Căn Cứ Số 7 (Bản Dịch)

Chương 1842 - Chương 1842: Cuộc Chiến Vô Hình

Chương 1842: Cuộc Chiến Vô Hình Chương 1842: Cuộc Chiến Vô HìnhChương 1842: Cuộc Chiến Vô Hình

Đây là cuộc gặp gỡ đầu tiên thực sự theo đúng nghĩa.

Hứa Mạt thật sự không biết địa vị của mình hiện giờ ở Hành tinh Bái Luân là gì, dù sao thì hắn cũng đã rời khỏi Hành tinh Bái Luân nhiều năm rồi.

Sau khi hắn rời đi, Hành tinh Bái Luân trở thành trung tâm của tinh vực kia và bắt đầu phát triển một cách nhanh chóng.

Những anh hùng trẻ tuổi lớn lên sau này đều sùng bái Hứa Mạt có thể nói là điên cuồng, nhất là khi biết Hứa Mạt rời bỏ Hành tinh Bái Luân và đi đến một vũ trụ rộng lớn hơn, sau khi người đó rời đi, sự sùng bái và cuồng nhiệt càng trở nên mãnh liệt hơn.

Có thể nói Hứa Mạt chính là thần tượng chung của thế hệ tuổi trẻ ở hành tinh Bái Luân.

Những người đến Hành tinh Khô Lâu đều ôm hoài bão việc tôn thờ và theo đuổi thần tượng, rồi bằng tình yêu chân thành và lòng dũng cảm, họ lên đường chinh phục vũ trụ bao la và đứng vững trên vùng đất này.

Hứa Mạt đi vê phía trước, nhìn thấy từng bóng hình trước mắt, rất nhiều người dường như đang kìm nén lời nói, muốn nói gì đó nhưng lại không biết nên nói cái gì, thậm chí có người còn đỏ bừng mặt.

Hứa Mạt có phần cảm động, những người này đến từ Hành tinh Bái Luân, trước chuyến xuất chinh này, bọn họ đều biết Hạm đội Lam Tinh rất có thể sẽ không bao giờ quay trở lại, họ sắp rời xa gia đình và quê hương, dấn thân vào cuộc hành trình không gian sâu thẳm.

Tuy nhiên, họ vẫn kiên quyết đến.

Nhóm người trước mặt đều là những chiến binh dũng cảm.

-Tôi là Hứa Mạt. Rất vinh dự được gặp tất cả các bạn chiến binh.

Hứa Mạt thản nhiên mỉm cười và nói với mọi người.

Đám người không biết nên nói cái gì, chỉ nhìn thấy có người hành lễ, đột nhiên từng người từng người giơ tay phải lên theo kiểu chào quân đội, như thể đây là sự kính trọng cao nhất của họ đối với người đàn ông đã cứu số phận của Hành tinh Bái Luân, hắn đã thay đổi một kỷ nguyên.

-Báo cáo, tôi có thể chụp ảnh với ngài được không?

Có người hét lên.

Hứa Mạt sửng sốt, nhìn người vừa lên tiếng, cười nói:

-Đương nhiên.

Nói xong, hắn chủ động đi về phía người đó, đám người đột nhiên tránh ra.

Sau đó, Hứa Mạt hoàn toàn bị bao vây, bận rộn không ngừng...

Diệp Thanh Điệp và Tiểu Thất im lặng theo dõi tất cả chuyện này, trong lòng cảm thấy ấm áp.

Dường như mọi việc hắn làm đều có giá trị. -Anh Mạt đã trở thành thân tượng rồi.

Tiểu Thất lẩm bẩm.

-Cũng là phái thực lực.

Diệp Thanh Điệp đáp.

Bên cạnh, Bản Trạch Danh và Tô Nhu nhìn khung cảnh trước mặt cũng nở nụ cười rạng rỡ, lúc này trong đầu họ hiện lên rất nhiều ký ức tuổi trẻ, những cảnh ký ức đó dường như đã rất xa rồi, cảm giác như cách cả một đời.

Hồi lâu sau, Hứa Mạt mới được cứu ra, khi nhìn thấy bóng dáng bọn họ rời đi, mọi người vẫn chưa thỏa mãn.

Ngải Luân gãi đầu, đứng ở nơi đó cười ngây ngô, hắn vậy mà gặp được Hứa Mạt bằng xương bằng thịt, hơn nữa còn được sờ hắn...

Hứa Mạt và nhóm người Bản Trạch Danh bước về phía trước.

Bản Trạch Danh lên tiếng:

-Nhóm người này hiện là những thành viên xuất sắc nhất của Hạm đội Lam Tinh, ngoài ra, ở hành tinh Khô Lâu cũng đang được huấn luyện. Trong vài năm qua, một nhóm người cũng đã được giải cứu khỏi nhiều hành tinh chiến tranh khác nhau, còn có người dân địa phương, tất cả đều đang được đào tạo. Một trường học đặc biệt đã được mở trên Hành tinh Khô Lâu, Cái Á tiên sinh cũng đích thân hướng dẫn khi ông ấy ở đây.

-Ừ.

Hứa Mạt gật đầu, hắn biết điều này.

Nhưng bây giờ Cái Á và Phất Lôi Đức đều đã đến Hành tinh Bái Luân, căn cứ ở Hành tinh Bái Luân là nền tảng, chỉ có nơi đó phát triển mới có thể thúc đẩy sự phát triển của Hành tinh Khô Lâu.

Nhưng tất cả những điều này đều cần có thời gian.

-Tập đoàn vẫn luôn áp dụng chiến lược chia nhỏ sự việc. La Tư bận rộn ở bên ngoài, tiên sinh Đặng Khẳng phần lớn thời gian cũng tham gia. Hiện tại chúng ta có thị trường ở rất nhiều hành tỉnh.

Diệp Thanh Điệp ở bên cạnh nói.

-Những việc này tạm thời không vội, sau một thời gian sẽ xuất hiện sản phẩm tốt hơn.

Hứa Mạt nói:

-Hiện tại, có một việc cần phải làm, chúng ta hãy nhìn xem tình hình hiện tại của giáo hội tại tất cả các cứ điểm của chúng ta trên những hành tinh khác nhau và xem họ đang làm gì.

Có quá nhiều hành tinh ở Nước cộng hòa Áo Bố Lai Ân, hơn nữa nhiều hành tinh hiện đang trong tình trạng sụp đổ trật tự. Giáo hội muốn phát triển tín đồ và củng cố quyền lực của giáo hội, nhưng họ cũng có thể bắt đầu từ đây và âm thâm phát triển sức mạnh của riêng mình trên tất cả hành tinh.

Tất nhiên, không phải họ muốn thống trị hành tinh mà là muốn mở ra một thị trường lớn hơn. Hành tinh Khô Lâu, trong một cái hang động, ánh đèn mờ ảo chiếu sáng hang động.

Trong động có rất nhiều người, đều dưới mười tám tuổi.

Trên bục hang có người đang giảng bài.

Hôm nay là 'Lớp tư tưởng chính trị.

Ngoài việc dạy những kiến thức khác, khóa học 'Tư tưởng chính trị' là một khóa học cực kỳ quan trọng, Hứa Mạt không có ý định huấn luyện tử binh, nhưng hắn không thể bồi dưỡng ra một nhóm sói mắt trắng, bọn họ sẽ phải mất rất nhiều thời gian mới có thể tạo dựng được một đội ngũ, không có tư duy thống nhất làm sao có thể làm việc cùng nhau?

Sói mắt trắng: nguyên văn là bạch nhãn lang, chỉ những kẻ vong ơn phụ nghĩa, tâm địa tàn bạo.

Trong động có hình chiếu, trên màn hình chiếu rất nhiều hình ảnh, đều là những hình ảnh hỗn loạn của các hành tinh lớn, chiến tranh tàn khốc đã cướp đi gia đình của vô số người dân, rất nhiều người ở đây cũng là được cứu ra từ trong chiến tranh.

-Hầu hết các bạn đã bước ra từ trong chiến tranh, hiện tại trong vũ trụ, vô số hành tinh đang phải đối mặt với những cuộc chiến như vậy, có vô số người không có nhà để về như các bạn. Chiến tranh đang phá hủy trật tự của vũ trụ, tước đi quyên được sống của con người.
Bình Luận (0)
Comment