Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế ( Dịch Full )

Chương 475 - Chương 475. Vĩ Đại Lý Tưởng

Chương 475. Vĩ đại lý tưởng Chương 475. Vĩ đại lý tưởng

Cố Ninh nhìn khuôn mặt nhỏ Non nớt mà tràn đầy nghiêm túc của cô bé, mạc danh cảm động, cô ngồi xổm xuống, mỉm cười nói: "Em tên là gì?"

Cô bé thúy thanh nói: "Em họ Hạ, Hạ Tang."

Cố Ninh duỗi tay sờ sờ đầu cô, mỉm cười nói: "Tang Tang, vậy em nói chuyện cần phải giữ lời nha."

Hạ Tang đầu tiên là không rõ, sửng sốt một chút, sau đó đôi mắt đột nhiên sáng ngời, gật đầu thật mạnh một cái nói: "Vâng!"

Sau đó như là một con chim vui sướng chạy như bay đến chỗ ba mẹ bên kia, một bên hưng phấn vui sướng kêu lên: "Chị đã đáp ứng!"

Cố Ninh mỉm cười nhìn cô nhào vào trong lòng ngực ba mẹ cô bé. Ba mẹ cô bé mỉm cười gật đầu thăm hỏi cô, Cố Ninh cười phản hồi. Sau đó nhìn về phía ba Cố mẹ Cố, phát hiện ba Cố đang mỉm cười nhìn cô, Cố Ninh chậm rãi lộ ra một nụ cười tự đáy lòng với ba, sau đó nhìn hoàng hôn nơi đỉnh núi xa xa, phảng phất dỡ xuống gánh nặng, bước chân nhẹ nhàng mà kiên định đi về phía bọn họ.

Lúc chạng vạng, anh Ba, Phương Pháp bọn họ từ bên ngoài lái xe đi vào vườn trường, khi từ trên xe xuống trên mặt khó nén thất vọng, hiển nhiên không thu hoạch được gì.

Tiểu Lương đóng cửa lớn lại, vọt đến: "Anh Ba! Người các anh muốn tìm đã tự tìm tới cửa! Hiện tại đang ở bên trong!"

Anh Ba, Phương Pháp bọn họ đều sửng sốt, sau đó liếc nhau, buột miệng thốt ra: "Cố Ninh!"

Trình Minh và Phương Pháp đã cõng súng chạy như bay về phía bên trong.

"Cố Ninh!" Cách thật xa Phương Pháp liền hướng tới Cố Ninh bên kia kêu một tiếng, sau đó tiến lên cao hứng dùng sức ôm lấy Cố Ninh, vui vẻ hỏi: "Em chừng nào thì đến?"

"Đại khái hơn một giờ trước." Cố Ninh nói, sau đó cùng Trình Minh bên cạnh khó nén kích động ôm một chút, lại nhất nhất ôm cùng anh Ba bọn họ, cách xa nhau mấy ngày lại như là chia lìa mấy tháng, cảm xúc rất nhiều.

Hiện tại thế giới này, sau khi tách ra thật sự rất khó đoán còn có thể bình an gặp lại nhau hay không.

Anh Ba ôm Cố Ninh thật mạnh một chút, sau đó cười nói: "Không nghĩ tới là cháu tìm được chúng ta trước."

Bàn học trong căn phòng học này đều đã bị hủy đi để làm thành củi, xếp gọn gàng trong góc phòng. Giữa phòng họp đốt một đống lửa lớn, bên trên đặt một chiếc nồi to, không bao lâu sau phía trên nồi bay lên hơi nóng, Chờ nước lăn tăn sôi liền thả mì gói và gói gia vị vào, chỉ một thoáng, mùi mì gói đã tràn đầy cả căn phòng, người lớn còn cầm giữ được, một đám trẻ nhỏ lại là ngửi được mùi mì ăn liền liền sôi trào, tất cả đều nhón chân mắt trông mong nhìn nồi.

Mì ăn liền chín, Hoàng Mộng Dao, Cao Duyệt, chị Hồng đứng ở bên cạnh nồi múc vào trong chén cho đám trẻ con đang xếp hàng. Đám trẻ con bưng chén mì liền chạy đến một bên ăn.

"Vật tư của chúng ta dọc theo đường đi đã bị rơi rớt không ít. Khu vực có thể tìm kiếm được vật tư ở nơi này trên cơ bản đều đã bị ba căn cứ lớn kia vơ vét gần hết, trên cơ bản chúng ta không thể kiếm được gì. Nếu không phải cháu tới kịp thời, ngày mai chúng ta cũng chỉ có cách dùng thuốc giải độc đi đổi vật tư." anh Ba nói.

Đạo trưởng Giả một bên hút mì sợi một bên nói: "Dọc theo đường đi ít nhiều cũng nhờ có thuốc giải độc của Cao Duyệt, bằng không một đường đi tới không biết đã chết bao nhiêu người. Đáng tiếc đám máy móc lung tung của cô ấy thật sự là quá nặng, bên kia tang thi lại đặc biệt nhiều, chúng ta không mang theo được, đều ném lại trên đường. Ngẫm lại liền cảm thấy đau nhói trong tim."

"Cô có thể tự phối chế ra được thuốc giải độc?!" Quý Tảo Đường khiếp sợ nhìn Cao Duyệt hỏi.

"Cao Duyệt chính là người mà ngay cả anh Thiếu Khanh của cậu cũng khen ngợi." Trang Thần tràn đầy thưởng thức nhìn Cao Duyệt nói: "Cao Duyệt, lấy năng lực của cô, chỉ cần cô nguyện ý, tôi có thể đề cử cô đi đến viện nghiên cứu, ở nơi đó có máy móc hiện đại nhất, mỗi ngày ba bữa cơm, cộng thêm các loại trợ cấp, còn có tuyệt đối bảo đảm an toàn. Cô chỉ cần làm tốt nghiên cứu của chính mình, các việc khác đều không cần lo lắng."

Những người khác nghe vậy đều ngây người, đây là loại đãi ngộ gì, nghĩ thầm nếu không đáp ứng vậy không phải là đồ ngốc sao.

Biểu tình của đạo trưởng Giả và anh Ba bọn họ liền có hơi chút vi diệu, rốt cuộc Cao Duyệt ở đây, đối với bọn họ tới nói là một sự bảo đảm an toàn rất lớn. Nhỏ như đau đầu nhức óc, lớn như bị tang thi cắn, Cao Duyệt đều có thể thu phục, nếu Cao Duyệt rời đi, đừng nói một chốc, dù cho tìm khắp cả nước cũng chưa chắc có thể tìm được một người bác sĩ tận chức, y thuật lại cao minh giống như Cao Duyệt.

Cố Ninh nhưng thật ra lại trấn định.

Chỉ nghe được Cao Duyệt nói: "Cảm ơn cô đã mời, nhưng tôi thích sinh hoạt hiện tại hơn."

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
3 Tháng Trước
Ko thấy ai hết
Trả lời
| 0