Nhưng lúc này trong lòng bọn họ lại vô cùng rõ ràng, nếu bọn họ không tiến hóa dị năng thành công, chỉ sợ cuối cùng sẽ phải đường ai nấy đi cùng Cố Ninh. Nghĩ đến chính mình rất có khả năng sẽ trở lại những ngày trước kia vì một ngụm đồ ăn mà liều mạng, đạo trưởng Giả yên lặng ở trong lòng hạ quyết tâm, lần này nhất định phải lấy bản lĩnh áp đáy hòm ra biểu hiện, dù không thể tiến hóa ra dị năng cũng phải biểu hiện được là hắn rất anh dũng.
Trong lúc nhất thời, mấy người trong thùng xe ôm các tâm tư khác nhau.
Hướng Hứa và ‘tặng phẩm’ Hướng Dật đã hoàn toàn được đến sự tán thành của Cố Ninh, lúc này tâm tình tương đối nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Hướng Hứa vẫn luôn không nói gì, ngồi an tĩnh ở bên cạnh Cố Ninh đột nhiên nói: "Có năm chiếc xe đi ra từ nơi tụ tập. Đi cùng con đường với chúng ta."
Cố Ninh lập tức liền đoán được hẳn là đám người Bạch Lang đã từ chỗ của Bùi Kính đạt được tin tức. Có lẽ còn có mấy người Bùi Kính, Nhan Ngọc kia.
Cố Ninh có vài phần sầu lo, nếu người hai bên đi chung một lộ tuyến, lại còn có cùng mục đích, chỉ sợ một khi gặp phải liền khó tránh khỏi sẽ phát sinh xung đột. Bạch Lang bên kia người đông thế mạnh, lại còn không biết có bao nhiêu dị năng giả, mà bọn họ bên này tuy rằng đều là người có kỹ năng bắn súng tương đối tốt, nhưng không đến vạn bất đắc dĩ Cố Ninh không nghĩ bùng nổ bắn nhau, mà bên kia còn có Ân Tang làm Cố Ninh thập phần kiêng kị, một khi bùng nổ xung đột, chỉ sợ có hại chính là bọn họ bên này.
"Em có biết trong bọn họ có bao nhiêu dị năng giả không?" Cố Ninh hỏi.
"Không thể." Hướng Hứa thành thật nói: "Năng lực hiện tại của em chỉ có thể ở thời điểm bọn họ sử dụng dị năng mới có thể giám sát được dao động dị năng của bọn họ......Bọn họ tăng tốc." Hướng Hứa đột nhiên nói.
Cố Ninh cầm lấy bộ đàm, đây là lần đầu tiên cô dùng, còn phải nhờ Trương Dương ngồi ở đối diện hướng dẫn cho, sau đó mới bắt đầu thông qua bộ đàm nói tin tức Bạch Lang cũng ra khỏi nơi tụ tập hơn nữa còn cùng lộ tuyến cho anh Ba, cũng nói ra sầu lo của chính mình.
Mà phản ứng của anh Ba lại thập phần bình tĩnh: “Mọi người thi triển thủ đoạn của chính mình, không ảnh hưởng lẫn nhau. Cháu không cần phải lo lắng quá nhiều."
Cố Ninh hiển nhiên cũng không có bởi vì anh Ba bình tĩnh mà giảm bớt cảnh giác, rốt cuộc Bạch Lang kia cô mới chỉ gặp mặt một lần, Cố Ninh biết hắn là người khó đối phó. Dù cho bọn họ chịu lui một bước, cũng không có khả năng liên tục lui.
Mà Bạch Lang, hiển nhiên là người được một tấc lại tiến một bước.
Biểu hiện của bọn họ so với Cố Ninh còn nóng vội hơn nhiều, không đến năm phút sau, năm chiếc xe liền gào thét đi ngang qua hai chiếc xe quân dụng, sau đó nhanh chóng vượt qua bọn họ đi ở phía trước.
Trong thùng xe một mảnh yên lặng. nhưng ngoại trừ Cố Ninh, Hướng Hứa, trên mặt những người khác đều lộ ra một chút nôn nóng, đến sớm đến trễ có sự khác biệt lớn.
Cố Ninh lúc này ngược lại liền an tâm. cô sợ chính là đám người Bạch Lang thảnh thơi theo ở phía sau bọn họ chờ làm ngư ông đắc lợi, hiện tại bọn họ nóng nảy tiến lên như vậy, Cố Ninh ngược lại liền an tâm, rốt cuộc bọn họ có radar hình người Hướng Hứa, vẫn chiếm không ít ưu thế.
Hai chiếc xe quân dụng tiếp tục không nhanh không chậm đi về phía trước, sau khi rời khỏi phạm vi dọn dẹp của nơi tụ tập, liền dần dần bắt đầu sinh ra một ít va chạm, theo xe phập phập phồng phồng, bốn chiếc bánh xe nghiền áp qua thi thể tang thi, ruột và máu đầy đất.
Nửa giờ sau, hai chiếc xe ngừng ở một khu vực mà Hướng Hứa kiểm tra ra là an toàn.
Vị trí địa lý bên này dựa gần khu trung tâm, đi qua ba, bốn con phố nữa chính là quảng trường. Kia cũng là địa phương bọn họ định đến theo kế hoạch, nhưng hiện tại đối với bọn họ mà nói, nơi đó là địa phương nguy hiểm nhất trên thế giới.
Không biết có phải ảo giác hay không, Cố Ninh thậm chí còn có thể cảm nhận được sự nguy hiểm ở cách đây ba, bốn con phố.
Sau khi xuống xe, người trên hai chiếc xe hội hợp cùng nhau.
Hiện tại đã là 1 giờ rưỡi chiều, dựa theo tốc độ mặt trời xuống núi hiện tại, 5 giờ chiều trời cũng đã tối, thời gian của bọn họ đã không còn nhiều lắm.
Vì mau chóng hoàn thành nhiệm vụ lần này, không thể không chia thành hai nhóm người.
Anh Ba và Cố Ninh định thời gian, vô luận phát sinh cái gì, bốn giờ rưỡi cần phải trở lại nơi này. Cũng thông qua bộ đàm tùy thời thông báo tình huống.
Anh Ba nói: "Nếu chúng ta không có thể kịp thời trở về, mấy người liền lái đi một chiếc xe, tuyệt đối không cần chờ."
Cố Ninh gật gật đầu, nói: "Giống nhau."
Sau đó hai đội người vội vàng cáo biệt, phân biệt đi ra hai phương hướng.
Phía trước sẽ phát sinh sự tình gì, sẽ có hung hiểm gì đang chờ đợi bọn họ, bọn họ lúc này hoàn toàn không biết, mà bọn họ lại chỉ có thể đi về phía trước.