Căn Cứ Số 7 (Bản Dịch)

Chương 1738 - Chương 1738: Tin Đồn Không Tốt

Chương 1738: Tin đồn không tốt Chương 1738: Tin đồn không tốtChương 1738: Tin đồn không tốt

Bởi vậy, muốn bịt kín miệng của Hứa Mạt, đương nhiên phải ra tay trước, hủy thanh danh của Hứa Mạt.

Cứ như vậy, dù Hứa Mạt có thật sự biết cái gì đó, muốn cắn hắn cũng không thể làm được.

Danh tiếng của chính mình đã xấu thì làm sao đi cắn hắn được?

Nơi này là tinh cầu Thủ Đô, là địa bàn của hắn, hắn là thiên tài đứng đầu Áo Thần Điện tinh cầu Thủ Đô, người đứng thứ ba trong bảng Áo Thần.

Cơ mà tình huống xấu nhất mà La Đức Lý Cách dự đoán không hề xảy ra.

Sau một đoạn thời gian, Hứa Mạt rất yên tĩnh, dường như không hề có một hành động nào.

Điều này khiến cho chờ mong của La Đức Lý Cách thất bại hoàn toàn.

Một ngày nọ.

Áo Thần Điện tinh cầu Thủ Đô, ở một chỗ tại khu nghỉ ngơi, hai bóng người ngồi trên ghế sô pha tán gấu.

Phía xa có không ít người nhìn vê phía bên này, hiện lên vẻ mặt khác lạ.

Hai người kia, một trong đó là Hứa Mạt.

Mà người kia bất ngờ lại là Duy Lạp Áo Bố Lai Ân.

Hứa Mạt có quen biết Duy Lạp Áo Bố Lai Ân sao?

Vậy mà lại có thể ngồi nói chuyện cùng nhau.

-Mấy ngày nay Áo Thần Điện bên này có vài tin đồn không tốt liên quan đến ngươi, ngươi đừng để ý. Nếu Áo Thần Điện không đề cập tới, rõ ràng là do họ tin tưởng ngươi.

Duy Lạp Áo Bố Lai Ân lên tiếng.

Thật ra Duy Lạp Áo Bố Lai Ân cũng có hơi không ngờ, Hứa Mạt vậy mà lại hẹn gặp mình.

-Tôi biết mà.

Hứa Mạt gật đầu:

-Chuyện này, ngày đầu tiên về Áo Thần Điện tôi đã tự mình đi tìm điện chủ nói rõ tình hình rồi. Cũng nói thẳng với sư tỷ, như trước đó tôi đã nói, tôi lấy được một chút tín nhiệm từ Cái Á. Cuộc chiến kia, tôi cũng vì Thâm Uyên mà chiến đấu, việc này khiến cho tôi bị Áo Thần Điện bên này coi là bất nghĩa, giờ lại còn có thể bình yên vô sự còn sống trở về, bị hiểu lâm cũng là chuyện bình thường.

Hứa Mạt lộ ra vẻ mặt tự giễu, nhìn thấy hắn như vậy, Duy Lạp Áo Bố Lai Ân lại sinh ra lòng thương hại, nói:

-Vốn dĩ ngươi là vì chấp hành nhiệm vụ của Áo Thần Điện, bị rơi vào tình thế như vậy thực ra đối với ngươi có hơi không công bằng.

-Không sao đâu, nếu đã làm thì phải chịu hậu quả thôi.

Hứa Mạt mở miệng đáp: -Ở Thâm Uyên bên kia, tôi đã gặp Cái Á, cũng có tiếp xúc không ít với Lâm Thú, đối với Thâm Uyên coi như là có chút hiểu biết. Lâm Thú có thể thả tôi trở về, quả thật hoàn toàn là chuyện ngoài ý muốn. Vốn dĩ ông ta muốn tôi trở thành người của Thâm Uyên, thậm chí còn nhận tôi làm học trò của hắn, nhưng biết là chuyện này không thể xảy ra, nên hắn hy vọng tương lai Áo Thần Điện có thể hợp tác với Thâm Uyên, vậy nên tôi mới có thể sống sót trở về đây.

Duy Lạp Áo Bố Lai Ân nhìn Hứa Mạt, trầm mặc một lát, sau đó khẽ vuốt cằm.

-Hứa Mạt, mấy năm này ngươi vất vả rồi.

Trong lòng Duy Lạp có hơi thông cảm với Hứa Mạt, bởi vì chấp hành nhiệm vụ mà bị giữ lại Thâm Uyên. Áo Thần Điện cũng không cố gắng hết sức dẫn hắn trở về, cuối cùng là bởi vì Lâm Thú muốn có cơ hội hợp tác với Áo Thần Điện, hắn mới có cơ hội trở về.

Hơn nữa, hắn hoàn toàn có thể ở lại Thâm Uyên, trở thành học trò của Lâm Thú.

Sau khi trở về, lại phải hứng chịu chỉ trích từ người của Áo Thần Điện.

Hứa Mạt thật khổ quá đi!

-Dĩ nhiên, tôi nói mấy lời này không phải là để sư tỷ cảm thông cho tôi, chút oan ức đó cũng không tính là gì. Ở Thâm Uyên ba năm nay có khổ ải nào mà tôi chưa trải qua đâu.

Hứa Mạt thê lương cười một tiếng. Duy Lạp có hơi bất ngờ.

Đúng vậy nha.

Ở Thâm Uyên ba năm, hắn đã trải qua như thế nào.

-Tôi tìm sư tỷ là bởi vì sau khi trải qua chuyện lần này, tôi có dự cảm rằng tương lai chiến tranh vũ trụ sớm muộn cũng sẽ xảy ra, hy vọng có thể trước khi điều đó xảy ra được tạo điều kiện nâng cao thực lực của bản thân. Qua trận chiến ở Thâm Uyên, tôi mới chân chính cảm nhận được sự chênh lệch giữa mình và những Thiên Hành Giả hàng đầu khác, chứ đừng nói gì đến, phía trên còn có những nhân vật đạt cấp bậc Hủy Diệt Giả. Lúc ở Thâm Uyên, Lâm Thú mới chỉ tạo chút áp lực, tôi đã cảm thấy mình như đã chết đi rồi, muốn sống không được mà muốn chết cũng không xong.

Hứa Mạt nói tiếp, Duy Lạp nghe thấy mấy lời này thì sự cảm thông trong lòng càng thêm sâu đậm.

Lâm Thú hẳn là đã ức hiếp Hứa Mạt.

-Bây giờ, còn sống trở về đã là kỳ tích, cảm thấy như được sống lại một lần nữa, vậy nên tôi càng nóng lòng muốn gia tăng thực lực lên. Tôi định ở lại Áo Thần Điện tinh cầu Thủ Đô bên này tu luyện, nơi này có nhiều người tu hành đỉnh cao hơn.

Hứa Mạt nói:

-Chỉ là, lúc trước ở Áo Thần Điện tinh cầu Thủ Đô tôi chỉ có tương đối quen thân với Phổ La mà thôi. Nhưng hắn đã bỏ mình trong lần nhiệm vụ đó, giờ người mà tôi có thể nghĩ tới, cũng có mỗi sư tỷ thôi, bởi vậy tôi muốn nhờ Duy Lạp sư tỷ, lúc nào rảnh rỗi, có thể đến chỉ bảo tôi tu hành hay không?

-Đương nhiên, nếu như bản thân Duy Lạp sư tỷ bề bộn nhiều chuyện tu luyện không có thời gian rảnh, thì chắc tôi phải trở về Áo Thần Điện hành tinh Khắc Lạc Y mất thôi.

-Làm sao mà đến mức không có chút thời gian đó được, thực chiến không bao lâu, ngươi muốn tu luyện thực chiến có thể thường xuyên đến tìm ta.

Hứa Mạt đã nói đến mức đó, Duy Lạp Áo Bố Lai Ân có thể từ chối sao?

Làm sao mở miệng cự tuyệt được đây?

Thêm nữa, Hứa Mạt quá chân thành, cái loại logic này không có chút sơ hở nào, bị oan ức cũng chẳng sao, hắn chỉ muốn một lòng nâng cao thực lực lên, Duy Lạp mà từ chối thì có vẻ hơi máu lạnh vô tình.

Tốt xấu gì Hứa Mạt cũng gọi cô một tiếng sư tỷ mà.

-Cảm ơn sư tỷ, bây giờ sư tỷ có thời gian không?
Bình Luận (0)
Comment