Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế ( Dịch Full )

Chương 108 - Chương 108. Dùng Dao Mổ Trâu Cắt Tiết Gà

Chương 108. Dùng dao mổ trâu cắt tiết gà Chương 108. Dùng dao mổ trâu cắt tiết gà

Tiệm cơm nhỏ tức khắc cười vang một trận.

Trương Tiểu Bạch sinh động như thật tiếp tục nói: "Sau đó. Liên trưởng chúng ta vỗ bả vai liên trưởng 2 nói. Anh Trương, đã quên nói cho anh, Cố Ninh ngoại trừ là cháu gái tôi, còn là người tôi chuẩn bị đề cử cho Ngũ Tinh Đại Đội! Các cậu không ở đó, cảnh tượng thật sự làm người xem đến quá sung sướng!"

"Cố Ninh! Cô trước kia có phải đã từng nhập ngũ ở đâu đó hay không?! Sao lại lợi hại như vậy?!" Một binh sĩ hỏi.

Bị một trăm đôi mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm, Cố Ninh thật đúng là có hơi chút ăn không tiêu: "Ách...... Không có, tôi chưa từng nhập ngũ. Nhưng trước kia đã từng học bắn súng."

Binh lính kia còn muốn nói thêm, vừa lúc chủ quán bê đồ ăn lên.

Món ăn tuy rằng đơn giản, nhưng thập phần phong phú. Đại bộ phận còn đều là thịt.

Trương Tiểu Bạch trêu ghẹo nói: "Hôm nay liên trưởng chúng ta đúng là chịu bỏ vốn! Tôi tới đây hai năm còn chưa từng thấy liên trưởng xuất tiền túi của chính mình mời khách! Đây chính là phá lệ!"

Anh Ba cả giận nói: "Nhãi ranh! Đợt tết không phải tôi mời sao?!"

Bên kia có một binh sĩ cười hô: "Hắc! Liên trưởng! Tôi nghe nói, đó là bên trên chuyển tiền xuống! Sao lại biến thành anh mời?!"

"Nhãi ranh các cậu, ngày thường bắn súng không thắng được người ta! Huấn luyện dã chiến các cậu cũng bị người ta diệt sạch! Nếu các cậu có thể làm cho tôi được nở mày nở mặt ở trước tên Trương Bá Quốc như Cố Ninh! Ông đây dù cho mỗi ngày mời các cậu ăn trong lòng cũng cao hứng! Hôm nay nhờ phúc của cô bé này, diệt được uy phong của liên 2, chúng ta tuy rằng cao hứng, nhưng không thể đắc ý vênh váo! Phải không ngừng cố gắng. Tiểu Bạch, Triệu Kiệt, Trâu Minh, Chung Húc!" Anh Ba đột nhiên điểm tên bốn người.

"Rõ! Liên Trưởng!" Bốn người động tác nhất trí đứng lên.

Anh Ba nói: "Bốn người các cậu từ hôm nay trở đi! Mỗi ngày không cần tham gia huấn luyện, cùng Cố Ninh đi trường bắn tập bắn súng! Cho đến khi Ngũ Tinh Đại Đội tới mới thôi!"

"Rõ! Liên trưởng!" Bốn người cùng rống to.

Đám binh lính đều vỗ tay.

Cuối cùng anh Ba bưng chén rượu trước mặt lên, nói với đám lính: "Hôm nay thật là quá mẹ nó cao hứng, phá lệ một hồi, uống một ly. Ba ngày sau, nếu qua được cửa của Ngũ Tinh Đại Đội, ông đây sẽ mời các cậu đến nơi này ăn tiếp! Đến lúc đó cho các cậu uống đủ!"

"Hay quá!" Bọn lính lớn tiếng đáp lại, tất cả đều đồng thời bưng ly đứng dậy.

Bên kia, vợ chồng chủ quán nghe xong tất cả đều cười mị mắt.

Anh Ba giơ chén rượu trong tay lên, nói với Cố Ninh ngồi đối diện: "Kính Cố Ninh!"

Tất cả binh lính đều đi theo anh Ba giơ chén rượu lên với Cố Ninh, quát lớn: "Kính Cố Ninh!"

Cố Ninh có loại cảm giác thụ sủng nhược kinh, không biết vì sao, Cố Ninh lại cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, cô bưng chén rượu trước mặt lên, mỉm cười nhìn chung quanh một vòng, sau đó cùng mọi người bưng chén rượu lên uống một hơi cạn sạch.

Đám lính liền cười nói, một lần nữa ngồi xuống, bắt đầu một bên vừa ăn vừa nói chuyện.

Chậm rãi, đám lính một người tiếp theo một người buông bát cơm trong tay xuống, có mấy người ăn quá căng, ôm bụng nằm xoài trên ghế thở dốc, chậm rãi, ánh mắt mọi người liền dừng ở trên người Cố Ninh.

Cố Ninh vẫn còn đang ăn.

Bởi vì suy xét đến sức ăn của binh lính, tiệm cơm nhỏ này đều dùng loại bát cơm lớn, một cô gái thông thường sẽ chỉ ăn được một chén. Nhưng mà cô đã bưng chén tới tới lui lui xới cơm đến năm lần.

Hơn nữa thịt còn dư lại đều bị cô gắp vào trong chén.

Ăn say mê, ăn hết sức chuyên chú, giống như hiện tại ngoại trừ ăn liền không có chuyện gì quan trọng hơn, một ngụm nhét đầy, sau đó bắt đầu nhấm nuốt, má phình phình. Món ăn ở tiệm cơm nhỏ này tuy rằng ngon, nhưng cũng không ngon đến loại trình độ này đi, nhìn Cố Ninh ăn lại có thể làm cho mấy binh lính đã ăn no sinh ra cảm giác có thể ăn thêm một chén nữa.

Cố Ninh ăn xong một ngụm cơm cuối cùng, rốt cuộc cũng buông chén xuống.

Bụng nhỏ cũng chỉ hơi hơi phồng lên, cũng không có cảm giác quá căng, hơn nữa Cố Ninh cảm giác được từ đáy lòng tràn ra một loại cảm giác thỏa mãn. Đây vẫn là lần đầu tiên sau khi cô "biến dị" ăn một bữa cơm đến hoàn toàn no, loại cảm giác này thật là quá hạnh phúc.

"Cố Ninh, cô có bị đầy bụng không? Có muốn đi phòng y tế uống chút thuốc tiêu thực hay không?" Trương Tiểu Bạch hỏi.

"Không cần, tôi vẫn ổn." Cố Ninh vô cùng nhẹ nhàng đứng lên: "Đi thôi."

"Lợi hại! Thật là lợi hại!" Trương Tiểu Bạch nhìn Cố Ninh vẫn đứng lên bình thường, chấn động nói.

Ăn uống no đủ, tất cả binh lính đều chờ ở bên ngoài tiệm cơm.

Anh Ba thanh toán tiền cho bà chủ quán, Cố Ninh vô cùng rõ ràng nhìn thấy tay anh Ba run một chút, nhưng cố tình còn không nghĩ để Cố Ninh thấy, trên mặt làm bộ dường như không có việc gì.

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
3 Tháng Trước
Ko thấy ai hết
Trả lời
| 0