Chương 1771: Sự Thật Đau Lòng
Chương 1771: Sự Thật Đau LòngChương 1771: Sự Thật Đau Lòng
Đối với nhân viên ngân hàng, tuy có thể tiếp xúc với một số người thuộc tâng lớp thượng lưu nhưng Hứa Mạt lại là người đặc biệt. Hắn dịu dàng lịch sự, trẻ tuổi đẹp trai, không có suy nghĩ nào khác về cô, điều đó khó tránh khỏi tạo nên những rung động trong trái tim cô.
-Duy Đa Lợi Á, đang nhớ Trụ Tư tiên sinh nhà cậu sao?
Lúc này, một giọng nói từ bên cạnh truyền đến.
-Ä...
Duy Đa Lợi Á giật mình và hoảng sợ đáp lại. Cô nhìn người bạn Ngải Lợi Nhĩ đang đi đến gần mình và nói:
-Ngải Lợi Nhĩ, cậu đang nói bậy bạ cái gì vậy?
Ngải Lợi Nhĩ là người bạn thân nhất của cô ấy, hai người thường xuyên nói chuyện phiếm với nhau. Duy Đa Lợi Á đã từng nhắc đến Hứa Mạt, các cô gái luôn thích chia sẻ một số chuyện thầm kín với nhau, nhưng khi nghe thấy sự chế giễu của Ngải Lợi Nhĩ, Duy Đa Lợi Á cảm thấy hối hận vì đã nói với cô ấy, người phụ nữ này không đáng tin cậy, vậy mà lại thực sự cười nhạo cô.
-Nói bậy ư? Cậu xem mặt đều đỏ cả rồi.
Ngải Lợi Nhĩ cười tủm tỉm nhìn Duy Đa Lợi Á:
-Đừng nghĩ nữa, có một việc rất tốt dành cho cậu đây.
-Việc gì?
Duy Đa Lợi Á hỏi lại.
-Biết Tinh Hoàn chứ? Một khách hàng lớn của chúng ta, rất thần bí.
Ngải Lợi Nhĩ nói.
-Tinh Hoàn...
Duy Đa Lợi Á nhỏ giọng nói, trước đây khi cô kiểm tra thông tin cho Hứa Mạt, cô có đề cập đến Tinh Hoàn là khách hàng lớn của họ, nhưng cô không biết chính xác Tinh Hoàn làm gì, cô chỉ biết đó là một công ty công nghệ.
-Tinh Hoàn thế nào?
Duy Đa Lợi Á nhìn Ngải Lợi Nhĩ hỏi.
-Nghe nói An Đông Ni đại nhân đã nhận được thiệp mời của Tinh Hoàn và sẽ tham dự một bữa tiệc tối. An Đông Ni đại nhân sẽ mang một người cùng đi, tôi nghe quản lý nói sẽ chọn cậu.
Ngải Lợi Nhĩ thấp giọng nói.
An Đông Ni đại nhân là chủ tịch chi nhánh của bọn họ, hắn là lãnh đạo cao nhất, ngày bình thường cơ bản không thể tiếp xúc.
-Tại sao lại là tôi?
Duy Đa Lợi Á hỏi. -Bởi vì cậu làm việc rất nghiêm túc đó.
Ngải Lợi Nhĩ mỉm cười nói, cái đồ ngốc này... Duy Đa Lợi Á là nhân viên có ngoại hình đẹp nhất trong công ty của họ, lần này An Đông Ni đại nhân chọn là người cùng đi tham dự bữa tối nên hắn không có yêu câu chức vị gì đối với người này, hình ảnh là quan trọng nhất, thế mà còn hỏi tại sao.
Duy Đa Lợi Á nhìn Ngải Lợi Nhĩ với vẻ nghỉ ngờ, chỉ nghe thấy Ngải Lợi Nhĩ mỉm cười và nói:
-Tinh Hoàn là một công ty tương đối bí ẩn, nhưng lại là một trong những khách hàng lớn nhất của công ty chúng ta. Bữa tiệc tối của họ có lẽ là dành cho những người đứng đầu ở A Tư Gia Đức. Duy Đa Lợi Á, đừng lúc nào cũng nghĩ đến tiên sinh Trụ Tư của cậu. Lần này cậu hãy cố gắng tìm một người chồng giàu có để không phải đi làm nữa đi.
Duy Đa Lợi Á trợn mắt nhìn Ngải Lợi Nhĩ.
-Thế nào? Tôi nói thật lòng đấy. Không phải Trụ Tư tiên sinh của cậu thu hút cậu cũng là vì hào quang của điều kiện bên ngoài sao? Hơn nữa bữa tối này cậu gặp chính là những người thuộc tầng lớp thượng lưu thực sự, không phải là thứ mà Trụ Tư tiên sinh của cậu có thể so sánh được. Hãy chủ động một chút, nắm bắt cơ hội lần này.
Ngải Lợi Nhĩ đang bóng gió rằng những người bình thường như họ về cơ bản không thể gả vào giới thượng lưu, nhưng cho dù có làm tình nhân thì bọn họ cũng sẽ không phiền lo suốt phần đời còn lại.
Những người thuộc tầng lớp thượng lưu đó chỉ cần một cái vẫy tay là đã có của cải ngoài sức tưởng tượng, biết bao nhiêu người sẵn sàng làm bất cứ điều gì để có được cơ hội như vậy.
Đặc biệt là các nhân viên Ngân hàng đầu tiên của đế quốc, xuất thân trong gia đình có điều kiện bình thường, nhưng nhiều khách hàng mà họ tiếp xúc đều là những người cấp cao nhất, tâm lý của họ sẽ dân dần thay đổi một cách vi diệu.
Nếu bạn không nắm bắt cơ hội khi còn trẻ thì khi vê già bạn sẽ không còn cơ hội nào cả, dù là nhỏ nhất.
-Không giống nhau.
Duy Đa Lợi Á thì thầm.
Như vậy thì sẽ hơi đáng khinh, chẳng phải mối quan hệ như thế cũng chỉ là một giao dịch thuần túy sao?
-Trên bản chất thì không có gì khác biệt, chờ cậu gặp nhiều rồi tự nhiên sẽ hiểu thôi.
Ngải Lợi Nhĩ mỉm cười nói, không khuyên nhủ thêm. Mỗi người đều có giá trị quan của riêng mình, có lẽ Duy Đa Lợi Á sẽ nghĩ cô là người thô tục, nhưng một khi đã đi đến ngõ cụt, mọi người đều sẽ trở nên thô tục, cuộc sống của người bình thường chính là như vậy, không có xuất thân tốt đẹp thì lý tưởng là cái quái gì chứ?
Lời nói của Ngải Lợi Nhĩ không gây cho Duy Đa Lợi Á bao nhiêu phiền nhiễu, cô chỉ nghĩ một lúc rồi lắc đầu.
Tuy nhiên, nếu thật sự có cơ hội tham dự yến tiệc của Tinh Hoàn lần này, có lẽ có thể đoán được Tinh Hoàn đang làm gì.
Lúc đó mình lại có thể liên hệ với Trụ Tư tiên sinh để giúp đỡ hắn. Nghĩ tới đây, Duy Đa Lợi Á lại cảm thấy vui vẻ hơn một chút. ...
Hứa Mạt cuối cùng cũng nhận được tin tức đáng tin cậy từ Thác Nhĩ, Tinh Hoàn sẽ tổ chức một bữa tiệc tối, thực chất là tiệc ra mắt sản phẩm, đây cũng là thông lệ của Công ty Tinh Hoàn. Trước khi một sản phẩm được bán đấu giá, họ sẽ tập hợp các hội viên lại để tổ chức một bữa tiệc trưng bày để khách hàng ước tính giá trị của sản phẩm.
Sau đó, cuộc đấu giá sẽ chính thức được tổ chức.
Thời gian là ngày mai.
Nếu như tin tức này không đến nữa, Hứa Mạt thực sự sẽ hành hung Thác Nhĩ một trận, cái tên này đã lừa hắn đến gia tộc Áo Đinh và coi hắn như gã bồi đánh miễn phí.
Từ trước tới nay hắn luôn là người lừa gạt người khác, nhưng lần này hắn thực sự đã bị Thác Nhĩ cho vào tròng.
Nhưng may mắn thay, hắn đã không chờ đợi quá lâu, sau hơn hai mươi ngày, cuối cùng hắn cũng có thể tiếp cận được với công ty Tinh Hoàn.