Buổi tối sau khi trở lại phòng, Cố Ninh liền gấp không chờ nổi về không gian đi xem mực nước, lại nhìn thấy mực nước vẫn luôn ngừng ở chỗ vạch kẻ căn bản không có tăng lên, sau một ngày nửa điểm dị năng cũng không có khôi phục, đầy cõi lòng hy vọng tức khắc bị một chậu nước rót cho lạnh thấu tim.
Tuy rằng đã có chuẩn bị trước, nhưng Cố Ninh vẫn có chút hậm hực.
Cô ngồi ở bờ biển nghiên cứu một buổi tối cũng không nghiên cứu ra nguyên cớ.
Ngày hôm sau ngay cả Trương Tiểu Bạch cũng nhìn ra cảm xúc của cô bị hạ xuống, còn tưởng rằng cô là vì ngày mai tuyển chọn Ngũ Tinh Đại Đội mà khẩn trương, hai người Chung Húc, Trương Tiểu Bạch thay phiên an ủi cô một trận.
Cố Ninh cũng coi như là tỉnh táo lại, rốt cuộc nếu dị năng không đáng tin cậy, vậy cách đấu gần người sẽ là thủ đoạn giúp cô bảo mệnh, trong đầu suy nghĩ một vòng, Cố Ninh cảm giác chính mình như về tới điểm xuất phát, nếu dị năng không thể tuần hoàn sử dụng, như vậy Cố Ninh liền quyết định về sau sẽ ít sử dụng đi, không đến thời điểm mấu chốt sẽ không lãng phí dị năng, Cố Ninh nháy mắt có loại cảm giác một đêm trở lại trước giải phóng, trong túi đầy bạc lại không dám dùng, cảm giác thật sự là quá nghẹn khuất.
Hôm nay huấn luyện chỉ tiến hành nửa ngày.
Anh Ba quyết định cho bọn họ nghỉ nửa ngày điều chỉnh tốt trạng thái ứng phó tuyển chọn ngày mai.
Ba người tuy rằng rất cao hứng, nhưng trong cao hứng còn mang theo một loại khẩn trương. Cố Ninh ngược lại là một người cảm thấy nhẹ nhàng nhất bên trong ba người. Tuy rằng hiện tại cô đối với việc tiến vào Ngũ Tinh Đại Đội cũng có chút cảm giác cấp bách, nhưng hiện tại trong tay cô có con át chủ bài là dị năng, thời điểm mấu chốt còn có thể nhìn xem có cơ hội dùng dị năng gian lận hay không. So với Trương Tiểu Bạch và Chung Húc tới nói vẫn có nắm chắc hơn một ít.
Hai ngày này, Trần Căn cũng tham gia tập huấn cùng bọn họ, Trần Căn thoạt nhìn cũng chỉ tầm 23-24 tuổi, diện mạo thật thà chất phác, cá tính cũng thập phần trầm ổn, nửa ngày không nói được một câu, nghe nói bọn họ đặt biệt danh cho hắn là hồ lô. Hai ngày này Trương Tiểu Bạch không thiếu vui đùa với hắn, hắn cũng không giận, nhưng cũng không phản ứng Trương Tiểu Bạch, ngược lại làm Trương Tiểu Bạch thấy không thú vị.
Cố Ninh đối với hắn lại thập phần thưởng thức, chỉ là không biết sau khi mạt thế tiến đến hắn có chạy thoát được hay không.
Nửa ngày nghỉ này, Trương Tiểu Bạch ở đàng kia ríu rít nói không ngừng, cuối cùng lại nói muốn đi tiệm net chơi game, còn mời Cố Ninh cùng đi, nói có thể mang cô luyện tăng cấp. Cố Ninh tỏ vẻ không có hứng thú, muốn về nhà một chuyến.
Trương Tiểu Bạch lập tức mãnh liệt yêu cầu muốn đi thăm nhà Cố Ninh: "Cố Ninh! Mang theo chúng tôi đi! Gọi cả ba mẹ tôi đi ra ngoài ăn một bữa, thế nào? Tôi mời!"
Trương Tiểu Bạch bọn họ thời điểm ở mạt thế cũng thường xuyên gọi ba Cố mẹ Cố như vậy, Cố Ninh trong lúc nhất thời không cảm thấy có cái gì không thích hợp, chỉ nói việc mình giấu giếm ba mẹ cho hắn, bảo là không phương tiện. Trương Tiểu Bạch lập tức nói: "Thì cứ nói chúng tôi là bạn đại học của cô, không phải được rồi sao? Nhìn tôi trông vẫn còn rất ngây ngô này, vừa thấy liền biết là sinh viên mới tốt nghiệp, Chung Húc tuổi lớn hơn một chút liền nói là bạn học lớn tuổi. Trần Căn cứ nói là huấn luyện viên khi học quân sự ở trường đại học."
Chung Húc cười ha ha, Cố Ninh cũng bị Trương Tiểu Bạch chọc cho vui vẻ, Trần Căn lại nghiêm túc nói: "Tôi buổi chiều có việc."
Cố Ninh nói: "Hai người vẫn nên giữ nguyên kế hoạch đi chơi game đi. Tôi trở về một chuyến, buổi tối sẽ trở lại đây." Một phương diện cô muốn đem tiền về, thuận tiện còn chuẩn bị đi xử lý số vàng trong không gian của cô, thật sự không tiện dẫn người theo.
Chung Húc nói: "Chúng ta cùng ngồi xe đi đến đường cái Kim Môn bên kia đi, chúng tôi cũng qua bên kia dạo một chút."
Vừa lúc chuyện mà Trần Căn muốn làm cũng là tới trung tâm thành phố, vì thế liền vui sướng quyết định như vậy.
Bởi vì có bốn người, Trương Tiểu Bạch mặt dày mày dạn nhờ anh Ba đặc biệt phê duyệt cho bọn họ một chiếc xe việt dã.
Mấy người một đường vừa nói vừa cười, lại thương lượng chiến thuật đối đầu với Ngũ Tinh Đại Đội ngày mai, thời gian trôi qua cực nhanh, rất nhanh liền đã đến nơi.
Ngừng xe ở một bãi đỗ xong, bốn người trao đổi số di động một chút, khi nhìn thấy con Nokia trong tay Cố Ninh, Trương Tiểu Bạch khoa trương kinh ngạc cảm thán một trận, ngay cả Trần Căn cũng có chút kinh ngạc, sau đó hẹn muộn nhất là 7 giờ tối tập hợp ở chỗ này.
Cố Ninh vừa đi, Trương Tiểu Bạch liền không nhịn được nói: "Gia đình Cố Ninh có phải rất khó khăn hay không? Tôi thấy ngày thường cô ấy chỉ mặc đồ thể dục, cũng không có quần áo con gái. Chiếc di động mà cô đang dùng đã sớm ngừng sản xuất đi?"