Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế ( Dịch Full )

Chương 141 - Chương 141. Tái Ngộ "Người Quen"

Chương 141. Tái ngộ "Người quen" Chương 141. Tái ngộ "Người quen"

Cố Ninh nhẹ chạy bộ đến bên cửa sổ, cách cửa sổ nhìn màn mưa bên ngoài, trong lòng có chút nặng nề, buổi tối hôm nay bọn họ không có thể trở về, ba mẹ lưu tại nơi tụ tập hiện tại khẳng định đang lo lắng hãi hùng. Nhưng ngày mai bọn họ còn phải tiếp tục đi tìm tung tích anh Ba, cũng không biết đám người anh Ba lúc này có an toàn hay không. Cố Ninh nhíu mày, cảm thấy đây không phải một dấu hiệu tốt.

Lý do duy nhất khiến cô sống ở thế giới này chính là vì bảo hộ ba mẹ bình an, nhưng hiện tại lại bắt đầu vướng bận an nguy của những người khác.

Bạch Lang không biết đã đi tới bên người Cố Ninh từ khi nào, ánh mắt nhìn ra màn mưa đen kịt phía ngoài cửa sổ.

Cố Ninh hơi hơi nhíu mày, lại không có ra tiếng, cũng không có rời đi, tựa như Bạch Lang cũng không tồn tại.

Bạch Lang cũng không nói gì, hai bên đều coi như đối phương không tồn tại.

Hai người cứ an tĩnh như vậy đứng ở bên cửa sổ nhìn ra ngoài, thế giới đen kịt ở bên ngoài trong mắt bọn họ giống như ban ngày.

Không đến 7 giờ, tất cả mọi người đều tỉnh lại.

Ngoài cửa sổ mưa đã tạnh.

Người có súng bắt đầu kiểm tra súng ống.

Ngày hôm qua tuy rằng hung hiểm, nhưng bọn họ đều kiên trì không sử dụng súng, cho nên viên đạn vẫn còn rất sung túc.

Trải qua một đêm nghỉ ngơi chỉnh đốn, trạng thái của bọn họ cũng không có trở nên tốt hơn, ngược lại bởi vì trận mưa to tối hôm qua độ ấm giảm sâu, có không ít người bị cảm lạnh.

Đạo trưởng Giả bởi vì đạo bào đủ dày ngược lại không có việc gì, những người khác trong đội đều có hơi chút dấu hiệu cảm lạnh.

Ngay cả không khí cũng mang theo lạnh lẽo, làn da lộ ra bên ngoài bị kích cho nổi da gà.

Cố Ninh kéo khóa đến đỉnh, cô mặc đồ thể dục đủ dày, có thể ngăn cản được không khí lạnh này.

Khẩu súng đeo ở sau lưng, Cố Ninh đi đến bên cửa sổ nhìn thoáng qua bên dưới, tang thi đêm qua vây quanh nơi đó đã không thấy bóng dáng đâu.

Cố Ninh từ trong ba lô lấy đồ ăn ra, phân cho mỗi người một chút, sau khi ăn xong không có ý tứ chào hỏi cùng đội khác mà trực tiếp đi đến bên ngoài.

Nam nhân mặc sơ mi trắng nhìn mắt Bạch Lang, thấy hắn không có tỏ vẻ gì, liền cũng không nói chuyện.

Đi đến lầu hai, mấy sợi dây thừng vẫn còn treo ở bên ngoài, xem ra những người đó quả nhiên là đã chạy đi.

Đám người Cố Ninh đều theo dây thừng bò xuống.

Hạ mưa to một đêm, trên mặt đất ướt dầm dề tích một tầng nước.

Bọn họ đều đi theo phía sau Cố Ninh tiến về phía trước.

Đi tới đi tới, bước chân Trương Tiểu Bạch liền ngừng lại, hắn nhìn bóng dáng Cố Ninh, lấy hết can đảm hô: "Chúng ta không đi tìm anh Ba sao?" Hiện tại phương hướng của bọn họ là phương hướng nơi dừng xe.

Cố Ninh dừng bước chân, lại không có quay đầu, cô hỏi: "Đi nơi nào tìm?"

Trương Tiểu Bạch nghẹn lời.

Cố Ninh tiếp tục nói: "Nếu chú Ba còn sống, chú ấy sẽ trở về tìm chúng ta. Tôi sẽ chờ đến bốn giờ rưỡi, nếu bốn giờ rưỡi hôm nay chú ấy còn chưa có tới...... Chúng ta liền trở lại nơi tụ tập."

Cô đã suy nghĩ một đêm, đây là quyết định cuối cùng. Cô hiện tại căn bản không có nắm chắc xông vào bên kia còn có thể toàn thân mà lui hay không? Huống chi cô căn bản vô pháp xác định phương vị của anh Ba, dù lời Bạch Lang nói là sự thật, nhưng quảng trường Mười Một rộng như vậy, ai biết bọn họ tránh ở góc nào? Mà kết quả rất có khả năng là, bọn họ liều mạng xông vào căn bản ngay cả bóng người anh Ba bọn họ cũng không tìm thấy, ngược lại còn đáp chính bọn họ đi vào.

Cho nên cô sẽ chờ ở trên xe, chờ đến bốn giờ rưỡi anh Ba bọn họ còn chưa có xuất hiện, vậy cô sẽ coi như bọn họ đã chết.

Thế giới này mỗi ngày đều phải chết rất nhiều người, đây cũng là sự tình không có cách nào.

Cố Ninh ở trong lòng nói như vậy, sau đó tiếp tục đi đến phương hướng đỗ xe.

"Đi thôi." Trương Dương nói với Trương Tiểu Bạch.

Trương Tiểu Bạch rũ bả vai xuống, dù cho Cố Ninh không nói thêm gì, dù cho bọn họ có radar Hướng Hứa, nhưng hắn cũng biết, muốn tìm được anh Ba bọn họ cũng là một việc rất khó. Mấy binh lính khác đều vỗ vỗ vai hắn, như là an ủi lẫn nhau. Sau đó đều kéo bước chân trầm trọng đi theo Cố Ninh tiến về phía trước.

Tuy rằng Cố Ninh thuyết phục chính mình, nhưng tâm tình của cô vẫn có chút trầm trọng.

Dọc theo đường đi không có người nói chuyện.

Trầm mặc giải quyết một đàn tang thi nhỏ, thành công đạt được hai viên tinh hạch có màu sắc cũng không có làm đội ngũ vui vẻ lên.

Tiếp tục đi về phía trước, rất nhanh liền thấy được hai chiếc quân dụng vẫn còn an tĩnh ngừng ở nơi đó.

Hướng Hứa đột nhiên dừng bước, kéo quần áo Cố Ninh lại, nhìn xe quân dụng phía trước nói: "Bên trong có người."

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
3 Tháng Trước
Ko thấy ai hết
Trả lời
| 0