Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế ( Dịch Full )

Chương 471 - Chương 471. Thủ Đô Nhất Hào Căn Cứ Hạ

Chương 471. Thủ đô nhất hào căn cứ hạ Chương 471. Thủ đô nhất hào căn cứ hạ

Viên Qua tức khắc đã không còn băn khoăn, kéo cửa ghế điều khiển phụ ra ngồi xuống, sau đó chỉ phương hướng cho Quý Tảo Đường: "Trước đi theo con đường này."

Một điểm an trí thập phần đơn sơ ở trong trường tiểu học, tường vây chỉ cao 1 mét, bên trong cửa sắt có bốn nam nhân đang nhàm chán đánh bài Poker, trước người để một ít bánh quy, bánh mì gì đó làm tiền đánh bạc.

"Hắc! Bên kia có xe tới!" Người trẻ tuổi đứng ở cửa phụ trách canh gác quay đầu hô với bọn họ.

Có người cầm lấy bài đứng lên, nhìn qua, chỉ thấy một chiếc xe quân sự màu xanh đang từ bên kia đi tới bên này.

Có người híp mắt nhìn nửa ngày, đột nhiên nói: "Hình như là xe của căn cứ số 1!"

"Không phải là tới thu vật tư chứ? Còn chưa đến ngày mà! Còn thiếu vài ngày nữa, chẳng lẽ thu trước?" Có người nói.

Có nam nhân phỉ nhổ xuống mặt đất, mắng: "Đám quỷ hút máu này, chúng ta đều sắp bị ép khô!"

Mắt thấy xe ngừng ở cửa.

Chỉ thấy một cô gái tóc ngắn màu vàng từ trên xe đi xuống, nói với nam nhân trẻ tuổi đi xuống từ cửa ghế phụ: "Là nơi này sao?"

Nam nhân kia gật gật đầu khẳng định: "Không sai. Chính là nơi này!"

Ngay sau đó, trên xe lại có một nam một nữ đi xuống, một nam nhân trên người mặc quân trang, một cô gái diễm lệ, khí thế kia vừa thấy liền biết không phải người thường.

Người căn cứ số 1 ngoại trừ thu vật tư sẽ tuyệt đối không tới nơi này.

Nam nhân lớn tuổi huých tay vào người trẻ tuổi vừa đứng canh gác, thấp giọng nói: "Tiểu Lương, mau đi vào bên trong báo tin!"

"Được!" Tiểu Lương lên tiếng, sau đó lập tức liền chạy vào bên trong.

Mấy người Cố Ninh từ trên xe bước xuống trực tiếp đi tới cửa, Quý Tảo Đường đưa ra giấy chứng nhận sau đó nói: "Chúng tôi là căn cứ số 1."

"Biết, các anh tạm thời chờ một chút đi." Bọn họ thoạt nhìn cũng không có ý tứ mở cửa. Trong đó, một thanh niên trẻ tuổi nhất đột nhiên tức giận nói: "Các anh lần này sao lại tới sớm hơn so với tháng trước năm ngày? Điểm an trí này của chúng tôi đều là ông già và trẻ con, căn bản không tìm được bao nhiêu vật tư. Mỗi tháng các anh đều tới thu còn chưa tính, hiện tại còn muốn thu sớm, thật quá đáng! Con thỏ nóng nảy cũng cắn người !"

Một phen lời nói này nghe vào trong tai Cố Ninh bọn họ đều có chút không thể hiểu được, nhưng lập tức liền hiểu là mấy người này nhầm bọn họ trở thành những người khác.

Cố Ninh nhẹ giọng nói: "Ngượng ngùng, tôi không hiểu các anh có ý gì. Chúng tôi là lại đây tìm người."

Quý Tảo Đường lại không có kiên nhẫn vô nghĩa cùng bọn họ: "Quản lý nơi này đâu? Trực tiếp gọi hắn ra đây."

Nam nhân thoạt nhìn tầm 30 tuổi dùng ánh mắt lộ ra vẻ kỳ quái nhìn bọn họ, hồ nghi hỏi: "Các anh không phải lại đây thu vật tư sao?"

"Chúng tôi chỉ là lại đây tìm người......" Cố Ninh đột nhiên dừng miệng, ánh mắt lướt qua bọn họ nhìn về phía nam nhân bên kia đang đi theo người trẻ tuổi bước nhanh tới bên này, biểu tình trên mặt khẽ đổi, không nhịn được buột miệng thốt ra: "Đạo trưởng Giả!"

Bên kia, đạo trưởng Giả đột nhiên nghe được âm thanh quen thuộc gọi hắn một tiếng, sửng sốt một chút lại lắc lắc đầu, nói thầm: "Gần đây suốt ngày nghe Trương Tiểu Bạch nhắc đến Cố Ninh, khiến cho mình sinh ra ảo giác....." Vừa nhấc đầu đã bị hoảng sợ, bước chân lập tức liền dính trên mặt đất.

Tiểu Lương túm hắn nói: "Ai nha! Đạo trưởng Giả sao chú không đi!" Sau đó liền nhìn thấy biểu tình giống như là bị sét đánh trên mặt đạo trưởng Giả.

"Tôi không nhìn lầm chứ?" Đạo trưởng Giả xoa xoa đôi mắt, lại dùng lực nhìn lại, cô gái đứng ở ngoài cửa kia còn không phải là Cố Ninh sao? Hắn kêu lên: "Ai nha!"

Tiểu Lương bị phản ứng của hắn làm cho khó hiểu: "Đạo trưởng, chú không có việc gì chứ?!"

"Ai nha! Ông trời ơi!" Đạo trưởng Giả hất tay Tiểu Lương ra, ở trong ánh mắt kinh ngạc của mấy nam nhân vọt tới cổng lớn, đôi tay bắt lấy cửa sắt, một đôi mắt thon dài trừng lớn: "Tôi không nhìn lầm! Thật là Cố Ninh! Trời ơi! Thật là Cố Ninh! Các cậu còn ngây ngốc ở đây làm gì! Mau mở cửa nha!" Thấy mấy người kia đều vẻ mặt mờ mịt, vội vàng nói: "Đây là con gái của thầy Cố!"

"A?" Mấy người đều sửng sốt.

Cố Ninh lại từ trong những lời nói của đạo trưởng Giả biết được ba Cố cũng đang ở chỗ này, tức khắc từ đáy lòng phát ra một trận vui sướng.

Sau khi cửa mở ra, đạo trưởng Giả kích động đến hốc mắt đều đỏ, lôi kéo tay Cố Ninh kích động nói: "Cố Ninh! Cháu cuối cùng đã tìm được chúng ta! Chúng ta đã đợi cháu ở đây vài ngày!"

Cố Ninh cũng đỏ hốc mắt: "Đạo trưởng Giả, đã lâu không thấy." Cô dừng một chút, mới hỏi: "Ba mẹ cháu còn khoẻ chứ?"

Đạo trưởng Giả đầu tiên là liền nói ba chữ khỏe, rồi đột nhiên dừng lại, biểu tình trên mặt khẽ biến: "Chị khá tốt, nhưng thầy Cố......"

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
3 Tháng Trước
Ko thấy ai hết
Trả lời
| 0