Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế ( Dịch Full )

Chương 180 - Chương 180. Hướng Phố Xá Sầm Uất Xuất Phát

Chương 180. Hướng phố xá sầm uất xuất phát Chương 180. Hướng phố xá sầm uất xuất phát

Ân Tang tối tăm nhìn một sợi tóc trên mặt đất, sau đó nhìn về phía Trang Thần ngoài cửa lớn: "Trang Thần, cô tìm chết!" Giơ tay, dị năng điên cuồng trào ra, đột nhiên! Vô số dây đằng từ trên mặt đất trước người cô chui lên! Lấy một tốc độ cực kỳ khủng bố cấp tốc sinh trưởng, như là vô số xúc tua bay thẳng lên trời cao, sau đó ở trên không trung đột nhiên thay đổi phương hướng trực tiếp bay qua cửa lớn hướng tới Trang Thần ngoài cửa!

Sắc mặt Trang Thần ngưng đọng, lại không hề sợ hãi, đột nhiên nheo mắt, cuồng phong chợt nổi lên! Chỉ nghe được tiếng gió vù vù, vô số ngọn gió xoay tròn xung quanh Trang Thần, sau đó theo một tay Trang Thần vung lên, lưỡi dao gió liền một đạo một đạo từ bên người cô xoay tròn bay nhanh đi ra ngoài hướng tới đám dây đằng rối tung đang bay về phía cô! Chỉ nghe được tiếng xé gió phần phật dựng lên! Vèo vèo vèo! Âm thanh vật bị vũ khí sắc bén cắt đứt không ngừng vang lên, nháy mắt, lưỡi dao gió liền tước cho dây đằng bay đầy trời, sau đó từng đoạn dây đằng bị tước từ trên không trung rơi xuống dưới.

Mấy lưỡi dao gió phá vỡ dây đằng, cấp tốc đi tới, bay thẳng đến vạch mặt Ân Tang!

Ân Tang đại kinh thất sắc.

Lả tả mấy tiếng! Mấy đạo lưỡi dao gió đều đập ở phía trên tường đất, Ân Kỳ cau mày nhìn Trang Thần: "Trang Thần, cô thật sự muốn giết Ân Tang?"

Trang Thần lạnh giọng nói: "Là cô ta muốn giết tôi trước."

Nháy mắt khi giọng nói rơi xuống đất, Ân Tang bỗng nhiên kêu đau một tiếng, bưng kín mặt, nơi bị lưỡi dao gió rạch ra một vết nhỏ nháy mắt chảy ra máu, nhiễm đỏ bàn tay cô, cô không dám tin tưởng nhìn Trang Thần, sắc mặt tái nhợt.

Trang Thần lại xem cũng không xem cô, mà nói với Ân Kỳ: "Nếu anh còn không chịu giáo dục đứa em gái này của anh, vậy để cho tôi tới động thủ. Nếu lần sau cô ta còn vô lễ với trưởng bối như vậy, tôi sẽ không chỉ cắt gương mặt kia của cô ta." Nói xong câu đó, cô liếc về phía Ân Tang, nhìn ánh mắt oán độc của Ân Tang, cô nhàn nhạt nói: "Nếu cô lại dùng ánh mắt ghê tởm như vậy nhìn tôi, tôi sẽ đào đôi mắt của cô ra."

Ân Kỳ nói với Ân Tang: "Em đi tìm bác sĩ Cao trước đi."

Ân Tang bụm mặt không dám tin tưởng: "Anh?!"

Ân Kỳ nhíu mày nói: "Em thật sự muốn chết sao?"

Đồng tử của Ân Tang hơi co lại, sắc mặt khẽ biến, cô biết Trang Thần không phải uy hiếp, trước kia Trang Thần đã cả gan làm loạn, hiện tại không có pháp luật ước thúc chỉ sợ càng thêm không kiêng nể gì. Cô không thể không nhịn xuống nỗi nhục nhã này, bụm mặt xoay người đi về phương hướng phòng y tế. Từ đầu chí cuối cũng không dám lại liếc mắt nhìn Trang Thần một cái.

Trang Thần nhìn Ân Kỳ nói: "Cho nên, hiện tại là anh giúp tôi mở cửa hay là giúp tôi đi gọi Bạch Lang tới mở cửa?"

Ân Kỳ liếc mắt nhìn Trang Thần một cái, sau đó lạnh lùng nói với thủ vệ cửa đang bị dọa cho choáng váng vì trận chiến đấu bất ngờ vừa rồi: "Mở cửa đi."

Thủ vệ mới phản ứng lại đây, vội vàng lại đây mở cửa ra.

Trang Thần đi vào trong xe, nói với Phương Pháp: "Xong rồi." Sau đó lái xe vào bên trong nơi tụ tập.

"Trang Thần, sao cô lại chạy đến đây? Cô hiện tại không phải nên ở thủ đô sao?" Bạch Lang đối với sự xuất hiện đột ngột của Trang Thần chỉ thoáng kinh ngạc một chút liền khôi phục thái độ bình thường.

Trang Thần nhắc tới việc này sắc mặt liền khó coi: "Đừng nói nữa, thật vất vả mới liên hệ được với thủ đô bên kia, nói phái phi cơ tới đón tôi, kết quả phi cơ bị cướp, tôi còn thiếu chút nữa bị mất mạng. Nếu không phải nhờ có anh cảnh sát kia, anh hiện tại cũng không nhìn thấy tôi."

"Tôi đã nói mà, lúc này còn dám mang theo một người bệnh đúng là không giống phong cách của cô." Bạch Lang nói: "Nhưng ai lớn mật như vậy, dám cướp phi cơ của cô? Nếu có cơ hội, tôi thật đúng là muốn kiến thức một chút."

Trang Thần hừ lạnh một tiếng: "Đều là người anh nhận thức. Liệp Ưng."

Bạch Lang sửng sốt một chút, sau đó nói: "Chậc, nhóm người này lá gan lớn như vậy? Lại có thể dám động thủ với cô?"

Trang Thần nhẹ nhàng bâng quơ nói: "Bọn họ đại khái nghĩ tôi không sống nổi. Ai biết tôi không chỉ có sống, hơn nữa nhờ phúc của bọn họ còn kích phát ra dị năng. Lần sau gặp mặt tôi sẽ làm bọn họ cảm thụ một chút cái gì gọi là thiên đao vạn quả (*)."

(*) Thiên đao vạn quả: Hình phạt băm thành trăm mảnh.

Bạch Lang khoa trương rùng mình một cái, sau đó nói: "Dù sao tôi là tuyệt đối không dám đắc tội cô. Nhưng Quý Cửu Trạch và Dịch Thiếu Khanh đâu? Bọn họ không phải cùng cô tới Kim Vĩnh sao." Bạch Lang ác ý tràn đầy nói: "Không phải là bị ăn rồi chứ?"

Trang Thần trừng hắn một cái: "Anh cảm thấy Quý Cửu Trạch thoạt nhìn như là sẽ bị tang thi ăn sao? Chúng tôi gặp phải đàn tang thi nên bị chia tách. Xem nơi này của anh làm cũng không tệ lắm, không phải là chuẩn bị biến nơi này trở thành căn cứ chứ?"

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
3 Tháng Trước
Ko thấy ai hết
Trả lời
| 0