Đội ngũ lập tức khẩn trương lên.
Tất cả mọi người theo bản năng nhìn về phía Cố Ninh.
"Bên trong có bao nhiêu người?" Cố Ninh hỏi.
Hướng Hứa ngừng một chút, sau đó nói: "Có mười mấy người."
Cố Ninh và đám lính liếc nhau, gật đầu một cái, bọn họ lập tức liền nhanh chóng thay đổi phương vị, ghìm súng đi tới gần, tìm được địa điểm tốt nhất để xạ kích, sau đó ra hiệu cho Cố Ninh ở đối diện, bọn họ đã chuẩn bị tốt.
Cố Ninh nhìn đạo trưởng Giả một cái, đạo trưởng Giả kinh ngạc một chút, thanh thanh giọng đang chuẩn bị kêu gọi.
Cửa thùng xe ban đầu đóng chặt lại đột nhiên phát ra một tiếng kẽo kẹt —— sau đó lập tức bị người đẩy ra.
Âm thanh kéo cơ bính súng vang lên, các binh lính đều giơ súng nhắm ngay bên trong cánh cửa, chỉ cần phát hiện có một tia không thích hợp liền sẽ lập tức nổ súng.
Nhưng khi cánh cửa mở ra, đám lính ngây ngẩn cả người, người trong xe cũng ngây ngẩn cả người.
Trương Tiểu Bạch không dám tin tưởng xoa xoa đôi mắt, sau đó kinh ngạc kêu to: "Liên trưởng?!"
Mọi người, bao gồm cả Cố Ninh lúc này đều cảm thấy kinh ngạc vô cùng, người đẩy cửa xe ra đứng ở trong xe đúng là anh Ba mà bọn họ vẫn luôn đang tìm kiếm!
Anh Ba hiển nhiên cũng không nghĩ tới chính mình đẩy cửa ra liền nhìn thấy Cố Ninh bọn họ, sau khi sửng sốt một chút, lớn tiếng nói: "Cố Ninh! Mọi người buổi tối hôm qua đã chạy đến chỗ nào vậy?!" Sau đó hô với trong xe: "Các cậu đều dậy ngay cho tôi, Cố Ninh bọn họ vẫn còn sống! Bọn họ đã trở lại!"
"A?!" Các binh lính ban đầu còn đang trong giấc mộng đều bừng tỉnh dậy, chạy đến cửa liền nhìn thấy Cố Ninh bọn họ ở bên ngoài vẻ mặt như gặp quỷ nhìn bọn họ.
Một đám đều nhảy xuống xe, kích động chạy tới hô: "Các cậu đã chạy đi đâu vậy! Làm chúng tôi sợ quá sức! Còn tưởng rằng các cậu đã bị tang thi kéo vào sào huyệt làm lương thực dự trữ!"
Lúc này Cố Ninh mới hồi phục lại tinh thần, kinh ngạc nhìn các binh lính tinh thần phấn khởi này, như thế nào cũng không rõ hiện tại là tình huống gì.
Trương Tiểu Bạch đỏ hốc mắt nói: "Tôi còn muốn hỏi các cậu đã chạy đi đâu vậy?! La Long chỉ hô một câu như vậy liền không còn lên tiếng nữa, chúng tôi gọi bộ đàm đến khi hết điện cũng không nghe được các cậu trả lời, sau đó nghe được tiếng súng tìm qua, chỉ tìm được thi thể của Ngô Cường, tìm ở chung quanh nửa ngày cũng không tìm được các cậu. Đêm qua chúng tôi còn thiếu chút nữa bị người lừa, thiếu chút nữa đã ăn thịt người, còn suýt trở thành lương thực dự trữ của người khác!"
"Được được, trước đừng ồn. Cố Ninh, chú cho cháu xem dị năng của chú!" Anh Ba thập phần không kiên nhẫn đánh gãy Trương Tiểu Bạch, hưng phấn nói, nóng lòng khoe khoang dị năng của chính mình với Cố Ninh.
Sau đó trước người hắn liền đột nhiên xuất hiện 3 cây đất, bay lơ lửng ở trước ngực hắn.
Cố Ninh không nhịn được trước mắt sáng ngời, kinh hỉ nói: "Chú Ba, chú đã thành công?!" Đám người Trương Tiểu Bạch đều đi lại đây, vừa mừng vừa sợ, nhìn ba cây cột đất vừa hâm mộ vừa ngạc nhiên.
Anh Ba đắc ý cười hắc hắc hai tiếng, sau đó đã bị người thô lỗ đẩy sang một bên.
"Còn có tôi! Còn có tôi!" Chung Húc luôn luôn vô cùng lão thành, bình tĩnh đẩy anh Ba đến một bên, sau đó khó nén hưng phấn trên mặt, kích động nói với Cố Ninh: "Cố Ninh, cho cô xem dị năng của tôi!" Sau đó bàn tay hắn quay cuồng, trên tay liền xuất hiện một quả cầu nước: "Tôi là dị năng hệ thủy! Nước này tôi đã nếm thử, có thể uống! Về sau chúng ta sẽ không bao giờ thiếu nước nữa!"
"Được rồi, được rồi! Đến lượt tôi, đến lượt tôi!" La Long duỗi tay đẩy Chung Húc đến một bên, vươn tay tới nói với Cố Ninh: "Cố Ninh, cô dùng đao chém tay tôi thử xem!"
Cố Ninh sửng sốt một chút, giây tiếp theo liền nghe được Chung Húc nói: "Để tôi làm cho!" Sau đó liền giơ dao trong tay lên, chém xuống cánh tay La Long!
Tiểu đội người do Cố Ninh dẫn dắt đều sợ đến ngây người, Hoàng Mộng Dao thậm chí còn kêu lên một tiếng, Cố Ninh lại chỉ an tĩnh nhìn, chỉ thấy thanh đao kia dừng thật mạnh ở trên cánh tay La Long, căn bản không có cảnh tượng máu chảy, tay đứt như trong tưởng tượng của bọn họ, một tiếng ‘keng’ vang lên, đao chém vào trên cánh tay lại phát ra âm thanh như chém vào kim loại.
Trương Tiểu Bạch kích động hô một tiếng: "Khiên vàng!"
La Long tức khắc hắc tuyến đầy một đầu.
"Là dị năng hệ kim." Cố Ninh mỉm cười nói: "Anh Ba là hệ thổ, Chung Húc là hệ thủy. Tôi không nghĩ tới mọi người lại có thể thành công tiến hóa ra ba dị năng giả." Dựa theo lời Hướng Hứa nói qua, tỷ lệ này là vô cùng cao.
"Được rồi, các cậu khoe khoang đủ rồi, trước câm miệng đi." Anh Ba nói.
Tức khắc làm đám người Chung Húc chửi thầm một trận, người khoe khoang nhất rõ ràng chính là anh.