Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế ( Dịch Full )

Chương 217 - Chương 217. Ai?

Chương 217. Ai? Chương 217. Ai?

Mực nước lại rụt cách vạch kẻ kia nửa mét, chữa khỏi trái tim cho mẹ Cố tiêu hao dị năng cũng thập phần đáng sợ. Cố Ninh nhăn mày lại, sau đó tâm niệm vừa chuyển liền về tới mạt thế.

Thời gian đã là 8 giờ sáng, chân trời mới trở nên trắng, mọi người lúc này đều còn lười biếng ngủ chưa dậy.

Cố Ninh tay chân nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ra nhìn thoáng qua, ba Cố mẹ Cố vẫn đang ngủ. Đang chuẩn bị đi vào, bỗng nhiên nghe được trước nhà truyền đến một trận âm thanh tranh chấp cố tình đè thấp, cô nhìn thoáng qua bên kia, hơi hơi khựng lại, liền đi đến phía trước nhà.

Cố Ninh cũng không đẩy cửa đi ra ngoài, chỉ đứng ở bên cửa sổ nhìn. Hoàng Mộng Dao đang nói chuyện với một cô gái trông có vẻ khá quen mặt.

Cô gái kia một tay giữ chặt tay Hoàng Mộng Dao, một bàn tay khác còn cầm một túi bánh mì: "Mộng Dao, cậu hiện tại đi theo bọn họ không lo ăn không lo uống, còn tiến hóa ra dị năng, cậu không thể giúp tớ nói chuyện sao? Để tớ cũng đi theo các cậu, tớ cũng có thể hỗ trợ làm việc."

Vẻ mặt Hoàng Mộng Dao khó xử: "Thật sự không được......"

"Vì sao không được?! Có phải cậu lo lắng sau khi tớ đi vào sẽ đoạt vị trí của cậu hay không?" Cô gái kia đột nhiên chau mày, sau đó thấy sắc mặt Hoàng Mộng Dao khẽ biến lại hạ âm thanh xuống năn nỉ: "Dao Dao, hai chúng ta là bạn tốt nhất, từ trường học cùng nhau chạy ra ngoài vẫn luôn sống nương tựa lẫn nhau, cậu chẳng lẽ muốn trơ mắt nhìn tớ lạnh chết đói chết sao?"

Cố Ninh nghe đến đó mới nhận ra cô gái kia là Tiếu Vân Vân trước kia hay đi cùng Hoàng Mộng Dao, khi bị con chó tang thi kia vây ở trong tiểu viện, cô ta đã lựa chọn đứng ở một trận doanh khác. Cho nên sau khi tiến vào nơi tụ tập bọn họ đã bị phân tới phòng học ở. Không nghĩ tới Hoàng Mộng Dao và cô vẫn luôn có liên hệ, xem ra đây không phải lần đầu tiên Hoàng Mộng Dao ngầm cho Tiếu Vân Vân vật tư, mà Tiếu Vân Vân lại hiển nhiên đã không thể thỏa mãn với việc dựa vào Hoàng Mộng Dao tiếp tế sống qua ngày.

Trên mặt Hoàng Mộng Dao càng hiện ra xấu hổ, nói: "Nơi này có quy định, không thể tùy tiện dẫn người trở về. Hơn nữa cậu một con tang thi cũng chưa giết qua." Cô đã từng ngầm xin Trình Minh giúp đỡ, Trình Minh cũng nói không thể thực hiện được. Tiếu Vân Vân quá nhu nhược, đến bây giờ một con tang thi cũng chưa giết qua, nếu không phải cô tiếp nhận dao của Cố Ninh sau đó giết tang thi, cũng không có khả năng được Cố Ninh mang theo. Dùng vật tư tiếp tế Tiếu Vân Vân, cũng là hạn độ lớn nhất mà cô có thể làm được.

Tiếu Vân Vân lại kích động nói: "Vậy Trình Minh thì sao? Cậu nhờ Trình Minh giúp tớ nói đi, cậu, Trình Minh và Tạ Vũ Hồng đều có thể giúp tớ cầu tình! Tớ tuy rằng không biết giết tang thi nhưng tớ có thể làm được rất nhiều việc!" Cô bỗng nhiên bắt được tay Hoàng Mộng Dao, ánh mắt trở nên vô cùng quái dị nói: "Cậu có phải đã ngủ cùng bọn họ hay không?"

Hoàng Mộng Dao rốt cuộc cũng tức giận: "Cậu đang nói bậy gì đó?!"

Thấy Hoàng Mộng Dao tựa hồ thật sự tức giận, Tiếu Vân Vân lại vội vàng nói: "Thực xin lỗi, tớ không phải cố ý, tớ chỉ là...... Quá thương tâm."

Hoàng Mộng Dao lại vẫn giận, nhìn Tiếu Vân Vân có chút không kiên nhẫn nói: "Nếu không có chuyện gì khác thì tớ đi vào trước đây."

"Đi đi." Tiếu Vân Vân nhấc bánh mì trong tay lên: "Cảm ơn bánh mì của cậu, Dao Dao."

Hoàng Mộng Dao thở dài, sau đó liền xoay người trở về, đi tới cửa mới nhìn thấy Cố Ninh đứng ở bên cửa sổ đang nhìn cô, cũng không biết Cố Ninh đã đứng ở chỗ này bao lâu, nhưng chính mình đem bánh mì cho Tiếu Vân Vân cô khẳng định là đã thấy được, tức khắc có chút xấu hổ: "Chị Cố Ninh."

"Chị vừa mới nhìn thấy cô ta mắng em." Cố Ninh nói với Hoàng Mộng Dao: "Thời điểm em xoay người cô ta mắng câu kỹ nữ ở sau lưng em, chị thấy được."

Hoàng Mộng Dao sửng sốt một chút, sau đó sắc mặt liền có chút xấu hổ.

Nhìn Hoàng Mộng Dao lúc này, Cố Ninh liền khó tránh khỏi nghĩ tới cô ở trên chiếc xe buýt lúc trước, trong ánh mắt nhìn Hoàng Mộng Dao mang theo một tia thương hại, không nhịn được nói: "Có một số người không đáng để em đối xử tốt với bọn họ." Nói xong câu đó cô liền không nói chuyện nữa, xoay người rời đi.

Hoàng Mộng Dao sửng sốt, sau một lúc lâu mới xoay người từ cửa sổ nhìn ra ngoài, thấy bóng dáng Tiếu Vân Vân cẩn thận giấu bánh mì ở phía dưới quần áo đi xa, ánh mắt bịt kín một tầng sương mù.

Cố Ninh từ trong miệng ba Cố biết được Trang Thần đã theo Bạch Lang bọn họ rời đi, rất có hơi chút tiếc nuối.

Ngày hôm qua mọi người đi ra bên ngoài săn giết tang thi đào tinh hạch một ngày, vận khí tốt mười người đi ra ngoài có năm sáu người còn sống trở về, vận khí không tốt đi ra ngoài mười người khả năng mười người đều chết ở bên ngoài. Bên trong một trăm người còn sống khả năng chỉ có một hai người được đến tinh hạch có thể tiến hóa ra dị năng, mà một người này cũng chưa chắc có thể tiến hóa ra dị năng thành công, ngày hôm qua đi ra ngoài ít nhất cũng có năm, sáu trăm người, cuối cùng lại chỉ có một người đạt được dị năng.

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
3 Tháng Trước
Ko thấy ai hết
Trả lời
| 0