Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế ( Dịch Full )

Chương 152 - Chương 152. Kim Vĩnh Mười Ba Phố Hồng Tỷ

Chương 152. Kim vĩnh mười ba phố Hồng tỷ Chương 152. Kim vĩnh mười ba phố Hồng tỷ

Thực hiển nhiên, Lý Hồng Quyên không phải hiện tại mới mắng, sắc mặt người vây xem phía dưới đều vô cùng quái dị, nhìn Vương Kế Trung tựa như xem vai hề, chỉ là ngại hắn lợi hại, muốn cười rồi lại không dám cười.

Mặt Vương Kế Trung hết xanh lại tím, cuối cùng thật sự là không nhịn được Lý Hồng Quyên mắng quá khó nghe, hét lớn: "Lấp kín cái miệng của ả điếm thối này cho tao!"

"Mẹ mày mới là ả điếm thối! Bà nội mày mới là ả điếm thối! Tổ tông mười tám đời của mày đều là ả điểm thối! Mày—— a ——"

Miệng Lý Hồng Quyên bị người dùng một cục vải ngăn chặn, vẫn còn a a đau mắng.

"Vương Kế Trung, anh đây là tưởng cùng tôi xé rách mặt?" Anh Ba hỏi.

Vương Kế Trung nghiến răng nghiến lợi nói: "Nó giết chết cháu ngoại tôi, sao anh không nói là anh xé rách mặt cùng tôi trước?!"

Anh Ba híp mắt lãnh túc nói: "Cháu ngoại anh ỷ vào thế lực của anh ở nơi tụ tập tác oai tác quái, tai họa mấy cô gái, giết không chỉ một hai người. Dù cho Cố Ninh không giết, tôi cũng sẽ tìm một cơ hội giết hắn."

"Tôi đây liền phải giết nó!" Vương Kế Trung dữ tợn từ trong tay móc ra một khẩu súng lục, nhắm ngay đầu Cố Ninh, liền phải bóp cò súng!

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh! Đồng tử Hướng Hứa chợt co chặt, sau đó tinh thần lực nháy mắt ngưng tụ thành hình dạng cây kim đâm về phía giữa mày Vương Kế Trung!

Khi ngón tay Vương Kế Trung vừa mới đụng tới cò súng, còn chưa có kịp dùng sức, đột nhiên trong đầu một trận đau nhức! Giống như có một cây kim trực tiếp chui vào trong đầu, Vương Kế Trung kêu thê lương thảm thiết một tiếng, lùi lại vài bước, trực tiếp té ngã trên đất! Súng lục trong tay cũng rơi ở trên mặt đất.

Ở trong nháy mắt khi Vương Kế Trung té ngã, sắc mặt Hướng Hứa nháy mắt trắng bệch, suy yếu nhắm mắt lại, thân thể nho nhỏ lung lay một chút sau đó ngã về phía sau.

Hướng Dật ôm chặt Hướng Hứa, tránh cho Hướng Hứa ngã trên mặt đất: "Hứa Hứa em làm sao vậy?"

Hướng Hứa suy yếu mở to mắt, hơi hơi lắc lắc đầu, sau đó nhìn về phía Cố Ninh.

Trong nháy mắt khi ánh mắt Cố Ninh đối diện cùng Hướng Hứa liền biết là Hướng Hứa làm, cô gật đầu với Hướng Hứa một cái, sau đó trực tiếp nhắm súng về phía Vương Kế Trung đang nằm trên đài.

"Để cho chú tới!" Anh Ba hô một tiếng, sau đó đôi tay mở ra, năm cây gai đất đồng thời xuất hiện, lơ lửng ở trước ngực hắn, sau đó đôi tay đẩy ra, năm cây gai đất đồng thời bay ra, bắn thẳng đến người trên đài cao!

Mấy nam nhân kia nơi nào nhìn thấy hình ảnh quỷ dị như vậy, tức khắc hoảng sợ, tuy rằng không biết đó là cái gì, nhưng lại trực giác không tốt, theo bản năng tiến hành tránh né! Hai người phản ứng mau trực tiếp tránh thoát, ba người khác lại không có thể tránh được, trực tiếp bị cây gai đất đâm vào bụng, lực độ của cây gai đất vô cùng lớn, đầu đất nhọn cắm một nửa vào thịt, người trúng chiêu đều kêu thảm ngã xuống mặt đất.

Mười mấy người khác biết không tốt, tất cả đều lấy súng ra, đúng lúc này! Đột nhiên, gió nổi lên! Có mấy đạo gió mạnh lấy tốc độ cực nhanh xẹt qua trên đài! Chỉ nghe được mấy tiếng kêu thảm thiết, cùng âm thanh súng ống rơi xuống đất đồng thời vang lên, những người đó che lại cánh tay không biết bị thứ quỷ dị gì cắt qua, sắc mặt trắng bệch như là thấy quỷ, dòng máu ấm áp từ khe hở ngón tay xôn xao chảy xuống.

"Làm đẹp lắm!" Đạo trưởng Giả tán dương với Trình Minh.

Cố Ninh cũng có chút kinh ngạc với uy lực của dị năng hệ phong.

Trên mặt Trình Minh cũng là hưng phấn không che giấu được, không nghĩ tới chính mình lần đầu tiên sử dụng dị năng hệ phong liền có thể đạt tới hiệu quả như vậy, hắn không nhịn được nhìn về phía Cố Ninh, thấy biểu tình Cố Ninh cũng mang theo chút kinh ngạc cùng tán thưởng nhìn hắn, trên mặt tức khắc nở rộ ra một nụ cười xán lạn, đây là tươi cười nhẹ nhàng nhất sau mạt thế phát ra từ nội tâm của hắn, hắn vốn dĩ lớn lên trắng nõn sạch sẽ, mặt hơi trẻ con, lúc này cười cong mắt, thoạt nhìn tựa như một con Samoyed.

(*) Chó Samoyed là giống chó có nguồn gốc từ Bắc Nga và Tây Siberia. Giống chó này có bộ lông trắng xóa như tuyết được mệnh danh là Nàng bạch tuyết của rừng.

Đạo trưởng Giả nhìn Cố Ninh lại nhìn Trình Minh, ở trong lòng yên lặng lắc đầu.

Mọi người vây xem đã bị đột nhiên liền kết thúc chiến đấu làm cho sợ ngây người, phía bên anh Ba lông tóc chưa tổn hại, Vương Kế Trung bên kia cũng đã tất cả đều bị đánh bại, hơn nữa ánh mắt những người đó nhìn anh Ba bọn họ giống như là gặp quỷ, căn bản là không dám đánh trả.

Cố Ninh đưa mắt ra hiệu với anh Ba.

Tiếp theo chính là rửa sạch hiện trường.

Anh Ba đi qua kiểm tra trạng huống của Vương Kế Trung một chút, phát hiện hắn đã không còn hô hấp, đã chết.

Cố Ninh nhìn Hướng Hứa nằm an tĩnh trong vòng tay Hướng Dật, ánh mắt có chút hoảng sợ.

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
3 Tháng Trước
Ko thấy ai hết
Trả lời
| 0