Cố Ninh chỉ bình tĩnh nói: "Địch Tuấn lúc ấy liên tục xạ kích Triệu Kiệt, Trâu Minh và Chung Húc, nếu không phải có người kéo dài thời gian của tôi, tôi ít nhất sẽ bảo vệ được Chung Húc. Hay anh cho rằng tôi sẽ lựa chọn không đi cứu đồng đội của tôi mà đi nổ súng vào Trần Căn vẫn luôn tránh ở sau cây không có hiện thân?"
Binh lính kia tức khắc nghẹn lời.
Sắc mặt Trương Bá Quốc càng ngày càng khó coi, mà Địch Tuấn lúc này sắc mặt rốt cuộc cũng đã thay đổi.
Anh Ba và liên trưởng 1 tiếp tục nhìn trời.
Trương Tiểu Bạch vẫn luôn nhẫn nại không nói gì rốt cuộc cũng tìm được cơ hội mở miệng pháo: "Các cậu cũng đừng lấy cớ nữa. Gian lận cũng là liên 2 các cậu, không phải các cậu gian lận, Địch Tuấn hiện tại đã bị đào thải, theo lý thường danh ngạch này nên dành cho Chung Húc. Liên trưởng, anh nói đúng không?!"
Anh Ba hàm hồ gật gật đầu, sau đó tiếp tục nhìn trời.
Sắc mặt Trương Bá Quốc thay đổi mấy lần, sau đó nói với anh Ba: "Anh Tạ, liên 3 các anh đã chiếm hai danh ngạch, tổng cộng bốn danh ngạch, ba danh ngạch đều ở liên 3 các anh, cũng không được tốt đi?"
Anh Ba tránh cũng không thể tránh, hắn nhìn thoáng qua Chung Húc, nhìn Chung Húc khẩn trương lại chờ mong, hắn ở trong lòng thở dài, sau đó nhìn Trương Bá Quốc nói: "Anh Trương, không thể nói như vậy đi. Chung Húc tuy rằng là người liên 3, nhưng cậu ta cũng là người trong sân tập này. Mà tôi là liên trưởng của cậu ta, đương nhiên phải có trách nhiệm bảo vệ quyền lợi hợp lý của bính lính. Anh Trương, tôi hy vọng anh có thể lý giải." Dừng một chút, lại vẻ mặt đau thịt nói: "Như vậy đi, nếu bọn họ vào Ngũ Tinh Đại Đội, tôi sẽ chia một nửa tiền thưởng, không phải, một phần ba cho anh, được rồi chứ?"
Trương Bá Quốc hỏi: "Không thể thương lượng sao?"
Anh Ba nghiêm mặt nói: "Không thể."
"Thôi được." Trương Bá Quốc thở dài: "Đừng quên lời vừa rồi anh đã nói."
Anh Ba lập tức nói: "Đương nhiên! Anh Chu có thể làm chứng."
"Đừng thất thần nữa. Nơi này không còn chuyện gì của chúng ta. Đi thôi." Trương Bá Quốc nói với các binh lính liên 2, sau đó dường như an ủi vỗ vỗ bả vai Địch Tuấn, thở dài nói: "Địch Tuấn, đi thôi, thua liền phải nhận." Sau đó liền mang theo người liên 2 rời đi.
Địch Tuấn lạnh lùng nhìn thoáng qua Cố Ninh và Trần Căn, sau đó đi theo.
Trương Tiểu Bạch nói với Trần Căn: "Trần Căn, vừa rồi thật là cảm ơn!"
"Tôi chỉ là không yên tâm trở thành đồng bọn cùng hắn đi đối mặt với Ngũ Tinh Đại Đội mà thôi." Trần Căn tiếp tục mặt vô biểu tình nói, sau đó chuyển hướng Cố Ninh nói: "Hai ngày sau, hợp tác vui sướng."
Cố Ninh cười cười: "Hợp tác vui sướng."
Trên đường về nhà, Chung Húc trịnh trọng biểu đạt lòng biết ơn đối với Cố Ninh, tuy rằng đây chỉ là một danh ngạch, cũng không đại biểu liền có thể tiến vào Ngũ Tinh Đại Đội, nhưng ít nhất đã có được tư cách chính diện quyết đấu cùng Ngũ Tinh Đại Đội.
Buổi chiều không còn huấn luyện khác. Bọn họ được nghỉ nửa ngày.
Cố Ninh liền trực tiếp khóa cửa, về tới không gian.
Ở trong không gian vượt qua cả buổi chiều, đi dạo khắp nơi.
Thời điểm ăn cơm chiều anh Ba tỏ vẻ ngày mai sẽ huấn luyện bình thường, sau đó chỉ cần an tâm chờ đợi Ngũ Tinh Đại Đội là được. Ăn cơm chiều xong, cùng đám lính hàn huyên trong chốc lát, sau khi chào tạm biệt Cố Ninh về tới ký túc xá, nằm ở trên giường gọi điện thoại báo bình an cho ba mẹ xong, thời gian đã là 9 giờ tối, khóa cửa lại, liền về tới mạt thế. Lúc này mạt thế mới chỉ là 7 giờ, trời cũng chưa quá sáng
Cố Ninh từ phòng tạp vật đẩy cửa ra tới liền vừa lúc gặp anh Ba đi WC, nhìn thấy anh Ba đầu tóc lung tung rối loạn, râu ria xồm xoàm lôi thôi lếch thếch bên này, Cố Ninh trong nháy mắt có hơi chút hoảng hốt. Anh Ba lại là kinh ngạc nhìn Cố Ninh nói: "Cháu không phải tối hôm qua tránh ở trong này ngủ chứ?"
Thời điểm Cố Ninh trở lại đây đã cẩn thận thay sang bộ quần áo ở mạt thế, lắc đầu một cái sau đó nói: "Không có, cháu vừa mới vào xem có cái gì dùng được hay không."
Anh Ba cũng không để trong lòng, một bên đi về phía WC, một bên nói: "Vậy cháu mau đi ăn sáng đi, bằng không đám oắt kia sẽ ăn hết."
Cố Ninh tưởng tượng anh Ba ở trong thế giới bên kia cả người chỉnh chỉnh tề tề, lại nhìn anh Ba lôi thôi lếch thếch này hoàn toàn không thể kết hợp hai loại hình tượng trở thành một người.
Cứ thế mãi thật không biết chính mình có thể bị thần kinh thác loạn hay không.
Cố Ninh yên lặng nghĩ, sau đó về tới trong phòng.
Nên dùng dị năng để chiến đấu như thế nào?
Đây là vấn đề Cố Ninh nói ra khi ăn sáng.
Mấy người vẫn còn ở trong kỳ hưng phấn vì kích phát ra được dị năng lập tức bởi vì vấn đề này mà trở nên bình tĩnh.
Hiện tại, người có kinh nghiệm dùng dị năng để chiến đấu ngoại trừ Hướng Hứa dùng tinh thần lực loại hình quá mờ ảo này, vậy chỉ còn anh Ba và Trình Minh.