Căn Cứ Số 7 (Bản Dịch)

Chương 1770 - Chương 1770: Lời Thê Trung Thành

Chương 1770: Lời Thê Trung Thành Chương 1770: Lời Thê Trung ThànhChương 1770: Lời Thê Trung Thành

Là Thác Nhĩ đang cất giấu chút ý đồ riêng. Mặc dù Thác Nhĩ ngưỡng mộ năng lực của Hứa Mạt nhưng điều đó cũng khơi dậy lòng háo thắng của hắn, hắn muốn thử một lần với Hứa Mạt.

Tuy nhiên, hắn cảm thấy mình có rất ít cơ hội chiến thắng nên không thử trước mặt Tư Gia Lệ, nếu mang Hứa Mạt đến làm khách tại gia tộc Áo Đinh thì sẽ có rất nhiều cơ hội, đến lúc đó hai người chỉ việc đóng cửa lại đánh.

-Trụ Tư tiên sinh ở bên ngoài thì đến lúc đó anh thông báo một tiếng không phải cũng rất thuận tiện sao, nếu anh không tiện, tôi có thể phái người đi đón.

Tư Gia Lệ dường như nhìn thấu tâm tư của Thác Nhĩ, cười xem thường nói.

-Như vậy thì phiên phức quá.

Thác Nhĩ lắc đầu nói:

-Không được, mà em vừa nói cái gì vậy? Em là bạn gái của anh đấy.

Tư Gia Lệ trừng mắt nhìn hắn, cũng không nói thêm gì nữa, khiêu chiến Thác Nhĩ chỉ là một trò đùa mà thôi, cô biết gã này có tính háo thắng rất cao, Thác Nhĩ vốn là thiên tài, chưa bao giờ bị bạn bè đồng trang lứa đánh bại.

Nhưng cách đây không lâu, hắn lại bị áp chế.

-Như vậy có tiện không?

Hứa Mạt hỏi Thác Nhĩ.

-Đương nhiên rồi, có cái gì mà bất tiện chứ?

Thác Nhĩ cởi mở nói, giọng to như dáng người, giọng trâm và uy lực như sấm.

Thiên hành giả thuộc nhân vật thượng tầng ở bất cứ đâu trong vũ trụ. Ngay cả trong số các thế lực hàng đầu của vũ trụ, Thiên hành giả vẫn là lực lượng chiến đấu nồng cốt.

Mà thiên hành giả đứng đầu có địa vị cao hơn.

Dù sao cũng chỉ có một vài nhân vật huyền thoại như vậy, và hầu hết sức chiến đấu hàng đầu trong vũ trụ vẫn dừng lại ở cấp độ Thiên hành giả.

Hứa Mạt chỉ thể hiện thực lực của chính mình, dù đi đến đâu, hắn cũng thuộc tầng lớp thượng lưu.

Nếu không, một người có địa vị như Thác Nhĩ sẽ không đối xử nhiệt tình với hắn như vậy.

Thực lực chính là "vé vào sân.

-Vậy thì làm phiên Thác Nhĩ huynh đệ rồi.

Hứa Mạt mỉm cười gật đầu, hắn cũng không ngại làm thân với Thác Nhĩ. Lúc mới đến, hắn có vô vàn chuyện cần giúp đỡ, trước đó hắn đã tìm đến Duy Đa Lợi Á, mặc dù Duy Đa Lợi Á vô cùng tận tâm tận lực nhưng hiểu biết của cô ấy còn hạn chế và không thể tiếp xúc được với cao tâng.

Mà Thác Nhĩ thì lại khác, có thể cho hắn cơ hội tiếp xúc với Phất Lôi Đức.

Ba người cùng nhau uống vài ly rôi đưa Tư Gia Lệ về, mặc dù Tư Gia Lệ nói không cần nhưng Thác Nhĩ vẫn muốn thể hiện "phong độ quý ông”, mặc dù trông hắn không giống quý ông cho lắm.

Sau khi đưa về, bọn họ gọi đĩa bay của Thác Nhĩ và bay về hướng gia tộc Áo Đinh.

Gia tộc Áo Đinh giống như một thành phố khoa học viễn tưởng, một đường đi lên trên, được xây dựng giữa không trung, vô cùng hùng vĩ. Đây là lần đầu tiên Hứa Mạt nhìn thấy một tòa nhà nguy nga tráng lệ như vậy, thậm chí còn vượt qua cả gia tộc Áo Bố Lai Ân, lãnh tụ của nước cộng hòa Áo Bố Lai Ẩn.

Rất nhiều máy bay đang bay vòng quanh, tất cả đều là thành viên của gia tộc Áo Đinh, đang tiến vào thành phổ này.

Hứa Mạt khá sốc khi nhìn thấy bức tranh gây chấn động này.

Họ đáp xuống một lâu đài là nơi ở của Thác Nhĩ, hắn có lâu đài và cung điện độc lập của riêng mình.

Không thể xác minh được lịch sử của gia tộc Áo Đinh kéo dài bao lâu, gia tộc đứng đầu này tôn tại ở A Tư Gia Đức hàng chục triệu năm trước chắc chắn đã đạt đến mức độ giàu có không thể tưởng tượng được.

Hứa Mạt cảm thấy hắn tương đối có duyên phận với những người bạn lắm tiền.

Chà, lại một anh chàng siêu giàu khác, hơn nữa có lẽ là người "huynh đệ" giàu nhất từ trước tới nay.

Người anh em này nhất định phải cột thật chặt mới được.

Hứa Mạt cũng sớm phát hiện ra rằng người anh em giàu có của mình có một thú vui đặc biệt, đó là thích đánh nhau với hắn.

Thác Nhĩ cũng vậy, mặc dù đánh không lại nhưng hằng ngày vẫn chiến đấu với hắn bên trong cánh cửa đóng kín, đánh xong thì uống rượu, uống xong lại tiếp tục đánh.

Thời gian trôi qua từng ngày.

Hứa Mạt cuối cùng cũng phát hiện ra mình đã bị 'anh trai' lừa rồi.

Thác Nhĩ đã lừa hắn đến gia tộc Áo Đinh và nói với hắn rằng Tinh Hoàn có một sản phẩm mới sắp ra mắt.

Nhưng hơn mười ngày sau, khi Hứa Mạt hỏi lại Thác Nhĩ, câu trả lời của Thác Nhĩ lần nào cũng y xì đúc.

Gần đến rồi, mấy ngày nữa thôi...

-Trụ Tư huynh đệ, hôm nay tôi học được một chiêu, đi, chúng ta đi thử xem.

Thác Nhĩ sải bước đi về phía Hứa Mạt. Hứa Mạt đứng ở rìa bên ngoài lâu đài, nhìn phong cảnh xa xa, không thèm đếm xỉa tới hắn.

Thác Nhĩ cũng không để ý, hắn bước tới choàng tay qua vai Hứa Mạt, đưa rượu cho Hứa Mạt rồi nói:

-Người anh em Trụ Tư, uống rượu.

-Cút đi. Hứa Mạt đáp lại.

-Vừa nhận được tin tức, lần này tôi đảm bảo sẽ rất nhanh, chỉ vài ngày nữa thôi!

Thác Nhĩ nói.

-Mấy ngày?

Hứa Mạt hỏi.

-Nhiều nhất là bảy ngày.

Thác Nhĩ trả lời.

-Bảy ngày sau tôi đi.

Hứa Mạt nói.

-Được.

Thác Nhĩ gật đầu:

-Trụ Tư huynh đệ, đi, chúng ta tiếp tục.

-Được.

Hứa Mạt mỉm cười nhìn Thác Nhĩ, Thác Nhĩ cảm thấy có hơi ớn lạnh.

Ánh mắt này, không đúng lắm.

Không lâu sau đó, Thác Nhĩ đã hiểu. ...

Tại ngân hàng đế quốc đầu tiên, Duy Đa Lợi Á có vẻ hơi mất tập trung, giống như đang có tâm sự, cô tựa người vào bàn làm việc, hai tay chống cằm.

Gần đây cô ít liên lạc với Hứa Mạt, mấy ngày nay cũng dân mất liên lạc, lần liên lạc cuối cùng là khi cô chủ động gửi tin nhắn hỏi Hứa Mạt còn chuyện gì cần giúp đỡ nữa không, câu trả lời của Hứa Mạt là không.

-Haizz...

Thở ra một hơi, Duy Đa Lợi Á nói thầm với chính mình, mày đang nghĩ cái gì vậy?

Đã định sẵn chỉ là một người qua đường trong cuộc đời họ, liệu cô có đang hy vọng điều gì đó xa vời quá không?
Bình Luận (0)
Comment