Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế ( Dịch Full )

Chương 358 - Chương 358. Người Sống Sót

Chương 358. Người sống sót Chương 358. Người sống sót

Phương Pháp nói: "Vậy đi cùng chúng tôi thôi."

Cô gái thống khổ nói: "Vậy ba tôi làm sao bây giờ?"

Phương Pháp không biết nên nói cái gì.

Cố Ninh không có thời gian cùng cô thảo luận vấn đề giải quyết hậu sự cho ba cô, nếu Hoàng Mộng Dao ở đây còn có thể đốt lửa một chút, chỉ lạnh lùng nói: "Đi, hay không đi?"

Cô gái chỉ khóc.

"Chúng ta đi." Cố Ninh xoay người liền đi.

"Cố Ninh......" Phương Pháp và Trình Minh đều có chút do dự.

"Từ từ! Tôi đi với mấy người!" Cô gái cũng đã từ trên mặt đất hoảng sợ đứng lên, sợ bọn họ ném cô một mình ở chỗ này: "Tôi đi cùng mấy người."

Cố Ninh tiếp tục đi về phía trước.

Cô gái tựa hồ còn chưa có thoát khỏi thống khổ do mất người thân, một đường đi một đường khóc.

Cố Ninh đột nhiên dừng bước chân, quay đầu đi đến trước mặt cô gái lạnh giọng nói: "Nếu cô còn tiếp tục khóc chúng tôi chỉ có thể ném cô lại chỗ này, chẳng nhẽ cô muốn dẫn tang thi lại đây sao?!" Hiện tại là tình huống này, bọn họ đều tận lực giảm bớt tiếng bước chân của chính mình, mà tiếng khóc của cô gái lại một chút đều không có ý tứ khắc chế, nghĩ đến có khả năng bởi vì tiếng khóc của cô mà đưa tới một đống tang thi, thậm chí cả tang thi tiến hóa hay tang thi biến dị, Cố Ninh liền rất khó bảo toàn sự đồng tình với cảnh ngộ của cô.

"Cô tên là gì?" Cố Ninh hỏi.

Nữ sinh bị ánh mắt lạnh băng của Cố Ninh làm cho sợ tới mức ngay cả tên cũng nói lắp: "Trần, Trần Văn."

Cố Ninh nhìn chằm chằm Trần Văn nói: "Được, Trần Văn. Cô hãy nghe cho kỹ, nếu cô muốn an toàn đi theo chúng tôi trở lại căn cứ, vậy từ giờ trở đi nhắm chặt miệng của cô lại, có thể làm được không?"

Trần Văn đầy mặt là nước mắt, bị lời đe dọa vừa rồi của Cố Ninh dọa cho sợ tới mức không nói ra lời, chỉ vội vàng gật gật đầu, nhìn thấy cô ngừng khóc Cố Ninh mới trở lại đằng trước đội ngũ tiếp tục đi về phía trước.

Phương Pháp vỗ vỗ vai Trần Văn làm như an ủi, sau đó đi theo phía sau Cố Ninh tiến về phía trước.

Hiện tại đội ngũ là Cố Ninh và Phương Pháp song song đi trước, mặt sau là anh Ba, nữ sinh đi sau anh Ba, Trình Minh sau cùng.

Đột nhiên vang lên tiếng súng, cùng với Phương Pháp bỗng nhiên té ngã trên mặt đất, làm mọi người cả kinh, Trần Văn thậm chí hoảng hốt thét lên một tiếng, bị Trình Minh một phen bưng kín miệng.

Đao trong tay Cố Ninh ở nháy mắt khi tiếng súng vang lên rời tay bay đến ban công tầng hai căn nhà đối diện!

Bên kia truyền đến một tiếng hét thảm và tiếng vật nặng ngã xuống đất, còn có âm thanh súng rơi trên mặt đất. Cùng với một tiếng kêu sợ hãi: "Mẹ kiếp! Bắn trúng người! Không phải tang thi!"

"Cố Ninh! Phương Pháp trúng đạn rồi." Anh Ba ở sau khi Phương Pháp trúng đạn lập tức tắt đèn trên đầu chính mình và Phương Pháp, kéo hắn trốn vào sau cái cây bên cạnh, trong bóng đêm sờ đến trên bụng Phương Pháp đều là máu, âm thanh có hơi chút run.

Cố Ninh chạy tới, nhìn thấy địa phương Phương Pháp bị trúng đạn là ở bụng, viên đạn chui vào trong thân thể, Cố Ninh cẩn thận đẩy áo khoác của hắn ra, quần áo bên trong bị nhiễm đỏ rực, vẫn còn ục ục chảy máu ra bên ngoài, trên mặt Phương Pháp đầy mồ hôi lạnh, cắn răng dựa vào trên người anh Ba, sắc mặt trắng bệch.

Cố Ninh kiểm tra miệng vết thương một chút, phát hiện viên đạn cũng không có xỏ xuyên qua, mà là mắc kẹt ở bên trong, ngược lại càng thêm khó giải quyết, dị năng chữa khỏi có thể chữa khỏi miệng vết thương, nhưng lại không thể lấy viên đạn ra, chỉ có thể cầm máu trước.

"Em trước giúp anh cầm máu." Cố Ninh nói xong, lập tức duỗi tay đè lại chỗ bị thương của Phương Pháp, dị năng kích động lên, thời điểm quang điểm màu xanh lục hiện ra tới, Phương Pháp đột nhiên đè tay Cố Ninh, lắc lắc đầu với cô, nhẹ giọng nói: "Viên đạn không sâu, anh còn chịu đựng được." Đôi mắt hắn liếc nhìn Trình Minh bên kia một cái, Trần Văn đang gắt gao nhìn chằm chằm bên này, dị năng chữa khỏi sinh ra quang điểm màu xanh lục trong bóng đêm thật sự là quá mức nổi bật, lại còn có một đám người lai lịch không rõ, Phương Pháp thở hổn hển, sau đó nói với anh Ba: "Anh Ba, ba lô của em có băng gạc, lấy ra cầm máu giúp em."

Anh Ba vội vàng lấy ba lô phía sau lưng hắn xuống dưới, từ bên trong lấy ra một cuộn băng gạc, thô lỗ kéo xuống giúp Phương Pháp ngăn chặn miệng vết thương, Phương Pháp kêu lên một tiếng, sau đó cười một chút nói với Cố Ninh: "Yên tâm, anh có chừng mực."

Mũi Cố Ninh đau xót, mày đột nhiên nhíu lại, xoay người một cái liền lấy súng sau lưng xuống cầm ở trong tay nhắm ngay ban công tầng hai đối diện, cò súng lạch cạch một tiếng, cùng với tiếng súng vang lên chính là âm thanh kính vỡ vụn.

Sau một tiếng kêu sợ hãi, bên trong vang lên một đạo âm thanh khẩn trương: "Đừng nổ súng!" Nghe âm thanh hẳn là người tránh ở sau ban công, hắn lớn tiếng hô: "Chúng tôi cho rằng các người là tang thi mới nổ súng! Nếu có người bị thương thì chúng tôi có công cụ cầm máu có thể hỗ trợ! Đừng lại nổ súng!"

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
3 Tháng Trước
Ko thấy ai hết
Trả lời
| 0