Vô luận là Trang Thần hay là Dịch Thiếu Khanh, ở thật lâu trước kia khi chính thức nhập đội đều từng có chần chờ, thậm chí Bạch Lang năm đó chính là ở trong phân đoạn lựa chọn này đã từ bỏ, cho nên bọn họ cũng không nôn nóng, chỉ lẳng lặng nhìn Cố Ninh, chờ đợi đáp án của cô.
Cố Ninh như là làm ra một quyết định vô cùng trọng đại, cô ngước mắt lên, ánh mắt xẹt qua trên mặt Trang Thần, Dịch Thiếu Khanh, cuối cùng đối thượng với đôi mắt Quý Cửu Trạch, ánh mắt hắn vẫn bình tĩnh như vậy, không có bức bách, cũng không có thúc giục, chỉ lẳng lặng chờ đợi đáp án của Cố Ninh.
Cố Ninh rốt cuộc kiên định tín niệm, cô hít một hơi thật sâu, sau đó nói: "Em nguyện ý." Khi nói ra những lời này, Cố Ninh nháy mắt cảm giác gánh nặng trong lòng được giải khai, đầu vai lại nặng xuống.
Trang Thần vô cùng khoa trương làm một cái biểu tình thở phào nhẹ nhõm, đi tới dùng sức ôm Cố Ninh một chút, Dịch Thiếu Khanh cũng toét miệng nở nụ cười.
Không khí căng chặt lập tức liền lỏng xuống.
Quý Cửu Trạch lại từ trên ghế đứng lên, đi tới trước mặt Cố Ninh, cúi đầu lấy huy chương năm cánh sao trên ngực xuống, sau đó cẩn thận đeo huy chương lên vai Cố Ninh. Tiếp theo lui về phía sau một bước, tay phải giương lên, làm một kính quân lễ tiêu chuẩn với Cố Ninh.
Trang Thần và Dịch Thiếu Khanh cũng đồng thời đứng thẳng thân mình, cười kính quân lễ với Cố Ninh.
Cố Ninh nhìn thoáng qua huy chương trên ngực, không tiếng động dựng thẳng người, sau đó trịnh trọng làm một cái kính quân lễ không đúng tiêu chuẩn lắm với ba người bọn họ.
Cố Ninh sau khi trở lại phòng liền lấy huy chương trên ngực xuống, nắm ở trong tay, tâm tình có chút phức tạp.
Kỳ thật khi Trang Thần bảo cô tuyên thệ, cô thật sự có ý niệm rời khỏi, nhưng ở dưới ba đôi mắt nhìn chằm chằm, đặc biệt là ánh mắt Quý Cửu Trạch, tuy rằng vô cùng bình tĩnh, lại không biết vì sao cho cô một loại cảm giác, nếu cô lựa chọn rời khỏi, sẽ không ra được cánh cửa kia.
Nếu Cố Ninh là người xem nhẹ lời hứa thì cũng không sao, mấu chốt là cô từ trước đến nay đều sẽ không dễ dàng hứa hẹn, một khi ưng thuận hứa hẹn, liền nhất định phải làm được.
Nếu thật sự muốn cô ra nước ngoài bắt kẻ buôn ma túy lớn thì phải làm sao bây giờ?
Cố Ninh ở trên giường lăn vài vòng, kêu rên một tiếng nằm thẳng ở trên giường hoàn toàn bất động.
Tám giờ tối, Trang Thần mang theo notebook tới tìm Cố Ninh.
Trang Thần cười tủm tỉm nói: "Vừa rồi thời điểm tuyên thệ chị đã quên nói với em đãi ngộ của Ngũ Tinh Đại Đội chúng ta."
Cố Ninh lập tức liền có tinh thần, ngồi xếp bằng trên giường nghe Trang Thần phổ cập khoa học.
Tiền lương cố định của thành viên tiểu đội thứ nhất Ngũ Tinh Đại Đội là 8000.
Nhưng hoàn thành một nhiệm vụ cấp S, sẽ được ít nhất một ngàn vạn thù lao một người.
Trang Thần cường điệu nói: "Số lượng người làm một nhiệm vụ cấp S, đều phải giao cho tổng bộ phê duyệt. Đương nhiên, có thể kiếm được bao nhiêu thì còn phải xem em là nhân viên chủ yếu hay là hậu cần. Năm trước đơn S của Dịch Thiếu Khanh, chị chỉ lấy được hai trăm vạn."
Nhiệm vụ cấp A thù lao là 500 vạn.
Nhiệm vụ cấp B thù lao 100 vạn.
Cấp C cũng chỉ có 50 vạn.
Thấp nhất chính là cấp C, nếu thấp hơn, liền không cần thiết phải kinh động Ngũ Tinh Đại Đội.
Trang Thần nói: "Năm trước đội chúng ta tổng cộng nhận hai đơn S một đơn A. Quý Cửu Trạch và Dịch Thiếu Khanh mỗi người một cái cấp S, chị một mình một đơn A, Ân Tang không thể một mình làm đơn A được, đơn B lại không muốn ăn, cho nên là 0." Trang Thần nhìn chằm chằm Cố Ninh nửa ngày, sau đó nói: "Em có thể nhận một đơn tư nhân làm thử trước."
Cố Ninh hỏi: "Đơn tư nhân là gì?"
"Ngũ Tinh Đại Đội đối với bên ngoài trông giống như là lính đánh thuê, chuyên môn nhận một ít đơn bên ngoài. Đúng rồi, món đồ cổ lần trước của em, một cái thời điểm năm 2012 người mua được đã tiêu 500 vạn mời tiểu đội thứ hai hộ tống. Đơn nhiệm vụ tư nhân này nguy hiểm thấp, công cao, nhưng nhiệm vụ tư nhân không có tích phân, gần như là dùng để kiếm tiền mà thôi. Hơn nữa mọi trang bị khi tiếp nhận đơn tư nhân đều phải tự bỏ tiền ra tiền mua, đương nhiên cũng có thể bảo người tuyên bố nhiệm vụ mua, tóm lại tổng bộ không gánh vác. Nhưng thù lao đơn tư nhân tổng bộ sẽ trừ phần trăm."
Cô nói, đôi mắt lại nhìn chằm chằm notebook trong tay, gõ một chuỗi dài địa chỉ web, giao diện hiện ra thập phần ngắn gọn, không có nửa điểm cảm giác hoa lệ.
"Nhìn thấy chỗ này không, màu đỏ là nhiệm vụ có thể nhận. Màu đen chính là nhiệm vụ đã nhận."
Cố Ninh nghiêm túc nhìn một chút, danh sách nhiệm vụ màu đỏ ít nhất có trên trăm mục.
Trang Thần tiếp tục nói: "Khi không có nhiệm vụ, thời gian của em đều là tự do, nếu thiếu tiền dùng......" Trang Thần dừng một chút, nhớ tới chiếc chén gốm men xanh thẫm kia của Cố Ninh, sau đó nói: "Em cũng không thiếu tiền dùng. Vậy cứ coi như là rèn luyện, đều có thể lại đây tiếp nhận đơn tư nhân. Nhưng Quý Cửu Trạch khẳng định sẽ có an bài khác cho em." Cô giống như vô tình nhìn Cố Ninh nói: "Em là đồ đệ thứ nhất của anh ta, cũng nhất định sẽ là đồ đệ duy nhất. Chiếu tính cách của anh ta, khẳng định sẽ nghiêm khắc yêu cầu em. Em nên chuẩn bị tâm lý thật tốt."