc trước vậy, Thâm Uyên cần phải thay đổi một chút, Hứa Mạt cũng có thể ở lại cùng một chỗ với Cái Á tiên sinh tại Thâm Uyên. Ở nơi này tu hành có lẽ ngẫu nhiên ta cũng sẽ chỉ dạy hắn vài điều.
Cái Á nhíu mày, nói:
-Hiện tại không đi vê sau chắc gì có thể đi được.
-Cái Á tiên sinh hẳn là phải hiểu rõ ta mới đúng chứ, chuyện ta đã đồng ý đương nhiên sẽ không nuốt lời, tin tưởng thành ý của ta đi, chúng ta có chung mục tiêu mà.
Lâm Thú nở một nụ cười thâm sâu.
Hứa Mạt hẳn là muốn báo thù nhỉ?
Mối thù năm đó toàn bộ dòng chính của Lâm thị đều bị tiêu diệt.
Nếu như Cái Á phụ giúp hắn, vậy thì trong tương lai mấy chục năm sau, đây có thể sẽ là một thế lực lớn mạnh.
Cái Á, cô Khung, lại thêm là con ruột của anh trai hắn, đội hình này nghe là biết mạnh rồi.
Huống hồ, Hứa Mạt bây giờ còn có thân phận của Áo Thần Điện.
Nếu như hai bên có thể hợp tác với nhau, vậy thì tương lai hắn từ Thâm Uyên xuất phát, Hứa Mạt từ nước Cộng hòa Áo Bố Lai Ân đi ra, đây chính là một thế lực siêu cường đó.
-Ta tin rằng các ngươi cũng bằng lòng trở thành bạn bè với ta chứ không muốn thành kẻ thù.
Lâm Thú cười nói:
-Với thân phận của Hứa Mạt, nếu như đưa ra ánh sáng thì chắc chắn Lâm thị sẽ không tiếc bất cứ giá nào cũng phải giết cho được hắn. Kể cả Hứa Mạt có Áo Thần Điện bảo vệ đi nữa thì có thể giữ được sao? Trừ khi hắn biến mất trong tâm mắt của mọi người.
Trên người cô Khung hiện lên vẻ chết chóc, Cái Á cũng cau mày, Lâm Thú đang uy hiếp.
Không hợp tác thì liên đưa thân phận của Hứa Mạt ra ánh sáng sao?
-Đương nhiên, ta cũng không muốn làm thế đâu, dù sao bây giờ, Hứa Mạt cũng là người duy nhất có huyết thống gần nhất với ta trên thế gian này.
Lâm Thú tiếp lời:
-Kẻ làm chú như ta đây cũng nên giúp cháu trai một tay để hắn trưởng thành chứ, tin tưởng thành ý của ta đi.
-Ở lại bao lâu? Cái Á hỏi.
-Ba năm.
Lâm Thú đáp:
-Sau ba năm, tùy ý đi hay ở. Trong khoảng thời gian này, ta sẽ không hạn chế bất cứ điều gì với các ngươi. Cái Á tiên sinh chỉ cần an tâm giảng bài, ta sẽ trợ giúp tiên sinh giúp Hứa Mạt trưởng thành.
Cái Á nhìn về ở phía cô Khung, lực tinh thần của hai người kết nối với nhau.
Lâm Thú không vội, hắn im lặng đứng đó.
Lần này mặc dù hắn bị hai người này tính toán, nhưng sau khi biết được mọi chuyện hắn cũng không hề cảm thấy buồn bã, ngược lại lại rất hưng phấn.
Đối với hắn mà nói, đây quả là một tin tức tốt, không phải sao?
Thế giới này, càng ngày càng loạn rồi.
-Được.
Cái Á nhìn về phía Lâm Thú đáp lại:
-Nếu như ngươi gây ra bất cứ bất lợi gì cho Hứa Mạt, ngươi sẽ phải trả một cái giá đắt đó.
Lâm Thú cười cười:
-Ta đâu có lý do gì mà phải đi gây bất lợi cho Hứa Mạt, ta là chú ruột của hắn mà.
Ánh mắt cô Khung nhìn chằm chằm vào hắn, mang theo ý uy hiếp.
-Khung, hiện tại ta đấu với ngươi, ngươi cho rằng nắm được mấy phần thắng?
Lâm Thú hỏi.
-Bảy phần.
Cô Khung trả lời lại.
-Nếu như ta không bị thương ở thời kỳ toàn thịnh thì sao?
Lâm Thú lại hỏi.
-Một phân.
Cô Khung lại đáp lời.
-Đúng thật.
Lâm Thú nói:
-Đi thôi, ta đưa các ngươi ra ngoài.
Dứt lời, ba người liền cùng nhau đi ra ngoài.
Không có chiến đấu cũng chẳng có bão tố.
Thậm chí còn phảng phất như chẳng có ân oán gì.
Cái Á bị cầm tù ở đây cũng không có một lời oán trách.
Dường như mọi chuyện đều chẳng xảy ra. Đối với những nhân vật cấp bậc như bọn họ, suy xét sự việc xưa nay đều không dùng cảm xúc, chỉ có lý trí quyết định.
Đám người Hứa Mạt vẫn luôn ở ngoài doanh trại.
Khi bọn họ thấy ba người cùng đi ra, trong lòng Hứa Mạt liên nhảy lên một nhịp.
Lâm Thú, cô Khung... Người còn lại chắc là Cái Á.
Thế thân bên cạnh hắn đã ngã xuống.
Đám người Tát Đán và Mông Tế Tư nhìn thấy Lâm Thú liền hơi khom người hành lễ.
-Bái kiến Cái Á tiên sinh đi.
Lâm Thù mở miệng nhắc nhở bọn hắn.
-Chào Cái Á tiên sinh.
Bọn người Tát Đán nhìn về phía Cái Á khẽ gật đầu. Mặc dù bọn hắn đối với Cái Á không có bao nhiêu kính trọng, nhưng Lâm Thú đã ra lệnh, bọn hắn không dám chống lại.
-Hứa Mạt.
Lâm Thú nhìn về phía Hứa Mạt, trong ánh mắt mang theo nụ cười ấm áp.
Hứa Mạt nhìn thấy ánh mắt của Lâm Thú thì có hơi khó hiểu, chỉ là lúc này, trong đầu hắn nhận được truyền âm của Cái Á.
Mặc dù trong lòng đang gợn sóng cuồn cuộn, nhưng hắn vẫn kìm lòng lại, khống chế lấy cảm xúc, giữ vững trạng thái tỉnh táo.
-Hứa Mạt, ngươi ở lại Thâm Uyên đi.
Cô Khung nói với Hứa Mạt, sau đó chỉ sang chỗ Linh:
-Con bé ta mang đi, sẽ chăm sóc nó thật tốt.
-Được.
Hứa Mạt gật đầu, phối hợp nói:
-Làm phiên cô Khung rồi.
-Cô Khung...
Linh nhìn về phía cô Khung, rồi lại nhìn sang Hứa Mạt, chỉ thấy Hứa Mạt gật đầu nhẹ với cô.
Lập tức, cô Khung đi lên trước kéo Linh đi, người bà lóe lên, hai người trực tiếp xuyên không rời khỏi nơi này.
Hứa Mạt ngẩng đầu lên nhìn một lát, trong lòng bình tĩnh.
Linh ở nơi này, ngược lại hắn không yên lòng. Bây giờ có cô Khung chăm sóc, Hứa Mạt lại thấy tốt hơn nhiều.
Chỉ là nghĩ đến việc hắn trở thành thế thân cho Linh, lại thấy chuyện này có gì đó là lạ.
Lâm Thú hiểu lâm thân phận của hai người, đem bọn họ đổi với nhau.
Cô Khung và Cái Á đâm lao phải theo lao.
Đối với cô Khung mà nói, Linh là quan trọng nhất, vê phân hắn, mụ phù thủy đó đem bán hắn hoàn toàn luôn rồi!