Chung Húc học Cố Ninh làm một cái vòng tròn, thử dùng bao tay đi vào sau đó lôi kéo, nút thòng lọng nháy mắt co chặt lại, siết chặt cổ tay của hắn, thấy quả nhiên hữu dụng, liền cùng Cố Ninh làm thêm mấy cái. Sau khi làm xong, Chung Húc cầm vòng tròn đi ra ngoài bố trí, bị Cố Ninh giữ chặt.
"Để tôi đi." Cố Ninh nói. Sau đó lấy hết vòng tròn trong tay Chung Húc, đè mũ xuống che hết sợi tóc vàng, sau đó cong thân mình đi ra ngoài.
Bước chân cô cực nhẹ, giống như là một con mèo đi trên mặt đất không phát ra một tia âm thanh, cô nằm ở trong bụi cỏ kiên nhẫn nghiêng tai lắng nghe một trận, xác định không có nghe được bất luận động tĩnh gì không giống bình thường sau đó mới tiếp tục đi tới, cô nhanh nhẹn xuyên qua ở bên trong cây cối, bố trí một đám bẫy rập xuống, đang chuẩn bị trở về.
Bỗng nhiên nghe được một tiếng chim kêu thanh thúy ——
Cố Ninh cả người cứng đờ, gần như không có chút do dự nào chậm rãi lui vào một bụi gai tùng bên cạnh, nhưng mà bụi gai tùng này cũng không rậm rạp, nếu đến gần thực dễ bị phát giác, Cố Ninh điều động dị năng, đám cỏ dại trước mắt vừa mới bị cô đè dẹp lép lập tức lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được bay nhanh mọc lên —— hoàn mỹ che hết thân hình Cố Ninh.
Một tiếng kêu vừa rồi là Trần Căn làm ra, hắn bắt chước tiếng chim kêu có thể nói là giống như đúc, dùng để thời khắc khẩn cấp không kinh động địch nhân mà vẫn nhắc nhở được đồng bạn. Một tiếng chim kêu kia thực rõ ràng là thông báo tung tích của Ngũ Tinh Đại Đội.
Không nghĩ tới bọn họ lại có thể tới nhanh như vậy.
Cố Ninh ôm súng trốn trong bụi cỏ, không nhịn được ngừng hô hấp, Ngũ Tinh Đại Đội thần bí rốt cuộc sắp lộ ra bộ mặt của bọn họ, trong lòng Cố Ninh cũng không nhịn được kích động lên. Kích động là kích động, súng trong tay cô lại thật cẩn thận điều chỉnh phương vị, nín thở chờ đợi những người đó tiến vào phạm vi tầm mắt của chính mình.
Đầu tiên là tiếng bước chân rất nhỏ truyền vào trong tai Cố Ninh, tiếng bước chân kia đã ở thật sự gần, tiếng bước chân thực sự rất nhỏ, nếu không phải thính lực Cố Ninh kinh người, gần như sẽ không phát giác được, Cố Ninh sau đó mới cảm thấy khẩn trương.
Từ tầm mắt Cố Ninh trông ra, thứ đầu tiên tiến vào tầm mắt cô chính là một đôi chân mảnh khảnh, xinh đẹp, mặc đồ đen bó sát, đôi chân cách Cố Ninh bên này chỉ không đến 5 mét, Cố Ninh đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó mới ngưng thần dịch tầm mắt. Khi nhìn thấy khuôn mặt của cô gái kia, mặc dù là trấn định như Cố Ninh, lúc này cũng không nhịn được tâm thần hoảng hốt một trận, một cái tên thiếu chút nữa buột miệng thốt ra.
Trang Thần?!!!
Nhìn cô gái diễm lệ, mái tóc đỏ sạch sẽ lưu loát cột ở sau đầu, trong tay bưng một cây súng, Cố Ninh thiếu chút nữa cắn trúng đầu lưỡi. Cố Ninh như thế nào cũng không nghĩ tới lại có thể sẽ ở nơi đây gặp được Trang Thần, chết cũng không thể tưởng được Trang Thần lại có thể là người Ngũ Tinh Đại Đội!
Cổ họng Cố Ninh gian nan lăn lộn một chút, thật vất vả trấn định xuống dưới, hướng mặt nhìn về phía sau Trang Thần, lại sửng sốt, lại có thể là người quen! Tuy rằng chưa từng chân chính đánh qua giao tế, nhưng ấn tượng của Cố Ninh đối với người này lại khắc sâu, người đứng ở sau Trang Thần đúng là Ân Tang!
Ở sau khi liên tiếp nhìn thấy Trang Thần, Ân Tang, dù người tiếp theo nhìn thấy chính là Bạch Lang, Cố Ninh cũng sẽ không cảm thấy kỳ quái. Cố Ninh thầm nghĩ trong lòng, sau đó liền nương khe hở của đám cỏ dại phía trước lại lần nữa nhìn ra ngoài. Nhưng mà lần này, Cố Ninh lại nhìn thấy hai nam nhân không quen biết.
Trang Thần cao đại khái tầm 1m7, hai nam nhân lại đều cao hơn cô không ít.
Trong đó, một nam nhân mặc áo ngụy trang nâng tay, ba người khác liền đều dừng bước chân, lại vừa lúc ngừng ở trước bụi cỏ Cố Ninh ẩn nấp, trái tim Cố Ninh tức khắc nhấc lên, trong lòng bay nhanh tính toán, nếu chính mình thừa dịp bọn họ chưa chuẩn bị có thể dùng một lần giết chết bốn người bọn họ hay không. Kết quả đương nhiên là không thể, hai bên cách nhau thật sự là quá gần, cô chỉ có thể nắm chắc bắn chết một người.
Vành nón của nam nhân kia ép tới rất thấp, chỉ nhìn thấy nửa khuôn mặt dưới sắc bén của hắn, nam nhân kia cảm giác cực kỳ nhạy bén, ánh mắt sắc bén đột nhiên phóng tới phương hướng Cố Ninh, mà ngay khi ánh mắt hắn phóng tới, Cố Ninh đã nháy mắt chuyển khai ánh mắt đi, nam nhân kia lẳng lặng nhìn chằm chằm bụi gai tùng nơi Cố Ninh ẩn thân, Cố Ninh không nhịn được nín thở, lông tơ đều dựng lên, ánh mắt của nam nhân kia mang đến cho cô cảm giác nguy cơ cực lớn! Ngón tay đã đặt trên cò súng, ánh mắt kia lẳng lặng nhìn chằm chằm bên này một trận, sau đó lại giống như không có phát hiện ra cái gì dị thường liền dời đi.