Căn Cứ Số 7 (Bản Dịch)

Chương 1841 - Chương 1841: Sự Kết Hợp Hoàn Hảo

Chương 1841: Sự Kết Hợp Hoàn Hảo Chương 1841: Sự Kết Hợp Hoàn HảoChương 1841: Sự Kết Hợp Hoàn Hảo

Ngải Luân cười hà hà nói:

-Cho dù hiện tại Hành tinh Bái Luân của chúng ta có tệ đến mức nào thì căn cứ bên kia trong một năm vẫn có thể chế tạo được một số tinh hạm. Đương nhiên, cái này cũng vô dụng. Đừng quên mục tiêu hiện tại của chúng ta.

-Mục tiêu gì?

-Đương nhiên là chinh phục vũ trụ.

Ngải Luân nhìn ra không gian ngoài vũ trụ nói:

-Đối thủ tương lai của chúng ta chính là những thế lực như Nước cộng hòa Áo Bố Lai Ân, Đế quốc Khải Lai Tư và giáo hội đấy.

-Lại đang nằm mơ giữa ban ngày.

Người bên cạnh cười nói.

-Cậu thì biết cái gì.

Ngải Luân thấp giọng mắng:

-Ai cũng phải có khát vọng.

Lúc này, có tín hiệu truyền vào, phát ra âm thanh xuy xuy.

-Ngải Luân...

Một giọng nói vang lên.

-Tôi đây.

Ngải Luân trả lời.

-Lập tức quay về, có chuyện quan trọng.

Một giọng nói truyên đến từ tín hiệu.

-Tôi còn đang đi săn mà, có chuyện quan trọng gì không thể trực tiếp nói ra sao?

Ngải Luân hỏi.

-Lăn trở vê ngay, đây là quân lệnh.

Bên kia truyền đến một giọng nói.

-Vâng.

Ngải Luân lớn tiếng đáp lại, ra lệnh:

-Quay về.

Tỉnh hạm quay đầu, đi vê một phương hướng nào đó, không lâu sau, bọn hắn tiến vào một tỉnh vực được bao phủ bởi những tảng đá không gian, giống như từng bộ xương khô.

Đây chính là mảnh không gian tương đối nổi tiếng ở tinh vực Khô Lâu, được coi như là một vùng cấm địa, người vào đó cơ bản đều là có đi mà không có về.

Nhưng mà tinh hạm của đám người Ngải Luân lại xe nhẹ đường quen, xuyên thẳng qua lãnh thổ tinh vực Khô Lâu, nơi từ lâu đã có các tuyến đường tân tiến hướng dẫn đội ngũ tinh hạm của riêng họ ra vào.

Chỉ trong một thời gian ngắn, bọn họ đã lái thẳng vào bên trong tinh vực Khô Lâu, đến hành tinh Khô Lâu.

Trên hành tinh Khô Lâu có vô số cửa hang, tinh hạm tiến về phía trước, xuyên qua một cái cửa động khổng lồ hạ cánh xuống, nhìn từ bầu trời đầy sao giống như một cái hang, nhưng khi hạ cánh lại có cảm giác hoàn toàn khác biệt.

Địa điểm họ đến là căn cứ tinh hạm của hành tinh Khô Lâu.

Có rất nhiều tinh hạm đậu ở các vị trí khác nhau bên dưới.

Tại một nơi, rất nhiều người tụ tập ở đấy như đang chờ đợi cái gì đó.

Sau khi hạ cánh, Ngải Luân và những người khác bước ra khỏi tinh hạm, sau đó đi về phía đám người, từ xa đã nhìn thấy những nhân vật cấp cao của tinh vực Khô Lâu.

Trát Khắc, Lâm Khẳng, cựu lãnh tụ của Hành tinh Khô Lâu.

Còn có con gái của bọn họ, Hán Tư và Nặc Lâm.

Tất nhiên, quan chỉ huy cao nhất của Hạm đội Lam Tinh, Bản Trạch Danh cũng có mặt ở đó, cùng với một số gương mặt khác, tất cả đều là những nhân vật cấp cao.

Phía sau bọn họ còn có những người đứng đầu và chỉ huy các tinh hạm của Hạm đội Lam Tinh, tựa như đều đã đến hết.

Nhìn thấy chiến trận này, trong lòng Ngải Luân hơi chút xao động, đây là sắp xảy ra chuyện lớn sao?

Chẳng lẽ đang chuẩn bị điều động một đội quân lớn để khai chiến với một thế lực nào đó?

Hắn bước tới, chào theo kiểu chào quân đội và cao giọng nói:

-Báo cáo các vị trưởng quan, Ngải Luân đã về đơn vị.

-Ngải Luân, trở về đội ngũ đi.

Bản Trạch Danh mở miệng nói.

-Trưởng quan, có thể hỏi chuyện gì đang xảy ra không?

Ngải Luân thả lỏng, hỏi.

-Cậu sẽ sớm biết thôi, về hàng đi.

Bản Trạch Danh nói.

Mặc dù Ngải Luân hơi nghi hoặc một chút nhưng hắn vẫn thành thật quay lại đội, bối rối nhìn đám người trùng trùng điệp điệp trước mặt, chẳng hiểu ra làm sao.

-Đang làm gì vậy?

Ngải Luân hỏi người đứng bên cạnh.

-Không biết, nhưng hình như đang nghênh tiếp ai đấy?

Người bên cạnh nhỏ giọng đáp lại.

-Ai mặt mũi lớn như vậy, còn muốn chiến trận này nghênh đón? Ngải Luân lẩm bẩm:

-Bày đặc diễn cái trò chủ nghĩa hình thức này nữa? Có thể chuồn không?

-Có thể, không bắt buộc.

Người bên cạnh trả lời.

-Vậy tại sao các cậu lại ở đây?

-Tò mò.

-Được thôi.

Ngải Luân lẩm bẩm, hắn muốn xem rốt cuộc là tên nào mặt mũi lớn như vậy.

Đang lúc bọn họ đang thủ thỉ thì thâm thì từ xa đã có hai chiếc tinh hạm mở đường, đó là những chiếc tinh hạm đến từ Hành tinh Khô Lâu, theo sau là một chiếc tinh hạm cỡ nhỏ hạ xuống toà căn cứ này.

Tinh hạm chậm rãi hạ cánh, một lúc sau, Bản Trạch Danh cùng những người khác đi vê phía trước, đám phía sau xì xào bàn tán, thậm chí có người còn "đậu xanh rau muống" loại bầu không khí này.

Ở phía xa, hình như có ai đó đang từ tinh hạm đi xuống, Bản Trạch Danh và những người khác nghênh đón người tới và cùng nhau đi về hướng này.

Ngải Luân và những người khác thò đầu ra và nhìn về phía đó, vô cùng tò mò không biết đó có thể là ai.

Nơi xa, ở giữa có hai bóng người xuất hiện.

Hai người là một nam một nữ, người đàn ông thoạt nhìn khoảng ba mươi, khuôn mặt đường nét cương nghị, tuấn mỹ nam tính, còn cô gái lại vô cùng xinh đẹp, khi chiếc mũ bảo hiểm được cởi ra, mái tóc dài màu bạc xõa xuống sau vai.

Khoảnh khắc nhìn thấy hai người này, đôi mắt của họ đột nhiên đông cứng ở đó.

Ngải Luân đầu tiên là tò mò, sau đó thì sửng sốt, rồi mặt lại đỏ bừng, tim đập thình thịch.

-Mẹ kiếp!

Thần tượng.

Không chỉ Ngải Luân, mà tất cả mọi người xung quanh hắn cũng y chang.

Người đến là Hứa Mạt và Linh.

Hứa Mạt cũng có hơi rầu rĩ nói:

-Không cần thiết phải như vậy đâu.

-Đây cũng không phải là bệnh hình thức. Hứa Mạt, hiện tại cậu cũng không biết địa vị của mình ở Hành tinh Bái Luân cỡ nào đâu, đợi lát nữa nhìn nét mặt của bọn họ sẽ hiểu.

Bản Trạch Danh mỉm cười nói.

Lý do tại sao hắn yêu cầu mọi người tới tiếp đón là vì hắn muốn những chiến binh đến từ Hành tinh Bái Luân này tự mình chào đón thần tượng của họ.

Sự tồn tại của vật dẫn luôn là một bí mật, chỉ một số ít người biết đến. Đây là lần đầu tiên Hứa Mạt lấy thân phận thật của mình tiếp xúc với mọi người và đến Hành tinh Khô Lâu.
Bình Luận (0)
Comment