Việc giết tang thi săn bắt tinh hạch ở dưới tỉ lệ tử vong 30% hơi hạ thấp xuống, ngày hôm qua còn có người bốn năm chục tuổi xen lẫn cùng nhau đi ra ngoài, hôm nay phần lớn đều là thanh niên trai tráng. Không có xe, mọi người đều hâm mộ nhìn Cố Ninh bọn họ trên xe quân dụng, có mấy người lá gan lớn một chút còn tiến lên hy vọng có thể đi cùng xe bọn họ ra ngoài.
"Chúng tôi có thể nộp vật tư, chỉ cần đưa tới phụ cận Hoàng Thổ Kiều là được." Một thanh niên lấy hết can đảm tìm được anh Ba thoạt nhìn giống như là chủ sự bên trong những người này. Bọn họ một hàng năm người, bốn nam một nữ, đều hơn hai mươi tuổi, trong tay cầm dụng cụ cắt gọt phần lớn đều đã bị cuốn, biểu tình trong thấp thỏm lại mang theo ẩn ẩn chờ mong.
Bọn họ đưa ra yêu cầu như vậy là bởi vì khoảng cách từ Hoàng Thổ Kiều đến nơi đây khá xa, trên cơ bản đã rất khó phát hiện vật tư và tang thi, nếu từ nơi này đi bộ đến Hoàng Thổ Kiều, ít nhất cũng phải hai giờ, còn có khả năng giữa đường gặp phải nguy hiểm. Cho nên thời điểm bọn họ nhìn thấy xe của anh Ba liền quyết định tới thử thời vận.
Anh Ba ban đầu không chút do dự liền tưởng cự tuyệt, nhưng nhìn bọn họ cả người chật vật, vẻ mặt khẩn cầu, hắn khó tránh khỏi nghĩ đến các binh lính thuộc hạ của chính mình, do dự một chút, sau đó liền tiếp nhận một cái bánh mì trong tay thanh niên kia, nói: "Lên xe đi, mang mấy người đi một đoạn đường."
Mấy người này vốn dĩ không ôm bao nhiêu hy vọng, nghe anh Ba đáp ứng, tức khắc vui mừng quá đỗi vội vàng nói lời cảm ơn, sau đó sợ anh Ba đổi ý, tất cả đều vội vội vàng vàng lên chiếc xe quân dụng cuối cùng kia.
La Long nhìn chiếc bánh mì có chút dơ trong tay anh Ba, khó hiểu hỏi: "Anh Ba, anh dẫn bọn họ một đoạn đường cũng được, sao còn nhận cái bánh mì này làm gì, chúng ta cũng không thiếu đồ ăn."
Anh Ba liếc hắn một cái, nói: "Đây là làm cho bọn họ biết chúng ta không phải đại thiện nhân gì, miễn cho bọn họ quấn lên chúng ta. Đừng dong dài, lên xe đi."
La Long gãi gãi tóc, đi theo phía sau anh Ba lên xe, hắn tâm tư đơn giản tự nhiên không có suy nghĩ cặn kẽ như anh Ba.
Năm người mặc y phục không biết đã bao lâu không đổi qua, trên người tản ra một cỗ mùi chua khó ngửi, làn da lộ ở bên ngoài ngoại trừ trên mặt còn hơi chút sạch sẽ một chút, địa phương khác đều kết một tầng cáu bẩn thật dày. Trên xe quân dụng, mấy người Cố Ninh, Phương Pháp, Trình Minh đều mặc quần áo sạch sẽ, tinh thần no đủ, còn có trong xe vẫn luôn duy trì sạch sẽ ngăn nắp cũng không có mùi lạ. Bọn họ vừa lên xe, trong xe tức khắc đều tràn ngập mùi chua trên người bọn họ, bọn họ có vài phần xấu hổ lại có vài phần thấp thỏm, sợ Cố Ninh bọn họ bởi vì điều này mà đuổi bọn họ xuống.
Nhưng ra ngoài ý liệu của bọn họ chính là, đám người Cố Ninh trước sau thần sắc thản nhiên, nhìn không ra nửa điểm chán ghét, thậm chí không có xuất hiện hành động rất nhỏ như nhíu mày, giống như căn bản không ngửi thấy mùi chua trên người bọn họ, bọn họ từ đứng ngồi không yên đến chậm rãi bình tĩnh trở lại.
Lái xe đến Hoàng Thổ Kiều cũng mất hai ba mươi phút, mấy người Trương Tiểu Bạch ngại với mấy người xa lạ, cũng không có tự nhiên đàm tiếu, không khí trong xe có chút nặng nề, mấy người kia giao lưu ánh mắt một chút, ban đầu muốn mở miệng tự giới thiệu lại yên lặng nuốt vào trong bụng.
Sau khi tới Hoàng Thổ Kiều, xe liền trực tiếp ngừng lại, thả bọn họ đi xuống, sau đó liền lái đi.
"Nếu có thể gia nhập vào đội ngũ này thì thật tốt." Một nam thanh niên nhìn xe quân dụng chạy băng băng đi, hâm mộ nói.
"Anh nghĩ quá đẹp đi." Một thanh niên khác châm chọc một câu, lúc sau cũng không khỏi hâm mộ nói: "Nghe nói bọn họ một ngày có thể ăn ba bữa cơm. Các anh có nhìn thấy chiếc xe tải lớn trong sân bọn họ không? Nghe nói bên trong xe tải tràn đầy vật tư. Nhìn y phục trên người bọn họ liền biết người ta và chúng ta là hai thế giới......" Nói tới đây hắn lộ ra một nụ cười có chút khó coi: "Chúng ta cũng nỗ lực, sau khi biến thành dị năng giả cũng có thể giống như bọn họ."
Những người khác đều cảm thấy tinh thần rung lên.
Người có ý tưởng giống bọn họ cũng rất nhiều, đều kết bè kết đội đi tìm kiếm tinh hạch, đó là hi vọng cuối cùng của bọn họ đối với thế giới này.
Ngừng xe ở bên ngoài khu đông dân cư, thời gian hãy còn sớm, bọn họ đại khái là nhóm người đầu tiên tới bên này, tạm thời còn chưa có người ngừng xe ở đây.
Bọn họ hôm nay cần phải thâm nhập vào khu đông dân, mục tiêu là bệnh viện trung tâm thành phố.
Bởi vì muốn thâm nhập vào sâu, cho nên các binh lính không có tiến hóa ra dị năng như là Trương Dương đều ở lại nơi tụ tập phụ trách lưu thủ. Mà nơi này, bảy dị năng giả Cố Ninh, anh Ba, Phương Pháp, Trình Minh, Trương Tiểu Bạch, Hoàng Mộng Dao, đạo trưởng Giả, Hướng Hứa, ở dưới thỉnh cầu kịch liệt của Hướng Dật cũng theo ra tới, như cũ phụ trách bảo hộ Hướng Hứa.