Chương 1880: Sự Kết Hợp Của Năng Lực
Chương 1880: Sự Kết Hợp Của Năng LựcChương 1880: Sự Kết Hợp Của Năng Lực
-Ta thua rồi.
-Là may mắn.
Hứa Mạt đáp lại, xung quanh yên tĩnh trong chốc lát, sau đó một loạt âm thanh truyền ra, bức tường năng lượng biến mất, hai người rời khỏi chiến trường.
Trận chiến thứ hai là giữa Linh và một chiến binh trong bộ tộc, chiến sĩ bộ tộc được bố trí cho trận chiến này không mạnh bằng Khảm Ân, khi sự chú ý của họ đều đổ dồn vào Hứa Mạt, dĩ nhiên cũng không ai chú ý đến Linh.
Vì vậy, Linh đã dễ dàng đánh bại đối thủ của mình, dễ dàng đến mức những người trong Thiên Thần tộc thậm chí còn cho rằng trận chiến này cũng nhường.
Không có nhiều người quan tâm đến kết quả của trận chiến này, ngoại trừ bản thân chiến binh bộ tộc bị đánh bại kia, hắn là người duy nhất thực sự cảm thấy người phụ nữ ngoại quốc xinh đẹp này rất lợi hại, vô cùng lợi hại.
Sau trận chiến, Trưởng lão Lỗ Ni trực tiếp sắp xếp để Thiên Thần tộc và hai người Hứa Mạt bước vào thánh địa của họ.
Thánh Địa nằm ở phần sâu nhất của bộ tộc, bọn họ đi đến một quảng trường rộng lớn mờ tối, nơi này có tế đàn.
Các tộc nhân tụ tập trước tế đàn ở trung tâm quảng trường, vẻ mặt trịnh trọng, sau đó đều nhắm mắt lại, lẩm bẩm cái gì đó như đang cầu nguyện, một cách trang trọng và thiêng liêng.
Hứa Mạt và những người khác lặng lẽ đứng ở phía sau, không làm phiền họ.
Hứa Mạt là một người vô thần, nhưng dù có tin hay không thì hắn cũng sẽ không can thiệp vào tín ngưỡng của người khác.
Người dân Hành tinh Phan Đa Lạp tôn thờ các vị thần và họ đều là những tín đồ sùng đạo.
Thánh địa của Hành tinh Phan Đa Lạp được coi là nơi cư trú của các vị thần, ban cho họ sức mạnh và lòng can đảm, trước khi tiến vào thánh địa, người của bộ tộc sẽ tổ chức các nghi lễ và cầu nguyện.
Sau nghi thức, một cánh cửa đá khổng lồ ở giữa mở ra, phía trước xuất hiện một con đường, trưởng lão Lỗ Ni nhìn đám người Hứa Mạt rồi nói:
-Chư vị, các chiến binh của bộ tộc sẽ cùng các bạn tiến vào thánh địa, xin mời.
Hứa Mạt cùng người của Thiên Thần tộc đi vê phía trước, rất nhiều chiến sĩ trong bộ tộc cũng đồng thời tiến lên, dẫn đầu bước vào cánh cửa kia, tiến vào thánh địa của bộ tộc.
Hứa Mạt và Linh bước đi cùng với những siêu phàm giả của Thiên Thần tộc, rồi cũng bước vào trong đó.
Sau khi tất cả mọi người bước vào, cánh cửa đá khổng lồ đóng lại, người dân Hành tinh Phan Đa Lạp tiếp tục đọc kinh câu nguyện, sau đó mọi chuyện mới kết thúc.
-Cái Á tiên sinh, họ sẽ không ra ngoài trong một khoảng thời gian, về phần sẽ đợi bao lâu thì cũng không biết được. Chúng ta quay về trước đi. Lỗ Ni quay sang Cái Á và nói. Trong số họ chỉ có Hứa Mạt và Linh bước vào thánh địa, Cái Á không có đi vào, lúc trước hắn đã vào rồi.
-Được, cảm ơn trưởng lão.
Cái Á nói, đi theo trưởng lão Lỗ Ni và những người khác rời khỏi đây.
Không bao lâu sau, gần như tất cả những người ở đây đều rời đi cả rồi, chỉ có một số ít người đang canh giữ thánh địa. Họ là những người chịu trách nhiệm canh gác nơi này, bọn hắn tựa như là những pho tượng canh giữ ở nơi đây. Thánh địa của bộ tộc có ý nghĩa phi thường đối với Hành tinh Phan Đa Lạp, không ai có thể khinh nhờn, dù không có ai cũng sẽ có người thay phiên nhau canh giữ.
Sau khi đám người Hứa Mạt tiến vào cửa đá, họ nhìn thấy một hành lang dài trong không gian mờ mị[t.
Phía xa hiện ra một bức tranh vô cùng lộng lẫy, sáng ngời như cực quang, đứng trên hành lang có thể cảm nhận được bầu không khí ngột ngạt của không gian này.
-Ở đây giống như 'Tận cùng vũ trụ' mà chúng ta đã thấy trên tinh hạm.
Hứa Mạt thấp giọng nói.
Linh khẽ gật đầu, có phần giống.
Khi họ đến Hành tinh Phan Đa Lạp bằng tinh hạm, họ nhìn thấy một bức tường vũ trụ, trông giống như nơi tận cùng của vũ trụ, dường như nơi đây chính là thánh địa của người Hành tinh Phan Đa Lạp.
Phía trước, người của Hành tinh Phan Đa Lạp dẫn đường, hai người đi dọc theo hành lang, bên cạnh người của Thiên Thần tộc cũng cùng nhau tiến lên, hai bên không hề trao đổi.
Hành lang bên trái và bên phải giống như một vực thẳm, phóng mắt nhìn không có điểm cuối.
Hành lang này rất dài, đi đến tận cùng, đứng ở rìa, họ lại sinh ra một loại ảo giác như đang dấn thân vào nơi sâu thẳm của vũ trụ.
-Trọng lực ở đây mạnh hơn.
Tháp Ô bên cạnh nói, mọi người đương nhiên có thể cảm nhận được, trọng lực ở đây đã mạnh đến kinh người.
Không chỉ vậy, phía trước, một cơn bão năng lượng giống như cực quang dường như đang tàn phá bừa bãi, từ đó họ có thể cảm nhận được sự tồn tại của năng lượng vũ trụ mạnh mẽ.
-Ta cảm nhận được sức mạnh.
Một vị siêu phàm giả của Thiên Thần tộc duỗi tay ra, từ năng lượng vũ trụ trước mặt, hắn cảm nhận được sự tồn tại của sức mạnh, một sức mạnh vô cùng mạnh mẽ.
Khó trách Thiên Thần tộc luôn cho phép cường giả tới đây tu luyện.
Hứa Mạt không chỉ cảm nhận được sức mạnh, hắn còn cảm nhận được hơi thở hủy diệt, giống như cảnh tượng tinh thần lực tiến vào Khải Thế Thư.
Điều này khiến hắn băn khoăn, liệu thực sự có sự sống ở chiều không gian cao hơn hay không, nếu không thì vùng không gian vũ trụ này được hình thành như thế nào? Nơi này tựa như được sinh ra từ năng lượng nguyên thủy của vũ trụ, chẳng trách người dân Hành tinh Phan Đa Lạp coi đây là thánh địa, tin rằng có Thiên Thần tồn tại, ban cho bọn họ sức mạnh.
-Chư vị, đây chính là thánh địa của bộ tộc chúng ta, các ngươi có thể đi sâu vào tu luyện, chúng ta đi trước một bước.
Chiến binh trong bộ lạc nói, sau đó từng người một đứng lên từ mặt đất, tiến về phía trước.
Nhìn thấy các chiến binh bộ lạc tiến về phía trước, Hứa Mạt nhìn về phía Tháp Ô nói:
-Người trong bộ tộc thờ phụng Thiên Thần, Thiên Thần tộc lấy Thiên Thần làm tên, Thiên Thần tộc cũng tin tưởng có Thiên Thần tôn tại phải không?