Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế ( Dịch Full )

Chương 120 - Chương 120. Xuất Phát Săn Thú Tinh Hạch

Chương 120. Xuất phát săn thú tinh hạch Chương 120. Xuất phát săn thú tinh hạch

"Em có thể cảm giác được dị năng dao động trong người chị ấy rất mỏng manh. Lượng dị năng chứa đựng trong cơ thể cũng vô cùng nhỏ, cho nên mới tiêu hao nhanh như vậy." Hướng Hứa lúc ấy đã hình dung như vậy.

Mà như Hướng Hứa là dị năng hệ tinh thần lại thuộc về dị năng biến dị.

Mọi người thao tác dị năng cường đại tiến hành chiến đấu, là hình ảnh hiện tại không ai có thể tưởng tượng.

Ở trong miêu tả của Hướng Hứa, Cố Ninh phảng phất nhìn thấy một bức hoạ cuộn tròn rộng lớn mạnh mẽ đang ở trước mặt cô chậm rãi xốc lên một góc thần bí của nó.

Tuy rằng cũng không thể thấy hết toàn cảnh, nhưng Cố Ninh cũng đã bắt đầu vì điều này mà nhiệt huyết sôi trào.

Nghe xong tin tức do Cố Ninh mang đến, anh Ba hơn nửa ngày cũng chưa hồi phục lại tinh thần.

Đột nhiên, anh Ba ‘a’ một tiếng kêu đau, hóa ra là nửa điếu thuốc trong tay hắn đã cháy hết, đốt tới ngón tay hắn.

Ném tàn thuốc đi, anh Ba mới hơi chút hoãn lại tinh thần, nhìn Cố Ninh nói: "Cháu lặp lại một lần nữa xem? Cái gì mà trong óc tang thi mọc ra tinh hạch gì gì, sau khi ăn xong có thể làm người có công năng đặc dị?"

"Tên gọi tắt là dị năng." Đạo trưởng Giả ở một bên bổ sung.

Anh Ba theo bản năng liếm liếm đôi môi khô ráo: "Sao nghe mơ hồ như vậy?"

Cố Ninh lại không có cho anh Ba quá nhiều thời gian phản ứng, nói: "Chú Ba, hiện tại người biết tác dụng của tinh hạch trên toàn thế giới hẳn là đều đã bắt đầu hành động. Từ giờ trở đi, mỗi một phút chậm trễ, có khả năng chúng ta sẽ lạc hậu hơn so với người khác một phút......"

Anh Ba vừa nghe vậy, liền từ trên mặt đất đứng lên, nói với đám binh lính đã nghe đến ngây người: "Vậy còn nói cái gì nữa? Tất cả đều lấy lại tinh thần cho tôi! Mang đủ súng ống đạn dược, mười phút sau xuất phát!"

Anh Ba nói tiếp: "Lâm Khải, Vương Dương, Dương Sóng, Trương Phong, bốn người các cậu phụ trách ở nhà. Bảo hộ ba mẹ Cố Ninh."

Hưng phấn trên mặt bốn người Lâm khải tức khắc như là bị rót một chậu nước lạnh, nhưng cũng không có cãi mệnh lệnh của anh Ba, chỉ là hữu khí vô lực nghe lời nói: "Rõ, anh Ba."

"Các cậu yên tâm, khẳng định không thể thiếu phần của các cậu." Trương Tiểu Bạch một bên lắp đạn một bên an ủi. Trương Dương lại vui mừng ra mặt, không nghĩ tới anh Ba sẽ cho chính mình đi theo ra ngoài mà không phải bảo hắn ở lại trông nom.

Cố Ninh nhìn bọn họ bận rộn chuẩn bị súng ống đạn dược, nhắc nhở: "Trừ phi tất yếu, còn lại chúng ta tốt nhất không cần nổ súng, miễn cho hấp dẫn đàn tang thi tới. Súng chỉ dùng để cứu cấp."

Anh Ba nói: "Yên tâm đi. Mọi người mỗi ngày đều chuyển động ở bên ngoài đương nhiên biết. Súng chỉ là dùng để cứu cấp, vạn nhất gặp được đối thủ chúng ta không đối phó được giống con chó tang thi ngày đó, hoặc là đàn tang thi chúng ta mới có thể nổ súng. Rốt cuộc bắn ra một phát sẽ bớt một viên đạn, chúng ta đều luyến tiếc dùng."

Cố Ninh gật gật đầu, yên tâm. Kinh nghiệm giết tang thi của anh Ba bọn họ cũng không ít hơn cô, là cô đã lo lắng nhiều.

Mười phút sau, các binh lính đã chuẩn bị xong toàn bộ.

Xếp thành hai đội ngũ.

Đám lính đều hiếm thấy không có ngưng trọng như ngày thường đi ra ngoài tìm người sống sót, hưng phấn và kích động trên mặt căn bản không che giấu được, mỗi người đều hai mắt tỏa sáng.

"Chú Ba, cháu có thể nói hai câu được không?" Cố Ninh đột nhiên nói.

Anh Ba sửng sốt một chút, sau đó mới nói: "Cháu tới đây."

Sau đó liền nhường ra một vị trí cho Cố Ninh.

Đám lính đều có chút nghi hoặc nhìn cô, đương nhiên, không phải không kiên nhẫn, mà là nghi hoặc mang theo thiện ý, rốt cuộc bọn họ đều hiểu, tin tức Cố Ninh mang đến có bao nhiêu quan trọng, mà tin tức trọng yếu như vậy cô lại chia sẻ cho bọn họ không đòi hỏi gì, không thể nghi ngờ là một nhân tình vô cùng lớn. Cho nên, dù các binh lính trước kia chưa từng giao tiếp cùng Cố Ninh, lúc này ánh mắt nhìn Cố Ninh cũng tràn ngập thiện ý.

Ánh mắt Cố Ninh quét một vòng ở trên mặt các binh lính, sau đó trầm giọng nói: "Hiện tại toàn bộ thế giới đều đang tiến hóa, không chỉ có nhân loại đạt được kỳ ngộ này, còn có tang thi, cùng với tang thi động vật so với tang thi người càng đáng sợ hơn. Tôi hy vọng mọi người sẽ không bị tinh hạch làm choáng váng đầu óc, tùy thời tùy khắc bảo trì bình tĩnh, hết thảy hành động đều lấy giữ được tánh mạng làm tiền đề."

Nghe vậy, sự hưng phấn kích động trên mặt đám lính đều hơi hạ thấp xuống. Đích xác, bọn họ hiện tại trong lòng đều chỉ muốn mau chóng săn giết tang thi đã có tinh hạch, nếu vẫn luôn bảo trì trạng thái này, rất có khả năng sẽ mất đi tính cảnh giác, những lời này của Cố Ninh không thể nghi ngờ chính là một đòn cảnh tỉnh, làm cho bọn họ tỉnh táo lại.

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
3 Tháng Trước
Ko thấy ai hết
Trả lời
| 0