Ngủ giường quen, bây giờ lại phải ngủ trên xe, như thế nào cũng cảm thấy không quá thoải mái.
Đạo trưởng Giả thật vất vả mới ngủ được, đã bị tiếng đập cửa của Trương Tiểu Bạch bọn họ làm cho tỉnh giấc.
Đạo trưởng Giả mở cửa, sau đó hỏi: "Sao thế?"
Trương Tiểu Bạch toàn thân trên dưới bọc đến kín mít cũng không biết là do đông lạnh hay là sợ, run rẩy đè nặng âm thanh nói: "Đạo trưởng, mau lái xe, bên kia có đàn tang thi lại đây."
Đạo trưởng Giả giật mình một cái, một chút buồn ngủ còn sót lại cũng hoàn toàn không có.
......
Buổi sáng gọi điện thoại với Trang Thần, Trang Thần oán trách một trận với Cố Ninh, nói thẳng nếu không phải Quý Cửu Trạch không cho cô đã vọt tới thủ đô. Cố Ninh luôn cáo tội mãi, Trang Thần mới chịu buông tha cho cô. Trang Thần đối với chính mình luôn phá lệ chiếu cố, vô luận là ở mạt thế hay là ở chỗ này, cô đều thực quý trọng tình cảm với Trang Thần.
Lại gọi điện báo bình an cho mẹ Cố, mẹ Cố cũng đối với việc Cố Ninh hơn phân nửa tháng không về nhà rất ý kiến, Cố Ninh lại hỏi vài câu về thân thể mẹ Cố, mẹ Cố chỉ nói hết thảy đều tốt. Cố Ninh quyết định thời điểm trở về nói với mẹ Cố một chút chuyện chính mình hiện tại "đi ăn máng khác". Bằng không mẹ cô nghe được từ địa phương khác lại sẽ nghĩ nhiều.
Nói chuyện tào lao vài câu, mẹ Cố đột nhiên chuyển đề tài tới trên người Tưởng Du: "Đúng rồi Ninh Ninh, con có biết chuyện chị họ con từ chức không?"
Cố Ninh sửng sốt một chút, sau đó nói: "Không biết, con hiện tại không có liên hệ cùng chị ấy."
"Hai ngày trước mợ con gọi điện thoại cho mẹ, nói Tưởng Du không biết bị làm sao, đột nhiên từ chức, đi ra ngoài du lịch." mẹ Cố nói: "Trước kia mợ con cả ngày ở bên tai mẹ nói công việc kia của Tưởng Du rất có tương lai, tiền lương rất cao. Sao đột nhiên lại từ chức."
Cố Ninh nói: "Con không biết." Cô không muốn nghe đến đề tài Tưởng Du, vì thế liền xoay đề tài nói: "Qua mấy ngày nữa con sẽ trở về thăm ba mẹ, đến lúc đó mẹ nhớ nấu đồ ăn ngon cho con."
Mẹ Cố cười ha hả nói: "Được, đảm bảo đều là đồ con thích ăn. Đúng rồi, Tiểu Phương ngày hôm qua lại tới nhà, tặng mấy miếng thịt khô lại đây, nói là do chính tay mẹ cậu ta làm, trong nhà ăn không hết liền mang qua cho chúng ta. Mẹ nói với con, mẹ thật sự rất thích Tiểu Phương, con nghe mẹ, gả chồng liền phải gả người như vậy về sau mới sống tốt, con nên nắm chắc, nam nhân tốt như vậy hiện tại không dễ tìm, cẩn thận bị cô gái nhỏ bên ngoài xuống tay trước!"
"Mẹ." Cố Ninh bất đắc dĩ thở dài: "Con và Phương Pháp thật sự chỉ là bạn."
"Bạn cũng có thể phát triển được!" mẹ Cố nói.
"Được rồi. Con bên này còn có chuyện phải làm, có cái gì, đợi mấy ngày nữa con trở về lại nói, con tắt máy đây." Nói xong, Cố Ninh liền tắt điện thoại.
......
"Chính sự đã làm xong, kế tiếp tính toán làm cái gì? Hay chuẩn bị mang theo đồ đệ của em trở lại Kim Vĩnh?" Thần sắc anh Bảy Quý nhẹ nhàng, nói với Quý Cửu Trạch: "Đúng rồi, sự tình lần trước em ấy mất tích rốt cuộc là như thế nào.....Thôi được, anh không hỏi, dù sao cũng không phải chuyện của anh." Anh Bảy Quý mắt trợn trắng nói tiếp: "Anh còn có hẹn, nếu em phải đi, nhớ rõ gọi điện cho anh."
Quý Cửu Trạch tạm biệt cùng anh Bảy xong liền ngồi vào xe, lại không có lập tức khởi động xe, trầm ngâm một lúc lâu, sau đó lấy di động ra ấn một dãy số.
Từ sáng tinh mơ Quý Cửu Trạch đã bị anh Bảy Quý gọi đi ra ngoài, Cố Ninh nằm ở trên giường nhàn đến hốt hoảng, ngồi ở trong phòng khách xem TV trong chốc lát liền cảm thấy nhàm chán, đang chuẩn bị đi ra ngoài dạo một chút, di động liền vang lên, cầm lên xem, là Quý Cửu Trạch gọi.
"A lô?"
Âm thanh lạnh lẽo lại dễ nghe của Quý Cửu Trạch vang lên: "Là tôi. Cô hiện tại vẫn còn ở trong nhà sao."
Cố Ninh nói: "Đúng vậy."
"Vậy ở nhà chờ tôi, tôi trở về đón cô."
"Muốn đi đâu sao?"
"Ừ. Mười lăm phút nữa tôi sẽ đến nơi."
Cố Ninh nắm di động đã ngắt điện thoại, lẩm bẩm: "Chuyện gì vậy?"
Cô vội vàng mặc chiếc áo lông vũ màu hồng nhạt mà Quý Cửu Trạch mua, cầm ví tiền của hắn, sau đó đi đến cổng lớn chờ Quý Cửu Trạch trở về đón chính mình, bên ngoài vào đông hoà thuận vui vẻ, thập phần thoải mái.
Đợi đại khái mười phút, một chiếc xe thể thao màu đỏ, mui trần tiến vào, tốc độ xe rất nhanh, xoát một chút liền đi qua Cố Ninh.
Loại thời tiết này còn đi mui trần, không phải đầu óc có bệnh thì chính là quá hâm.
Cố Ninh yên lặng chửi thầm.
Vừa mới chửi thầm xong, chiếc xe liền ngừng lại, đi lùi về phía cô.
Hai người ngồi trên xe, một nam một nữ, nam cô không quen biết, nữ......
"Cố Ninh?" Không đợi Cố Ninh nhận ra người phụ nữ trên ghế điều khiển phụ là ai, cô cũng đã mở miệng kêu ra tên Cố Ninh trước, Cố Ninh nhìn chằm chằm cô nửa ngày, mới nhận ra người này là ai.