Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế ( Dịch Full )

Chương 109 - Chương 109. Dùng Dao Mổ Trâu Cắt Tiết Gà

Chương 109. Dùng dao mổ trâu cắt tiết gà Chương 109. Dùng dao mổ trâu cắt tiết gà

Sau đó một đám người mênh mông cuồn cuộn đi vào cửa doanh trại.

Dọc theo đường đi Cố Ninh được vây quanh giống như là một đại minh tinh, đám lính một đường mồm năm miệng mười lãnh giáo bí quyết của Cố Ninh, Anh Ba bị chen ra bên ngoài, tức khắc có loại cảm giác bị vắng vẻ.

Bên kia có một quân nhân trung niên mày rậm mắt to mang theo mấy binh lính trẻ từ con đường đối diện đi tới, cười hô với Anh Ba: "Ai nha! Anh Tạ, các anh làm gì mà lại náo nhiệt như vậy!"

"Chào liên trưởng!"

Bọn lính mồm năm miệng mười chào hỏi.

Cố Ninh căn cứ thái độ nhiệt tình và tươi cười trên mặt của bọn họ phán định ra được là quan hệ giữa bọn họ và liên trưởng này xem như tương đối thân cận.

Anh Ba cũng cười nói: "Anh Chu! Tôi vừa mới mang theo bọn họ đi ra bên ngoài ăn cơm, đang trở về."

Liên trưởng Chu cười ha ha, nói: "Nha! Người vắt cổ chày ra nước như anh cũng bỏ được rút tiền sao?"

Bọn lính một trận cười vang vui vẻ, Cố Ninh cũng không nhịn được hơi hơi mỉm cười.

Sau đó, Chu Trạch Khải liền chú ý tới Cố Ninh, rốt cuộc mái tóc vàng của Cố Ninh cũng tương đối nổi bật giữa các binh lính mặc đồ xanh.

"A, các anh có khách sao. Như thế nào, anh Tạ, giới thiệu một chút đi."

Anh Ba cười ha ha, sau đó nói: "Cháu gái tôi." Hắn dừng một chút, lại đắc ý bổ sung một câu: "Cũng là người tôi chọn tham gia Ngũ Tinh Đại Đội cùng mấy đứa Tiểu Bạch."

Chu Trạch Khải thoáng lắp bắp kinh hãi, nhìn Cố Ninh mấy lần, đột nhiên bừng tỉnh đại ngộ nói: "Bảo sao hôm nay người liên 2 lại luyện súng như phát điên ở trường bắn, hóa ra là bị cô gái nhỏ này kích thích?! Ngay cả tên vắt cổ chày ra nước như anh cũng bỏ được rút tiền, xem ra anh thật sự đã đào được báu vật!"

Còn nói thêm: "Thế nào, lần này có mấy phần nắm chắc?"

Anh Ba nói: "Nói thật. Tôi hiện tại cũng không rõ, cần phải xem người của Ngũ Tinh Đại Đội xuống dưới là ai. Nếu là người năm trước, vậy khẳng định không thành vấn đề. Nhưng tôi đoán không phải là cùng một nhóm người."

Chu Trạch Khải có vài phần kinh dị: "Đám người năm trước đã loại trừ ba người của chúng ta. Xem ra anh đối với cô gái nhỏ này thật sự có tin tưởng."

"Cố lên nhé. Kiếm mặt mũi cho chú Ba của cháu. Nếu thật sự được chọn, cũng coi như là xả giận cho chúng ta." Chu Trạch Khải nói với Cố Ninh. Xem ra Ngũ Tinh Đại Đội kia đã đắc tội không ít người.

Anh Ba lại nói: "Được rồi, anh Chu, tôi còn không biết anh sao. Khẳng định là đang giấu vũ khí bí mật đi, chưa đến thời điểm mấu chốt sẽ không lộ ra. Đến lúc đó diện kiến trên sân thi đấu."

"Được được được! Đến lúc đó chúng ta gặp trên sân thi đấu! Mặc kệ ai thắng, đều xem như rửa mối nhục xưa." Chu Trạch Khải cười nói.

Sau đó tạm biệt nhau.

"Liên trưởng, anh nói có vũ khí bí mật là thật hay giả vậy?" Trương Tiểu Bạch thò qua nói.

"Lão Chu kia là một con cáo già, tám chín phần là có. Nhưng rốt cuộc là ai, còn phải đợi ba ngày sau khi người Ngũ Tinh Đại Đội tới chúng ta mới có thể biết được." Anh Ba nói: " không phải sự tình các cậu nên quan tâm. Hiện tại bốn người các cậu dẫn Cố Ninh đến trường bắn luyện tập đi."

Cố Ninh hiện tại cũng không vội đi, hơn nữa cô đối với việc kỹ năng bắn súng của chính mình có thể đủ thắng Ngũ Tinh Đại Đội khiến bộ đội như lâm đại địch kia hay không cũng hoàn toàn không có bất luận tin tưởng hay nắm chắc gì, cho nên hiện tại điều cô có thể làm, chỉ có thể là tận lực khiến chính mình càng tiến thêm một bước.

Đi theo mấy người Trương Tiểu Bạch tới trường bắn.

Địch Tuấn và mấy binh lính liên 2 vẫn còn đang luyện bắn bia, thoạt nhìn như là cơm trưa cũng chưa có ăn.

Mấy người Trương Tiểu Bạch ăn uống no đủ lại đây, Trương Tiểu Bạch vuốt cái bụng phồng lên của chính mình đi qua hô: "Ai, các cậu còn chưa có ăn cơm sao. Liên trưởng của các cậu cũng quá tàn ác, ngay cả cơm cũng không cho ăn."

Người liên 2 lại không để ý tới sự khiêu khích của Trương Tiểu Bạch, ánh mắt đều tụ tập ở trên người Cố Ninh.

Địch Tuấn chỉ nhìn Cố Ninh vài lần, liền tiếp tục ngắm bia.

Binh lính phụ trách trường bắn đưa khẩu súng cho Cố Ninh, Cố Ninh tiếp nhận súng, sau đó nằm sấp xuống, qua gương ngắm bắn nhắm ngay bia nơi xa, bắt đầu chuyên chú luyện tập.

Mấy người Trương Tiểu Bạch thấy bộ dáng Cố Ninh nghiêm túc như vậy, cũng không còn tâm tư nói cười, mỗi người tìm vị trí bắt đầu nghiêm túc luyện tập bắn súng.

Phản lực của súng rất lớn, lại còn có tiếng súng rất lớn cũng là một loại kích thích mạnh đến màng nhĩ, đại khái bắn tầm ba bốn mươi phát súng, bọn họ sẽ phải dừng lại nghỉ ngơi trong chốc lát.

Nhưng Cố Ninh vẫn ghé vào nơi đó không có ý định nghỉ ngơi.

Mấy người Trương Tiểu Bạch đều kinh ngạc.

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
3 Tháng Trước
Ko thấy ai hết
Trả lời
| 0