Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế ( Dịch Full )

Chương 415 - Chương 415. Tín Nhiệm

Chương 415. Tín nhiệm Chương 415. Tín nhiệm

Hắn khi nói chuyện đôi mắt nhìn chằm chằm Cố Ninh, tựa hồ muốn nhìn ra lai lịch của cô, tuy rằng hiện tại là mạt thế, nhưng giết người và giết tang thi hoàn toàn là hai việc khác nhau, phụ nữ trong doanh địa dám giết tang thi, nhưng nếu bảo các cô đi giết người, các cô lại không dám. Càng đừng nói là một đao thọc vào trong óc, nhìn tuổi của cô gái đối diện này trông giống như một học sinh, sao có lá gan lớn như vậy?

Hắn hỏi ra những lời này, liền có người kéo thi thể đặt ở phía trước Cố Ninh và Quý Cửu Trạch. Cố Ninh cúi đầu nhìn thoáng qua, sau đó vô cùng trấn định nói: "Tôi không quen biết anh ta, không phải tôi giết."

......

Trong sân một mảnh yên tĩnh.

Nam nhân kia tuy rằng nghĩ đến đối phương có khả năng sẽ chống chế, ở thời điểm hắn hỏi chuyện, đôi mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm Cố Ninh, nhưng mà ở trên gương mặt kia hắn không có nhìn thấy bất luận sợ hãi gì, hoặc là phản ứng chột dạ, thậm chí ngay cả lông mày cũng không có động một chút, gần như đã làm hắn cho rằng người thật sự không phải do cô giết.

Ngô Cầm cũng sửng sốt một chút, cô hiển nhiên không nghĩ tới Cố Ninh lại có thể dám nói dối ở trước mặt nhiều người như vậy, hơn nữa mặt không đỏ khí không suyễn, nói giống như thật!

Nam nhân híp híp mắt, đột nhiên ôm sát Ngô Cầm, sau đó ngữ khí âm trầm nói: "Ngô Cầm, có nghe thấy hay không? Cô ấy nói không phải cô ấy giết, cưng không phải là gạt anh chứ?"

"Không có! Tôi không có lừa anh! Người thật là cô ta giết!" Ngô Cầm tức khắc nóng nảy, trừng mắt nói Cố Ninh: "Rõ ràng là cô giết! Vì sao không thừa nhận?!"

Cố Ninh bình tĩnh nói: "Tôi căn bản là không quen biết người này, vì sao tôi phải giết hắn?"

Ngô Cầm vội vàng nói: "Lúc ấy anh Trương bắt lấy tôi, muốn cưỡng đoạt tôi, tôi kêu cứu, cô nghe được tiếng liền chạy tới một đao giết chết anh ấy!"

Trên mặt Cố Ninh hiện lên một tia ý cười quái dị, cũng không nói lời nào, chỉ nhìn chằm chằm Ngô Cầm như vậy, giống như lời Ngô Cầm nói thập phần buồn cười.

Ngô Cầm bị loại vẻ mặt này của Cố Ninh nhìn cho sởn tóc gáy, không nhịn được nói: "Cô cười cái gì?!"

Cố Ninh bứt lên một tia cười lạnh, châm chọc: "Cô nói nam nhân kia muốn cưỡng đoạt cô, tôi thấy việc nghĩa hăng hái làm, cứu cô ra?"

Tuy rằng không muốn thừa nhận Cố Ninh thấy việc nghĩa hăng hái làm, nhưng Ngô Cầm vẫn một mực chắc chắn nói: "Đúng vậy!"

"Vì sao tôi lại muốn cứu cô?" Trên mặt Cố Ninh là châm chọc trần trụi: "Dù cho tôi gặp việc nghĩa hăng hái làm, tôi cũng sẽ không cứu một người thừa dịp lúc tôi đang ở trong xe ngủ ra bên ngoài thông đồng bạn trai tôi. Ngô tiểu thư, chẳng lẽ cô muốn tôi chết để có thể quang minh chính đại theo đuổi bạn trai tôi sao?"

Ngô Cầm tức khắc ngây ngẩn cả người, cô chỉ vào Quý Cửu Trạch đứng ở bên cạnh Cố Ninh vẫn luôn an tĩnh như là không tồn tại, kêu lên chói tai: "Anh ta là bạn trai cô?!"

Cố Ninh vô cùng tự nhiên ôm cánh tay Quý Cửu Trạch: "Bằng không chẳng lẽ là bạn trai của Ngô tiểu thư sao?"

"Sao có thể, vậy vì sao cô còn......" Ngô Cầm đột nhiên ý thức được cái gì, một khuôn mặt trắng bệch, hoảng sợ quay đầu nhìn nam nhân đang ôm cô: "Không phải, anh Vương, người thật sự không phải do em giết! Em ngay cả tang thi cũng không dám giết, em làm sao dám giết người! Em cũng không biết vì sao cô ta cứu em, nhưng người thật sự chính là cô ta giết!"

Quý Cửu Trạch đột nhiên rút tay ra khỏi bàn tay Cố Ninh, ở thời điểm Cố Ninh hơi có chút kinh ngạc đã vô cùng tự nhiên nhẹ ôm lấy đầu vai cô, nhìn đối diện mỉm cười nói: "Ngượng ngùng, Ninh Ninh không dám nhìn thấy máu, sao có thể giết người được."

Tuy rằng muốn phối hợp diễn trò với cô, nhưng phối hợp này có thể cũng quá đúng chỗ hay không? Ninh Ninh? Dù cho cùng Quý Cửu Trạch thế giới bên kia cũng đã đủ quen thuộc, hắn cũng không có gọi tên của cô thân mật như vậy, hai chữ Ninh Ninh phun ra từ trong miệng Quý Cửu Trạch, Cố Ninh tổng cảm thấy, có chút.......kỳ quái.

Khi nói chuyện tay trái hắn ôm lấy đầu vai Cố Ninh, tay phải thưởng thức khẩu súng, biểu tình trên mặt có thể coi là ôn hòa, nhưng thời điểm Cố Ninh nghiêng đầu nhìn lại tổng cảm thấy ôn hòa này so với mặt vô biểu tình ngày thường còn khiến nhân tâm sinh ra hàn ý hơn.

Người đối diện cũng có cảm thụ tương tự với Cố Ninh, thời điểm ánh mắt anh Vương dừng ở trên khẩu súng Quý Cửu Trạch đang thưởng thức, sắc mặt hơi đổi, đáng chết, Ngô Cầm không nói với hắn người này có súng, hắn quay đầu vô cùng âm trầm liếc mắt nhìn chằm chằm Ngô cầm một cái, sau đó quay đầu một lần nữa nhìn chằm chằm Quý Cửu Trạch, hắn nhìn chằm chằm thật lâu, lâu đến khi đồng bạn đi theo hắn tới đây đều khẩn trương lên, mới đột nhiên nở nụ cười, hắn nhìn Quý Cửu Trạch cười nói: "Xem ra là chúng tôi hiểu lầm bạn gái của anh."

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
3 Tháng Trước
Ko thấy ai hết
Trả lời
| 0