Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế ( Dịch Full )

Chương 176 - Chương 176. Núi Rừng Thực Chiến Diễn Luyện Hạ

Chương 176. Núi rừng thực chiến diễn luyện hạ Chương 176. Núi rừng thực chiến diễn luyện hạ

Cung Mộng Long nói có đạo lý, vì thế mọi người cùng đi xuống chân núi.

Người liên 3 đi tuốt đàng trước mặt, liên 1 thứ hai, người liên 2 lại cố ý đi ở sau cùng.

Một binh sĩ chạm chạm Địch Tuấn, nhỏ giọng hỏi: "Địch Tuấn, làm sao bây giờ? Nếu nháo lớn thì sẽ không rút lui được."

Sắc mặt Địch Tuấn khẽ biến, sau đó nhìn binh lính kia, nhẹ nhàng bâng quơ nói: "Cái gì làm sao bây giờ? Chúng ta cái gì cũng chưa làm, sao sẽ không rút lui được?"

Dọc theo đường đi người liên 1, 2, 3 đều ôm tâm tư khác nhau, tất cả đều không nói gì, trầm mặc một đường xuống núi.

Ba liên trưởng nghe xong tự thuận bình tĩnh mà rõ ràng cẩn thận của Cố Ninh, lúc sau đều lâm vào trầm mặc trong ngắn ngủi.

Sau đó liên trưởng liên 2 Trương Bá Quốc phát ra chất vấn tương tự: "Cháu gái, chúng tôi đều biết kỹ năng bắn súng của cháu tốt, nhưng dưới tình huống như vậy sao cháu chứng minh được cháu bắn ba phát súng tất cả đều trúng được? Cháu đối với kỹ năng bắn súng của chính mình tự tin như vậy sao?"

Cố Ninh gật đầu: "Đúng vậy."

Trương Bá Quốc: "...... Ai? Anh Tạ, tôi nói với anh, người của anh đã chiếm hai danh ngạch, không cần thiết một tấc lại muốn tiến một thước như vậy đi?"

Anh Ba liếc mắt nhìn Cố Ninh một cái, nhìn thấy kiên định trong ánh mắt Cố Ninh, anh Ba nhìn Trương Bá Quốc cau mày nói: "Cái gì kêu là được một tấc lại muốn tiến một thước? Nếu Cố Ninh nói là thật, đó chính là có người cố ý chơi thủ đoạn, giở trò bịp bợm......" Ánh mắt hắn sắc bén như dao nhỏ xẹt qua ở trên mặt đám lính: "Người như vậy tôi không cho rằng hắn có tư cách được đến danh ngạch này."

Trương Bá Quốc nói: "Anh Tạ, lời nói của Cố Ninh chỉ là một phía, ngoại trừ cô, còn có người nhìn thấy sao? Tổng không thể chỉ bởi vì cô nói cái gì chúng ta liền tin cái đó được? Nói thực ra, anh cũng chưa chắc hiểu hết nhân phẩm của người nào đó......"

Trương Bá Quốc nói xong đột nhiên im bặt, bởi vì có người đánh gãy hắn.

Trần Căn vẫn luôn đứng ở một bên trầm mặc không biết suy nghĩ gì đó đột ngột đánh gãy Trương Bá Quốc, mặt vô biểu tình nói: "Tôi thấy được."

Tất cả mọi người đều nhìn về phía hắn.

Ngay cả liên trưởng 1 cũng có chút kinh ngạc nhìn Trần Căn: "Trần Căn, cậu nói cái gì?"

Địch Tuấn càng không dám tin tưởng nhìn Trần Căn.

Trần Căn không có nhìn bất luận kẻ nào, mà trực tiếp chỉ điểm binh lính nhúc nhích người lúc đó, tiếp tục mặt vô biểu tình nói: "Người này ở dưới trạng thái "tử vong" đột nhiên đứng lên chạy sang bên kia, nếu tôi đoán không sai, hẳn là cố ý nhiễu loạn tầm mắt Cố Ninh, hấp dẫn viên đạn Cố Ninh qua đó yểm hộ cho Địch Tuấn."

Tất cả mọi người theo ngón tay Trần Căn nhìn về phía người bị hắn chỉ điểm ra, là một binh lính liên 2 tên Vi Dũng, chỉ nhìn người kia nháy mắt biến sắc mặt, người ở đây liền biết Trần Căn nói thật.

Sắc mặt Trương Bá Quốc lập tức trở nên thập phần khó coi.

Sắc mặt Địch Tuấn hơi đổi, sau đó nháy mắt khôi phục tự nhiên, nhìn Vi Dũng, cũng giống như các binh lính liên 2 khác lộ ra biểu tình vừa khiếp sợ lại vừa có chút xấu hổ.

Vi Dũng theo bản năng nhìn về phía Địch Tuấn, nhưng mà, khi hắn nhìn thấy ánh mắt trên mặt Địch Tuấn, thần sắc hắn hơi hơi rùng mình, nghĩ đến hứa hẹn của Địch Tuấn với hắn, trong lòng hắn co lại, nói: "Không sai, là tôi gian lận, nhưng đây là tôi tự ý hành động, không quan hệ cùng Địch Tuấn."

Trương Bá Quốc hận sắt không thành thép liếc mắt nhìn Vi Dũng một cái, sau đó nói: "Nếu Vi Dũng đã thừa nhận là hắn làm, vậy bên trong thông báo, ghi lại vi phạm nghiêm trọng một lần." Hắn có chút mất tự nhiên nói với Cố Ninh: "Tôi thế hắn xin lỗi các người. Cũng là tôi không quản giáo tốt, thực xin lỗi."

"Không quan hệ." Cố Ninh biểu hiện thập phần rộng lượng, sau đó cô nói tiếp: "Như vậy các vị chuẩn bị xử lý chuyện này như thế nào?"

Trương Bá Quốc sửng sốt một chút: "Xử lý cái gì?" Không phải đã xử lý xong rồi sao?

Anh Ba đại khái đoán được Cố Ninh sẽ nói cái gì, hắn ở một giây trước khi Trương Bá Quốc nhìn về phía hắn liền ngẩng đầu nhìn trời.

Cố Ninh nhìn Trương Bá Quốc nói: "Nếu lúc ấy không phải vị binh lính liên 2 này lao ra, như vậy viên đạn của tôi sẽ bắn về phía Địch Tuấn, Chung Húc chính là oan chết, như vậy danh ngạch có phải nên được phân phối lại hay không?"

Sắc mặt Trương Bá Quốc vừa mới hồi hoãn lập tức lại trở nên khó coi: "Cháu gái, cháu có hơi chút quá mức đi?"

Cố Ninh không chút nào thoái nhượng: "Cháu cảm thấy nếu làm Chung Húc vô tội chết oan kia mới là sự tình càng quá mức hơn."

Một binh lính liên 2 nói: "Lúc ấy Địch Tuấn và Trần Căn đều ở trong đó, vô luận bắn ai cũng là chia đôi, sao cô cứ khăng khăng cắn chết Địch Tuấn vậy?" Ngôn ngữ của hắn vô cùng khắc nghiệt: "Cô đối với liên 2 chúng tôi có ý kiến cũng không cần biểu hiện rõ ràng như vậy đi?"

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
3 Tháng Trước
Ko thấy ai hết
Trả lời
| 0