Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế ( Dịch Full )

Chương 304 - Chương 304. Chính Thức Nhập Đội

Chương 304. Chính thức nhập đội Chương 304. Chính thức nhập đội

Lục Gia Tử nghe được âm thanh nam nhân trẻ tuổi bên kia, còn có âm thanh mẹ Cố cao hứng tiếp đón. Tiểu Phương, cái xưng hô này không phải là người thân trong nhà, trẻ tuổi, có hơi chút quen tai......nam nhân ngày đó gặp được ở bệnh viện, giống như cũng là họ Phương. Hơn nữa nghe âm thanh của mẹ Cố, tựa hồ vô cùng cao hứng......

Mẹ Cố rốt cuộc cũng nhớ tới cô còn đang cầm điện thoại, vội vàng cười ha hả với ống nghe: "Ngượng ngùng quá, trong nhà có khách tới! Gia Tử, cháu còn có việc gì không?"

Lục Gia Tử dừng một chút, sau đó nói: "Không có việc gì. Cô cứ đi tiếp khách đi."

"Vậy hẹn gặp lại cháu!" Mẹ Cố không chút do dự cắt đứt điện thoại.

Lục Gia Tử nhìn điện thoại, lâm vào trầm mặc.

Cố Ninh nói là đi làm giáo viên tại nhà, nhưng Trương Ký lại chụp được cô ở Thanh Bình cùng một nam nhân.

Cố Ninh nhìn thấy số điện thoại lập loè trên màn hình di động, biểu tình trên mặt xảy ra biến hóa thập phần rất nhỏ, cô do dự một chút, vẫn ấn nghe: "A lô? Có việc sao."

Điện thoại bên kia truyền đến âm thanh của Lục Gia Tử: "Em hiện tại đang ở đâu."

Cố Ninh nắm lấy di động dừng một chút, sau đó nói: "Công tác."

Quý Cửu Trạch ở đối diện giương mắt nhìn lại đây.

Điện thoại bên kia, âm thanh Lục Gia Tử dừng một chút, sau đó nói: "Làm giáo viên tại nhà còn cần đi Thanh Bình công tác sao?"

Cố Ninh sửng sốt một chút, sau đó lạnh giọng nói: "Có quan hệ gì với anh sao, Lục tiên sinh."

Sau đó liền trực tiếp ngắt điện thoại.

Nghe di động bên kia truyền đến âm thanh ngắt điện thoại, Lục Gia Tử hoàn toàn ngây ngẩn cả người.

Nửa ngày sau, mới bị người đẩy tỉnh: "Gia Tử?! Sao cậu đứng trước toilet nửa giờ vậy? Cứ giống như là mất hồn."

Hóa ra là người bên trong thấy Lục Gia Tử vẫn luôn không trở về, liền gọi người ra tới tìm.

"Tôi có việc gấp phải rời khỏi một chút. Các anh từ từ ăn, tôi đi trước." Lục Gia Tử nói xong, liền vội vã rời đi.

Cắt đứt điện thoại, Cố Ninh đã không còn tâm trạng ăn uống, chào hỏi cùng Quý Cửu Trạch liền cầm điện thoại đi ra bên ngoài gọi cho ba Cố, cô không xác định Lục Gia Tử có quấy rầy ba mẹ cô hay không, cho nên trước hết cần gọi điện cho bọn họ để làm dự phòng.

Quý Cửu Trạch nhìn theo Cố Ninh ra khỏi phòng, sau đó nhìn nồi lẩu đỏ rực ục ục quay cuồng trước mặt như suy tư lên.

Cố Ninh gọi điện thoại đầu tiên là dò xét mẹ Cố một chút, phát hiện Lục Gia Tử cũng không có nói sự tình chính mình đang ở nơi khác cho mẹ Cố, sau đó cô liền nói chính mình hôm nay được nghỉ, cùng bạn đến Thanh Bình chơi. Mẹ Cố liền khẩn trương một chút, rốt cuộc lần trước Cố Ninh chính là đi ra tỉnh ngoài du lịch mới mất tích, nhưng Cố Ninh nhiều lần bảo đảm chính mình là đi ra ngoài cùng bạn, tuyệt đối an toàn, mới trấn an được mẹ Cố.

Mẹ Cố đột nhiên nói: "Đúng rồi! Tiểu Phương ở trong nhà! Con có muốn nói hai câu với cậu ấy không?!"

Cố Ninh kỳ quái hỏi: "Sao anh ấy ở nhà chúng ta?"

"Người ta thấy con mấy cuối tuần cũng chưa trở lại, cố ý đi lên thăm hai lão già chúng ta." Mẹ Cố ý có điều chỉ nói: "Con nhìn xem tâm ý của người ta......"

Cố Ninh vội vàng đánh gãy cô: "Được rồi. Mẹ, mẹ bảo Phương Pháp nghe điện thoại một chút đi."

Bên kia, Phương Pháp đã sớm nghe được mẹ Cố kêu tên Cố Ninh, biết là Cố Ninh gọi lại đây, đôi đũa đang gắp cá lại không kẹp về bát cơm mà dựng lỗ tai lên nghe động tĩnh bên kia, ba Cố nhìn thấy hắn kẹp cho nửa bên cá nát nhừ, yên lặng lắc lắc đầu. Phương Pháp đang nghiêm túc nghe, nghĩ Cố Ninh cũng quá không có lương tâm, chính mình không ràng buộc giúp cô nhiều việc như vậy, kết quả gần một tháng ngay cả một cuộc điện thoại cũng chưa gọi qua, đã nói là mời hắn ăn cơm cũng không thực hiện, một khuôn mặt liền biến thành oán niệm, lúc này nghe được mẹ Cố gọi vào tên của mình, nói hắn đi nghe điện thoại, hắn sửng sốt một chút, sau đó lập tức liền đặt đũa xuống chạy tới.

Âm thanh Cố Ninh từ ống nghe bên kia truyền tới: "A lô? Anh Phương Pháp sao."

Vừa nghe đến âm thanh Cố Ninh, Phương Pháp liền không nhịn được toét miệng cười một chút, sau đó nháy mắt phản ứng lại đây, cảm thấy chính mình nghe được âm thanh Cố Ninh liền cười, loại phản ứng này thật là quá kỳ quái, lập tức liền thu lại khóe miệng vừa nhếch lên, theo bản năng hạ giọng nói cho lãnh đạm: "Ừ, là anh."

"Phương Pháp, cảm ơn anh đã đi thăm ba mẹ em, anh gần đây có khỏe không?" Cố Ninh vô cùng "lễ phép" hàn huyên. Trên thực tế chính mình và Phương Pháp mạt thế đã vô cùng thân, nhưng Phương Pháp ở thế giới này, nghiêm túc tới nói giao tình giữa hai người còn chưa tính là rất sâu, cho nên Cố Ninh trong lúc nhất thời thế nhưng không biết nên chào hỏi như thế nào, cuối cùng có vẻ có chút đông cứng.

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
3 Tháng Trước
Ko thấy ai hết
Trả lời
| 0