Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế ( Dịch Full )

Chương 380 - Chương 380. Lại Khải

Chương 380. Lại khải Chương 380. Lại khải

Chị Hồng cũng không có trực tiếp đưa ra phản đối, mà tung ra một vấn đề không dung bỏ qua, nhưng nghiêm túc tới nói, cô vẫn có chút không tán đồng quyết định của Cố Ninh.

"Vậy không bằng giảm một chút?" Ba Cố nói: "Trước khi trở thành đội viên chính thức, chúng ta chỉ cung cấp nơi dừng chân cho đám trẻ, phương diện vật tư chúng ta không cung cấp. Có thể giúp một đứa là một đứa, chỉ là làm hết sức. Mọi người thấy thế nào?"

Trình Minh nói: "Lần này bọn họ ở bên ngoài giúp đỡ dọn tang thi cũng có thể tích cóp được một ít vật tư, căn cứ ngẫu nhiên cũng sẽ tuyên bố một ít nhiệm vụ bọn họ có thể làm được để kiếm lấy vật tư. Phương diện này trên cơ bản chúng ta không cần có gánh nặng gì."

Băng gạc trên đầu đạo trưởng Giả đã được gỡ xuống, hắn không biết kiếm được từ nơi nào một chiếc mũ lông đội lên, nói: "Trẻ con chúng ta đều mang lại đây, cũng không sợ nhiều."

Chung Húc vẫn luôn trầm mặc đột nhiên cười cười nói: "Nếu em trai tôi còn sống, tôi cũng hy vọng có thể có một đội ngũ như vậy giúp thằng bé."

Tĩnh lặng một lúc.

Anh Ba chụp đùi đứng lên: "Vậy cứ quyết định như vậy. Tiểu Bạch, Trình Minh, các cậu đi đến chỗ quản lý một chuyến, lấy chìa khóa lầu hai về. Sau đó nhân tiện mang mấy đứa trẻ kia về cùng, đây là nếu bọn họ nguyện ý."

Trình Minh tức khắc thở phào nhẹ nhõm, đứng lên cảm kích nói với mọi người trong phòng: "Cảm ơn."

Trương Tiểu Bạch buồn cười nói: "Cậu cảm ơn cái gì, lại không phải thân thích nhà cậu, đây đều là quyết định của tất cả mọi người. Đừng chậm trễ thời gian, đi thôi." Nói xong lấy chiếc khăn quàng cổ ở bên cạnh quàng lên, túm Trình Minh đi ra cửa.

Chờ Trương Tiểu Bạch, Trình Minh ra cửa.

Chị Hồng một bên cuộn sợi len, một bên lại tung ra một vấn đề khác: "Mấy người mấy ngày hôm trước các cậu mang về từ bên ngoài, các cậu tính toán xử lý như thế nào?"

Mấy người mà chị Hồng nói tự nhiên chính là Trần Văn, Cánh Lâm Hạo, ba cô gái, một người phụ nữ và một đứa trẻ mười tuổi. Bởi vì sự tình khẩn cấp, những người đó đều được anh Ba bọn họ mang về nhà, sau đó thuận thế đi theo anh Ba bọn họ lên lầu, lúc ấy Phương Pháp trúng đạn, những người khác đều có chút loạn, cũng không rảnh phản ứng bọn họ, không nghĩ tới bản thân bọn họ tự tìm một gian phòng không khóa cửa vào ở.

Đều đã mấy ngày, bọn họ bởi vì bận việc căn cứ cũng không có đi đuổi người, hiện tại chị Hồng đột nhiên nói ra, bọn họ đều sửng sốt một chút.

Trong âm thanh chị Hồng mang theo chút trào phúng: "Tôi thấy bọn họ ở rất quen, cũng đừng đến lúc quen quá lại luyến tiếc rời đi."

Anh Ba chau mày, nói: "Chung Húc, cậu đi nói với bọn họ. Nếu muốn tiếp tục ở lại nơi này, vậy cần phải giao tiền thuê, nếu không muốn, vậy đi ra ngoài ở trong lều trại."

"Sao lại bảo em đi nói!" Chung Húc không muốn đi, mông dính ở trên sô pha không chịu đứng lên: "Người cũng không phải em mang về...... Lại nói kia đều là con gái, em ngại nói."

Chị Hồng thiện giải nhân ý nói: "Bỏ đi, các cậu da mặt mỏng. Đợi chút nữa tôi đi nói."

La Long đột nhiên nói: "Gian phòng trống kia chúng ta không phải cũng không dùng sao. Đều là con gái, còn có đứa trẻ, hay cứ cho bọn họ ở tạm? Vật tư của bọn họ cũng không nhiều lắm, sao có để giao cho chúng ta."

Mấy lời hắn nói nghe quái quái, những người khác đều bắn tới ánh mắt không thể hiểu được, sau đó lại đột nhiên giống như đã hiểu ra, ánh mắt liền trở nên quái dị.

Chung Húc cười xấu xa nói: "La Long, cậu nói thực đi, có phải cậu đã thông đồng với cô gái nào không?"

La Long lập tức kêu lên: "Cái gì?! Nào có, cậu đừng có nói bậy! Tôi cũng chỉ mới gặp qua người ta vài lần, cái gì mà thông đồng?! Sao cậu nói khó nghe như vậy?"

"Được được được! Không phải thông đồng, vậy cậu có phải coi trọng ai hay không?" Chung Húc vội vàng sửa lại cách gọi: "Có phải cô gái tên Trần Văn kia không? Ngày hôm qua tôi giống như nhìn thấy cậu đi đưa nước cho người ta. Ở hành lang nói chuyện một hồi lâu đi?"

La Long bị nói toạc tâm tư ra, gương mặt đỏ lên: "Tôi chỉ là cảm thấy người ta là một cô gái nhỏ, hiện tại không thân không thích rất đáng thương......"

Đám lính một trận cười vang, mồm năm miệng mười giễu cợt La Long.

Cười vang qua đi, chị Hồng buồn cười nói: "Nếu cậu thích cô gái nhỏ kia, vậy trước cứ để cho bọn họ ở lại đó đi, hiện tại đều đã là khi nào, nếu thích thì cứ lớn mật nói với cô gái nhà người ta."

La Long giãy giụa nói: "Tôi thật không có......" Nhưng sao nghe thật chột dạ.

Lại đưa tới một trận cười.

Cố Ninh nhưng thật ra có chút ngoài ý muốn, lại cảm thấy về tình cảm có thể tha thứ, rốt cuộc trong đội đều là thanh niên trẻ tuổi, trong đội chỉ có cô và Hoàng Mộng Dao là hai cô gái, tưởng tượng như vậy, Cố Ninh lại phát giác ngày thường giống như có mấy người thường xuyên vây quanh Hoàng Mộng Dao.

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
3 Tháng Trước
Ko thấy ai hết
Trả lời
| 0