Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế ( Dịch Full )

Chương 346 - Chương 346. Đánh Bất Ngờ

Chương 346. Đánh bất ngờ Chương 346. Đánh bất ngờ

Cố Ninh lại tiếp tục cúi đầu lùa cơm, toàn bộ bữa tiệc, chỉ có cô và Quý Cửu Trạch nghiêm túc ăn cơm, không thấy được nam nhân trung niên ngồi ở chủ vị đang vẻ mặt vừa lòng tươi cười nhìn cô.

Cố Ninh đói tàn nhẫn, đến lần thứ ba thêm cơm, ánh mắt người phục vụ nhìn cô cũng đã bắt đầu trở nên không đúng, bên cạnh là hai đại soái ca trẻ tuổi, cô gái này lại có thể không ước thúc một chút nào, có con gái nhà ai còn có thể một bữa ăn bốn bát cơm hay không? Dù là nam cũng không có mấy người ăn nổi lượng cơm này, đã vậy đồ ăn còn ăn không ít.

Vừa mới đặt bát cơm lên bàn, đĩa cá rán chỉ còn lại một mảnh cuối cùng, Cố Ninh có thói quen là ngoại trừ ở trong nhà, cô trước nay đều sẽ không kẹp miếng đồ ăn cuối cùng trên đĩa, miễn cho những người khác muốn ăn mà không ăn được. Nhưng đúng trong một chút trì trệ này của Cố Ninh, Quý Cửu Trạch liền bất động thanh sắc gắp miếng cá cuối cùng tới trong chén cô.

Cố Ninh ngẩng đầu liếc mắt nhìn Quý Cửu Trạch một cái, Quý Cửu Trạch cũng nhìn cô giống như đang nói cái gì đó, Cố Ninh thu hồi ánh mắt, sau đó tiếp tục cúi đầu ăn cơm. Trong lòng lại tổng cảm thấy có loại cảm giác quái quái. Cảm thấy chính mình và Quý Cửu Trạch sau lần đi ra ngoài này, tình cảm thật là tiến bộ vượt bậc.

"Cháu gái, cháu tên là gì?" Trước khi đi, vị lãnh đạo kia hòa ái hỏi.

Cố Ninh nói: "Cháu tên Cố Ninh. Cố trong chiếu cố, Ninh trong yên lặng."

Lãnh đạo cười nói: "Được, Cố Ninh. Hẹn gặp lại."

Cố Ninh gật gật đầu: "Vâng. Ngài đi thong thả."

Lãnh đạo cười gật đầu với cô, sau đó cười liếc mắt nhìn Quý Cửu Trạch một cái, nói: "Chú đi."

Tiễn các chú các bác đi, Cố Ninh cũng thả lỏng lại.

Anh Bảy Quý ném chìa khóa xe cho Quý Cửu Trạch, sau đó nói: "Anh đây liền không tiễn các em."

Quý Cửu Trạch lái xe lại đây, Cố Ninh ngồi vào vị trí ghế phụ điều khiển, xe chậm rãi lái khỏi tòa nhà tổng bộ.

"Tôi ở bên này khả năng sẽ phải chậm trễ mấy ngày, cô muốn trở lại Kim Vĩnh, hay là lưu lại nơi này chờ tôi cùng trở về?" Quý Cửu Trạch sau khi lái đi một đoạn liền làm như tùy ý hỏi.

Cố Ninh gần như không chút do dự nói: "Tôi về Kim Vĩnh trước đi." Ở bên Quý Cửu Trạch, khi tiến vào không gian cũng tổng cảm thấy có hơi chút run sợ trong lòng, sợ bị hắn phát hiện, vẫn là trở lại Kim Vĩnh tiện hơn.

Quý Cửu Trạch tựa hồ sửng sốt một chút, sau đó nói: "Được."

Trong xe lập tức liền tĩnh lặng xuống dưới.

Cố Ninh nhạy bén cảm giác được không khí trong xe sau một chữ “được” mà Quý Cửu Trạch vừa nói xong kia mạc danh có hơi chút lạnh.

Cố Ninh trộm nhìn Quý Cửu Trạch một cái, tuy rằng vẫn mặt vô biểu tình giống như ngày thường, nhưng cô tổng cảm thấy hắn giống như có hơi chút không cao hứng? Chẳng lẽ là cảm thấy chính mình hẳn nên lưu lại chờ hắn sao? Cố Ninh vẫn luôn tương đối cẩn thận xử lý quan hệ giữa chính mình và Quý Cửu Trạch, theo bản năng coi Quý Cửu Trạch trở thành lãnh đạo cấp trên của chính mình, cho nên lúc này, sau khi cảm thấy chính mình nghiền ngẫm được ý đồ của lãnh đạo, liền thử thăm dò hỏi: "Hay....Tôi lưu lại chờ anh nhé?"

......

Quý Cửu Trạch nói: "Nếu cô muốn trở về, tôi sẽ giúp cô an bài vé máy bay trở về."

Cố Ninh lập tức hiểu ngầm, nói: "Không cần, tôi cảm thấy tôi nên trở về cùng đội trưởng." Vừa lúc cô cũng có thể mượn cơ hội này nhìn thủ đô phồn hoa không có tận thế.

Không khí bên trong xe rõ ràng buông lỏng ra.

Cố Ninh trộm thở phào.

Quý Cửu Trạch lúc này thần thái nhẹ nhàng, hỏi: "Buổi tối muốn ăn cái gì?"

Vừa mới ăn xong cơm trưa, nhanh như vậy đã thảo luận bữa tối có thể nào là quá sớm hay không?

Cố Ninh yên lặng chửi thầm, ngoài miệng nói: "Tùy tiện ăn cái gì cũng được."

Xe ngừng ở cửa bách hóa thế kỷ.

Quý Cửu Trạch xuống xe trước, sau đó giúp Cố Ninh mở cửa xe: "Xuống xe đi."

"Làm sao vậy?" Cố Ninh xuống xe, lúc sau kỳ quái hỏi.

Quý Cửu Trạch lời ít mà ý nhiều nói: "Mua quần áo."

Cố Ninh sau đó mới phát hiện ngoại trừ chính mình, người qua đường phần lớn đều mặc áo khoác dày nặng, có người thậm chí còn đeo khăn quàng cổ, hơi thở từ trong miệng bay ra đều là trắng. Mà trên người cô lại vẫn đang mặc bộ đồ thể dục đơn bạc từ trong nhà mang lại đây.

Quý Cửu Trạch vô cùng tự nhiên dùng mu bàn tay chạm vào mu bàn tay Cố Ninh một chút, chỉ nhẹ nhàng mà chạm vào một chút, vô cùng ngắn ngủi, sau đó ở trong ánh mắt có chút kinh ngạc của Cố Ninh nói: "Tay đã đóng băng như vậy, cô không cảm thấy lạnh sao."

Cố Ninh rất định nói từ sau khi bị tang thi cắn qua, dù là trời có nóng, thân thể của cô cũng vẫn lạnh băng, không cảm thụ được ấm áp, nếu không phải trái tim bên trong ngực chính mình vẫn còn nhảy lên, Cố Ninh gần như cho rằng chính mình đã là một người chết. Nếu không phải vì tận khả năng che đậy làn da của chính mình không bị tang thi cào trúng, cô thậm chí có thể mặc áo ngắn tay.

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
3 Tháng Trước
Ko thấy ai hết
Trả lời
| 0