Cố Ninh được đưa tới một gian trữ đồ.
Linda mở quầy số 32 ra, sau đó làm cái thủ thế xin mời với Cố Ninh.
"Cảm ơn." Cố Ninh nói lời cảm ơn, sau đó duỗi tay đến trong ngăn tủ, cô nắm ra một cây gậy sắt lạnh lẽo, vào tay có chút nặng, duỗi tay cầm vật kia ra.
Cố Ninh liếc mắt nhìn Linda một cái, Linda giơ giơ cằm lên, ý bảo cô tiếp tục.
Đôi tay Cố Ninh nắm lấy giữa cây gậy, nhẹ nhàng chuyển, chỉ nghe được "cạch!" Một tiếng, từ hai bên đỉnh bay nhanh bắn ra hai thanh đao nhọn. Lại vừa chuyển, ‘cạch’ một tiếng, liền biến thành hai thanh đao được Cố Ninh cầm ở trong hai tay, hợp hợp chuyển chuyển, đao nhọn vào vỏ, liền lại biến thành một cây gậy sắt bình thường.
Linda nói: "Phương tiện mang theo, hơn nữa tính ẩn nấp tốt, tuyệt đối chém sắt như chém bùn, vật phẩm giết người cướp của tốt nhất. Khuyết điểm duy nhất chính là có hơi chút nặng."
Cố Ninh cầm gậy sắt trong tay, khuyết điểm mà Linda nói đối với cô là không có, trong lòng cô đối với vũ khí mới này vừa lòng vô cùng, tự đáy lòng nói với Linda: "Cảm ơn chị."
Linda nhún nhún vai: "Đây là công tác của chị. Không cần khách khí." Cô dừng một chút lại không nhịn được phun trào nói: "Nhưng em so với mấy tên khác trong tiểu đội thứ nhất lễ phép hơn nhiều."
Cố Ninh có chút ngạc nhiên, sau đó cười.
"Vậy đao này chị liền trực tiếp giao cho em." Linda nói, trước khi cô tới gian phòng này cũng đã gọi điện thoại xác nhận với Trang Thần.
Cố Ninh tự nhiên ước gì: "Vâng."
Linda lại từ quầy trữ vật kéo ra một chuỗi dây lưng đưa cho Cố Ninh: "Đây là dây cột. Có thể phương tiện em mang nó theo người."
Cố Ninh thử dùng một chút, cột dây từ bên hông đến trên đùi, dây trên đùi có cái bao, gậy sắt có thể trực tiếp cắm vào bên trong, cũng không gây trở ngại cho động tác của cô, Cố Ninh tùy tay rút côn sắt ra, sau đó nhanh chóng chuyển động vài cái, gậy sắt nháy mắt biến thành hai thanh đao màu bạc. Trọn bộ động tác vô cùng sạch sẽ lưu loát, lần thứ hai thao tác cũng đã hoàn toàn không có bất luận cảm giác trúc trắc gì.
Ánh mắt Linda sáng lên: "Ngầu quá!"
Hội nghị so với anh Bảy Quý nói lâu hơn nhiều.
Cố Ninh ước chừng đợi ở phòng nghỉ ba giờ, người nghe tin tới tham quan "quái vật" một đợt lại một đợt, hiện tại đã là 1 giờ rưỡi chiều, Cố Ninh dậy sớm cái gì cũng chưa ăn, giữa trưa vừa xuống sân bay liền đi thẳng đến tổng bộ cũng chưa kịp ăn gì, đã sớm đói bụng. Muốn đi tầng 18 ăn một chút đồ, nhưng nghĩ đến Quý Cửu Trạch phỏng chừng cũng chưa ăn, vẫn còn ở bên trong mở họp, chính mình chạy đi ăn một mình tổng cảm thấy có hơi chút không tốt.
Lại đợi thêm mười phút, chỉ nghe được một trận âm thanh kéo động ghế, cùng với một trận tiếng bước chân, Cố Ninh biết đã tan họp, vội vàng đứng lên.
Một nam nhân trung niên nói với những người khác: "Trước khi đến đây tôi đã đặt một bàn ở tửu lầu gần đây, mọi người thuận tiện qua ăn chút đi."
Những người khác sôi nổi trả lời. Chỉ có Quý Cửu Trạch nói: "Cháu không đi, cháu đã có hẹn." Nói xong, ánh mắt liền nhìn về phía Cố Ninh mới từ phòng nghỉ đi ra.
Những người khác cũng đều kinh ngạc nhìn Cố Ninh.
Anh Bảy Quý cười ha ha, kéo Cố Ninh đẩy đến bên người Quý Cửu Trạch, sau đó nói với Quý Cửu Trạch: "Không phải hẹn em ấy sao, cùng mang theo là được."
Ngoại trừ Quý Cửu Trạch và anh Bảy Quý, mọi người ở đây đều thoạt nhìn chỉ tầm bốn năm chục tuổi, cấp bậc cha chú. Tuy rằng đều mặc thường phục, nhưng vừa thấy khí chất liền biết không đơn giản, sợ là lãnh đạo quan trọng gì đó. Cố Ninh cũng không dám nói lung tung, chỉ dùng ánh mắt xin chỉ thị của Quý Cửu Trạch.
Quý Cửu Trạch lại hỏi: "Cô đã ăn chưa."
Cố Ninh nói: "Còn chưa có."
Nam nhân trung niên cao lớn đi tuốt đàng trước vô cùng hòa ái nói: "Vậy cùng đi đi, đều đã qua giờ cơm, mọi người đều đã đói, cũng đừng chậm trễ thời gian." Còn hiền lành cười cười với Cố Ninh, Cố Ninh cũng vội vàng xả ra một chút tươi cười.
Anh Bảy Quý nói với Cố Ninh: "Đừng khẩn trương, toàn là người nhà." Hắn nói cười nhìn thoáng qua Quý Cửu Trạch.
Quý Cửu Trạch lại bình tĩnh không gợn sóng.
Sau khi ngồi xuống, vị nam nhân trung niên nói chuyện vô cùng hiền lành kia ngồi ở chủ vị, bên phải chính là anh Bảy Quý, sau đó chính là Quý Cửu Trạch, Cố Ninh ngồi ở bên cạnh Quý Cửu Trạch.
Bởi vì là đặt trước nên đồ ăn cũng được bưng lên rất nhanh.
Bữa tiệc này cũng không nghiêm túc như trong tưởng tượng của Cố Ninh, người đang ngồi đều như là người thường hỏi han tình hình trong nhà đối phương gần đây, còn hỏi kế hoạch đi du lịch nước ngoài của nhau.
Cố Ninh cũng không cảm thấy có bao nhiêu ngại ngần, sau khi ăn sạch một chén cơm liền nhìn về phía người phục vụ đứng ở trong một góc, ánh mắt của người phục vụ cũng tốt, lập tức liền tiến lên bưng chén của Cố Ninh đi xới cho cô thêm một chén cơm.