Quý Cửu Trạch về tới phòng họp.
Hội nghị tiếp tục bắt đầu, nhưng mà mọi người trong phòng hội nghị vẫn không có tâm tư tập trung nghe người trẻ tuổi kia diễn thuyết. Bởi vì Quý Cửu Trạch thật sự là quá khác thường, thời điểm hắn vào cửa lại có thể đang cười...... Không phải nụ cười công thức hoá, mà là loại mỉm cười sung sướng phát ra từ trong nội tâm, làm người không nhịn được tò mò cuộc điện thoại kia rốt cuộc đã đem đến cho hắn tin tức gì, lại có thể làm cho ngọn núi băng này bị hòa tan.
Anh Bảy Quý ở trong lòng tấm tắc, đúng là sức mạnh tình yêu.
Ở dưới ánh mắt thập phần có tính áp bách của Quý Cửu Trạch, người trẻ tuổi ban đầu định thuyết trình 40 phút, nhưng lại kết thúc trong vòng nửa giờ.
Hội nghị vừa kết thúc, liền có người đề nghị đi ra bên ngoài liên hoan.
"Ngượng ngùng, tôi có hẹn." Quý Cửu Trạch nói xong liền mau chân đi ra khỏi phòng họp, bước chân thậm chí có chút vội vàng, thoạt nhìn cuộc hẹn này đối với hắn thập phần quan trọng, tựa hồ sợ đến muộn.
Linda ôm văn kiện trong tay, đi nhanh vài bước đuổi theo anh Bảy Quý ở phía trước, tò mò hỏi thăm: "Anh Bảy Quý, Quý Cửu Trạch hai ngày nay sao cứ không bình thường vậy? Có phải đã phát sinh chuyện gì hay không? Hay là nhận được một đơn lớn?"
Anh Bảy Quý liếc cô một cái, nói: "Buổi tối hôm nay nếu em cho anh vinh dự được mời em đi ăn cơm, anh sẽ nói cho em nghe."
Linda mất hứng, trợn mắt.
Thang máy đi thẳng tới lầu một.
Quý Cửu Trạch cất bước đi ra thang máy, nhắm thẳng đại sảnh, nhìn thấy Cố Ninh đang đi vào trong cửa chính, bước chân hắn không tự giác chậm lại, nhìn thấy Cố Ninh tiếp nhận giấy thông hành từ thủ vệ cửa đi tới bên này, hai mắt đối diện, hắn nhìn thấy Cố Ninh sửng sốt một chút, sau đó đột nhiên chạy chậm tới bên này.
Một trận gió quát tới, một thân mình nhỏ nhỏ gầy gầy chợt bổ nhào vào trong lòng ngực hắn, Quý Cửu Trạch theo bản năng ôm lấy cô gái nhỏ, trong lúc nhất thời đối với nhiệt tình bất ngờ của Cố Ninh có hơi chút phản ứng không kịp.
"......Em đang hoa mắt sao?" Linda mới từ thang máy đi ra, không dám tin tưởng nhìn cảnh tượng phía trước cách đó không xa, khiếp sợ hỏi: "Quý Cửu Trạch đang yêu đương với Cố Ninh??"
Anh Bảy Quý vẻ mặt vui mừng nhìn Cố Ninh chủ động nhào vào trong lòng ngực Quý Cửu Trạch, nói: "Em không có hoa mắt." Trong lòng lại nghĩ dựa theo tốc độ tên bắn này của Quý Cửu Trạch và Cố Ninh, hắn có nên chuẩn bị bao lì xì luôn không?
Linda vẫn vẻ mặt khiếp sợ, một hồi lâu mới hậu tri hậu giác hỏi: "Cuộc gọi vừa nãy mà Quý Cửu Trạch nghe chính là của Cố Ninh?"
"Cái này anh cũng không biết." Anh Bảy Quý cười cười nói: "Nhưng đại khái là vậy đi." Sau đó tri kỷ nói: "Cô gái nhỏ da mặt mỏng, chúng ta đi vòng ra ngoài đi, đừng làm cho em ấy thấy."
Sau đó liền lôi kéo Linda đi sang một lối khác.
Cố Ninh ôm Quý Cửu Trạch, cảm giác thân thể hắn cứng đờ trong nháy mắt, sau đó liền chậm rãi thả lỏng, đầy cõi lòng đều là hơi thở ấm áp của Quý Cửu Trạch, cô dọc theo đường đi đều tưởng tượng đến cái ôm này, thậm chí trong não đã biểu thị rất nhiều lần, lại căn bản không biểu thị ra được nhịp tim đập kịch liệt của cô lúc này. Khi cô ý thức được chính mình bắt đầu tưởng niệm Quý Cửu Trạch, có lẽ còn có chút nghi hoặc, nhưng lúc này lại không còn có một tia nghi ngờ.
Tựa như ngày đó, Quý Cửu Trạch dùng một cái ôm tới chứng thực chính mình động tâm với Cố Ninh, Cố Ninh hôm nay cũng dùng biện pháp tương tự tới chứng thực chính mình thật sự động tâm với Quý Cửu Trạch.
Mà đối với kết quả này, Cố Ninh vui vẻ tiếp thu.
Cố Ninh chậm rãi rời khỏi trong lòng Quý Cửu Trạch, vừa ngẩng đầu lên liền đối thượng với tầm mắt mang theo cười của Quý Cửu Trạch, trên mặt tức khắc nóng lên, bỗng nhiên ý thức được chính mình có chút càn rỡ, cô nhìn Quý Cửu Trạch đúng lý hợp tình nói: "Anh nói rất nhớ em, cho nên em liền tới."
"Ừ." Quý Cửu Trạch mỉm cười nhìn Cố Ninh nói: "Cảm ơn em." Cảm ơn em đã đến.
Cố Ninh chớp đôi mắt: "Em rất đói."
"Em muốn ăn gì?"
"Thịt, cá." Cố Ninh nói xong sau đó nhìn xung quanh, nói: "Dịch Thiếu Khanh và Trang Thần đều thực an toàn, chờ chút nữa ăn cơm em sẽ kể lại chi tiết cho anh."
Trong quá trình chờ đồ ăn bưng lên, Cố Ninh kể lại đại khái quá trình đã trải qua cho Quý Cửu Trạch nghe, đương nhiên, đoạn chính mình bị đưa vào trong phòng Anderson tự nhiên bị cô cắt đi.
Quý Cửu Trạch nghe Cố Ninh thuật lại xong, lúc sau nhíu mày: "Trang Thần và Dịch Thiếu Khanh sao lại sơ xảy như vậy?" Nói xong hắn lại cau mày nhìn Cố Ninh ở đối diện, đang muốn nói chuyện, người phục vụ liền gõ cửa bưng thức ăn vào.
Cố Ninh chột dạ vùi đầu ăn, không cho Quý Cửu Trạch cơ hội nói chuyện.