Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế ( Dịch Full )

Chương 100 - Chương 100. Thấu Thị Mắt? Tinh Thần Hệ Dị Năng?

Chương 100. Thấu thị mắt? Tinh thần hệ dị năng? Chương 100. Thấu thị mắt? Tinh thần hệ dị năng?

Một bên hô lên với đám người đang vây lại đánh hắn: "Mấy người là đám dã man! Đánh người là phạm pháp! Mấy người có bản lĩnh thì đi ra bên ngoài giết tang thi đi!"

Cố Ninh không có ý tứ muốn chạy, cô chỉ yên lặng gỡ khẩu súng xuống, sau đó mở chốt an toàn ra, nhắm ngay mấy người kia.

Âm thanh mở chốt an toàn phá lệ rõ ràng, làm cho mấy tên đánh người bao gồm cả người bị đánh đều ngừng lại, nhìn về phía bên này.

Người da đen kia theo phản xạ có điều kiện giơ hai tay lên đỉnh đầu, hoảng sợ nhìn Cố Ninh nói: "Đừng nổ súng! Đừng nổ súng! Tôi đầu hàng! Tôi đầu hàng!" Không còn khí thế mắng người vừa rồi.

Những người kia liếc mắt một cái liền nhận ra Cố Ninh, lúc này bị Cố Ninh chĩa súng vào, nghĩ tính cách Cố Ninh tàn nhẫn, giết người không chớp mắt, đều sợ tới mức hai chân nhũn ra, có người lấy hết can đảm hô: "Là thắng oắt kia trộm bánh quy của chúng tôi trước, chúng tôi mới nổi giận đánh người!"

Cố Ninh cũng không phải kẻ sát nhân cuồng ma, buông khẩu súng xuống, hơi nghiêng đầu với mấy người kia, ý bảo bọn họ có thể đi rồi.

Mấy người kia tỉnh lại tinh thần, chật vật từ bên cạnh người Cố Ninh một đường lao xuống sườn dốc.

Người da đen kia sau đó mới phản ứng lại đây, hóa ra Cố Ninh là “cùng phe” hắn, tức khắc cười lộ hàm răng trắng nhiệt tình hô với Cố Ninh: "Hắc! Hóa ra cô là tới trợ giúp hai đứa nhỏ! Tôi còn tưởng rằng cô là một đám với những người kia! A! Đúng rồi, tôi còn chưa có tự giới thiệu. Chào tiểu thư, tôi tên Jack Tư Phái Lạc. Không sai, tôi cùng tên với thuyền trưởng Jack. Cô cứ gọi tôi là Jack là được rồi, nhưng tôi sinh ra sớm hơn hắn một ít, ách, ý tôi nói là nhân vật điện ảnh ——"

Cố Ninh nhìn người da đen nói tiếng phổ thông lưu loát, có hơi chút nhiệt tình quá mức, không quá định để ý tới hắn, lãnh đạm gật đầu với hắn sau đó đi đến chỗ thiếu niên và cô bé kia.

Jack gãi gãi đầu, nghĩ cô gái này sẽ không kì thị chủng tộc chứ? Nhưng hắn vẫn đi theo Cố Ninh, nhìn xem có địa phương nào có thể hỗ trợ hay không.

"Có thể đứng lên không?" Cố Ninh nói với thiếu niên trên mặt đầy vết bầm.

"Có thể......" Thiếu niên ở dưới sự nâng đỡ của cô bé gian nan đứng lên, sau đó mím môi, nói với Cố Ninh: "Cảm ơn."

Cô bé cũng là vẻ mặt cảm kích nhìn Cố Ninh.

Cô bé thoạt nhìn cũng chỉ bảy, tám tuổi, tóc mái bằng cắt nham nhở như bị chó gặm, trên mặt tuy rằng dơ hề hề, nhưng đôi mắt lại phá lệ sáng ngời.

Cố Ninh không khỏi nói: "Chị biết có một chỗ thực an toàn, nơi đó có rất nhiều cô nhi giống hai em......"

Nhưng cô còn chưa nói xong, đã bị thiếu niên kia đánh gãy: "Chúng em không phải cô nhi!" Hắn nhấp môi, quật cường nhìn cô, lại lần nữa lặp lại: "Chúng em không phải cô nhi. Chúng em không cần người khác đồng tình."

Cố Ninh đối diện với ánh mắt quật cường của thiếu niên, âm thanh lạnh băng: "A. Vậy em hiện tại hẳn là đã bị sống sờ sờ đánh chết."

Thiếu niên chỉ nhấp chặt môi, lại không có lời gì để nói.

"Mọi kiêu ngạo đều cần phải được thành lập ở trên thực lực cường đại." Ánh mắt Cố Ninh lạnh băng nhìn hắn nói: “Trước khi em có đủ tư bản để kiêu ngạo nên thực tế một chút. Nếu không chẳng những em sẽ chết, mà cũng làm người khác đi theo chết cùng em." Người khác này, tự nhiên là chỉ em gái hắn.

Sắc mặt thiếu niên đỏ lên, theo bản năng muốn cãi lại, nhưng hắn hé miệng, lại không biết nên nói gì, căn bản không thể cãi nổi.

Jack Tư Phái Lạc đứng ở bên cạnh nhìn xem, mỗi một chữ Cố Ninh nói hắn đều hiểu, nhưng cần thời gian nhất định để lý giải.

"Anh còn chưa đi sao?" Cố Ninh đột nhiên cau mày nhìn về phía người da đen tên Jack Tư Phái Lạc kia.

"???"Jack Tư Phái Lạc hoàn toàn không hiểu sao đột nhiên cô lại bảo chính mình đi.

Cố Ninh nói: "Tôi có việc muốn đơn độc nói cùng bọn họ."

"A! Không sao, vậy anh đi trước. Nếu cần anh trợ giúp gì thì cứ nói, hai đứa có thể tới tìm anh, có lẽ anh còn có thể cho hai đứa chút đồ ăn." Jack Tư Phái Lạc nói với thiếu niên và cô bé kia.

Sau đó nói với Cố Ninh: "Như vậy, chúng ta lần sau gặp lại, tiểu thư. Tạm biệt."

Sau khi đuổi người da đen đi.

Cố Ninh bắt đầu nhìn thẳng vào cô bé kia.

Cố Ninh không có quanh co lòng vòng, mà là đi thẳng vào vấn đề hỏi: "Chị cứu anh của em. Như vậy em hiện tại nên nói cho chị, đôi mắt của em là thế nào."

Cô vừa hỏi ra khỏi miệng, liền có thể cảm giác được rõ ràng thiếu niên và cô bé đồng thời khẩn trương lên.

Thiếu niên thậm chí một phen kéo cô bé tới phía sau bảo vệ, mang theo địch ý nhìn Cố Ninh nói: "Chúng em không biết chị đang nói gì."

"Anh. Không có việc gì." Cô bé kéo góc áo thiếu niên, sau đó dùng đôi mắt đen nhánh kia nhìn Cố Ninh nói: "Chị, em tên Hướng Hứa, đây là anh của em, tên Hướng Dật."

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
3 Tháng Trước
Ko thấy ai hết
Trả lời
| 0