Chương 1728: Nhân bản
Chương 1728: Nhân bảnChương 1728: Nhân bản
Chúng ta đang tồn tại trong thế giới ba chiêu, nhưng nếu tăng thêm trục thời gian, vậy thì sẽ thành bốn chiều.
Bởi vì thời gian không ngừng trôi đi, vậy nên nhân loại không thể nào nhìn thấy những vĩ độ khác.
Hứa Mạt nghĩ đến việc chính mình cũng xuyên qua, đây vốn đã vượt ngoài nhận biết của hắn, cho nên sự tồn tại của vũ trụ đa chiều hay là vũ trụ đa tâng, Hứa Mạt cũng sẽ không cảm thấy kỳ quái.
Như vậy, Địa Cầu là một vũ trụ khác sao?
Hoàng đế bệ hạ mất tích, là do thăm dò những vũ trụ chưa biết?
Cái Á nói ông ta có lẽ không chết đi, vậy thì cũng có thể là đi vào trong vũ trụ khác nhỉ?
-Vì sao hoàng đế bệ hạ không có nhân bản phân thân?
Hứa Mạt hỏi. Nếu thật là đi thăm dò phần vũ trụ chưa biết, có thể lưu lại một bản sao, vậy thì vẫn có thể điều hành được chuyện bên này.
Cái Á nhìn về phía Hứa Mạt như đang nhìn một thằng ngốc, mở miệng đáp:
-Năng lượng cấp bậc gì mới có thể tạo ra nhân bản cho bệ hạ?
Hứa Mạt:
Vậy là vẫn tuân theo định luật bảo toàn năng lượng à.
Bởi vì năm đó hắn quá yếu, vậy nên chiến hạm Xi Vưu Hào mới có thể tùy tiệm tạo ra một nhân bản cho hắn, thậm chí, nếu như không có hiến chương đầu tiên, khi đó hoàn toàn có thể cho thêm hắn một nhân bản nữa.
Nhưng bây giờ, muốn tạo ra một bản sao nữa giống như hắn thì không dễ dàng được như thế.
Mà khi tới được cảnh giới của Hủy Diệt Giả thì dĩ nhiên lại càng khó hơn.
Hoàng đế bệ hạ của đế quốc căn bản không có cách nào sao chép được.
-Lâm Thú thì sao?
Hứa Mạt hỏi. Trước đó Cái Á đã nói, không nên tin bất cứ ai, chắc chắn là để hắn phòng bị Lâm Thú, hắn cũng tin là như vậy.
-Lâm Thú là em trai ruột của hoàng đế bệ hạ. Tính cách của hắn và hoàng đế bệ hạ hoàn toàn khác biệt, từ thiên phú dị bẩm, cá tính rõ ràng đến cả sự cố chấp điên cuồng.
Cái Á trả lời:
-Lâm Thú vẫn cho rằng, cách quản lý của hoàng đế bệ hạ với đế quốc tồn tại vấn đề, chế độ của đế quốc quá mục nát, đã làm mất đi quyền khống chế đối với các thế lực lớn, cách quản lý của đế quốc với các tinh cầu không đủ mạnh. Ý của hắn là muốn đem toàn bộ đế quốc thu lại vào trong tay của dòng chính Lâm thị, ví dụ như, khống chế những người quản lý thực tế của các tinh cầu lớn, biến bọn hắn thành con rối.
-Điêu hoàng đế bệ hạ muốn chính là đế quốc văn minh, hắn thì không tin nhân trị, nhân lực sẽ có lúc yếu thế. Nếu như chỉ dựa vào một người ưa thích quản lý đế quốc như hắn, chắc chắn đế quốc sẽ rơi vào cảnh lâm đường lạc lối, thế gian không có người nào là hoàn mỹ không có điểm yếu cả, là người thì sẽ phạm phải sai lâm, sẽ có lòng riêng, nhưng chế độ khác biệt, có thể được hoàn thiện qua nhiều đời, đế quốc phải có một bộ máy vận hành hoàn chỉnh, dưới cơ chế của bộ máy này, tất cả các tinh câu sẽ có quyền tự trị. Từ một loại trình độ nào đó mà nói thì không thể phủ nhận rằng ý của hoàng đế bệ hạ là chính xác. Dưới sự quản lý của hắn, đế quốc phát triển với tốc độ cao, khoa học kỹ thuật bùng nổ, phát ra văn minh sáng chói.
-Nhưng khuyết điểm cũng rất rõ ràng. Khi các tinh cầu lớn phát triển với tốc độ chóng mặt, văn minh sáng ngời, rất nhiều tinh câu đã bùng nổ khoa học kỹ thuật, thực lực tăng vọt, dã tâm cũng lớn hơn. Tại thời điểm đó, tất cả mọi thứ hoàng đế bệ hạ đều bị hạn chế, mãi đến khi hắn mất tích, thì dã tâm tiềm ẩn phía dưới nền văn minh hung hăng trỗi dậy, chiếm lấy toàn bộ vũ trụ.
-Xem xét từ góc độ này, Lâm Thú cũng được coi là đúng. Chủ trương của hắn là tạo ra quyền khống chế độc tài tuyệt đối cho đế quốc, thậm chí có thể biến bọn họ thành đế quốc nô lệ, chỉ là nếu như vậy, dĩ nhiên sẽ ngăn chặn văn minh phát triển.
-Từ kết quả đạt được, dường như Lâm Thú đã đúng, nhưng trên thực tế, cho dù là dùng loại phương pháp nào, thì kết cục cuối cùng vẫn sẽ là một. Việc hoàng đế bệ hạ biến mất chỉ là cái cớ để thúc đẩy thời gian chạy nhanh hơn thôi, không sớm thì muộn kết quả vẫn là giống nhau.
-Lâm Thú, hắn bây giờ ở Thâm Uyên đã xây dựng ra một đế quốc như hắn mong muốn. Quyền lực khống chế tuyệt đối, quân đoàn Thâm Uyên tất cả đều là tử sĩ, trung thành tuyệt đối với hắn, nhìn thì có vẻ chẳng có vấn đề gì, nhưng nếu như có một ngày, Lâm Thú biến mất thì sao?
Cái Á tiếp lời:
-Không ai có thể thoát được luân hồi của lịch sử, từ nhỏ yếu đến lớn mạnh, sụp đổ, chiến tranh, hủy diệt rồi khôi phục.
Hứa Mạt gật đầu, hắn nhớ tới những biến đổi lịch sử của từng vương triều, đúng thật là hoàn toàn tuân theo vòng tuần hoàn của một quy luật nào đó.
Không có đế quốc nào là vĩnh hằng cả, dù có lớn mạnh đến đâu, thì cũng sẽ sụp đổ sau một giây như vậy. Khi người khai sáng đế quốc còn vĩ đại, thì tất cả đêu nằm trong khống chế, nhưng thời gian sẽ thay đổi tất cả.
Chỉ là đế quốc Ngân Tinh sụp đổ quá thê thảm, nháy mắt đã long trời lở đất.
Cái này thật ra cũng là vấn đề tôn đọng nhiều năm của đế quốc Ngân Tinh. Đế quốc quản lý vô số tinh cầu, vốn là đuôi to khó vấy, dĩ nhiên là vẫn còn rất nhiêu vấn đề, khi hoàng đế bệ hạ còn ở đó, tất cả mọi vấn đề đều có thể che giấu, kìm hãm lại.
Nhưng sau khi hắn biến mất, trong nội bộ gia tộc Lâm Tinh liên xảy ra biến cố dữ dội, chắc là do một số người kìm nén quá lâu.
Từ đó cũng có thể nhìn ra, bản thân con người mới là sự vật phức tạp nhất.
-Mặc dù cá tính của Lâm Thú rất cố chấp, nhưng ngày đó, hắn cực kỳ sùng bái hoàng đế bệ hạ.
Cái Á tiếp tục nói:
-Hắn tạo ra quân đoàn Thâm Uyên, mời ta rời núi làm phụ tá, còn không phải là vì chứng minh cho hoàng đế bệ hạ thấy là hắn làm đúng sao. Hắn có chấp niệm rất sâu, chính vì vậy mới xây dựng nên Thâm Uyên như bây giờ. Quân đoàn Thâm Uyên có thực lực cực kỳ mạnh, nếu như thả ra tuyệt đối có thể làm cho vũ trụ chấn động.