Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế ( Dịch Full )

Chương 476 - Chương 476. Vĩ Đại Lý Tưởng

Chương 476. Vĩ đại lý tưởng Chương 476. Vĩ đại lý tưởng

Đây là cự tuyệt rõ ràng.

Cao Duyệt vừa nói ra, anh Ba, đạo trưởng Giả bọn họ rõ ràng đã nhẹ nhàng thở ra, Trương Tiểu Bạch thậm chí còn khoa trương thở hắt ra, sau đó trừng mắt nói với Trang Thần: "Trang Thần! Cô cũng quá không phúc hậu đi? Đào góc tường còn đào đến trên đầu chúng tôi!"

Thái độ Trang Thần thực thản nhiên: "Tôi chỉ là muốn cho Cao Duyệt một cơ hội." Sau đó húp nước lèo, thỏa mãn nói: "No rồi!" Hoàn toàn không thèm để ý việc Cao Duyệt cự tuyệt, tựa hồ đã sớm có đoán trước.

"Em hẳn là có biện pháp lại kiếm cho chị một bộ máy móc đến đây đi?" Cao Duyệt đột nhiên hỏi Cố Ninh.

Cố Ninh cười cười, liếc mắt nhìn Trang Thần một cái, sau đó mới trả lời Cao Duyệt: "Đương nhiên."

Cao Duyệt cuối cùng cũng lộ ra một tia tươi cười vừa lòng.

Viên Qua bưng chén không ngừng hút mì sợi, lỗ tai lại không có nghe sót một lời nào của bọn họ. Thời điểm nghe nói Cao Duyệt của liên đội 3 này lại có thể nghiên cứu chế tạo ra thuốc giải độc, trong lòng hắn tràn đầy khiếp sợ, khi ăn mì gói nóng hầm hập, trong lòng hắn đã quyết định chủ ý, nhất định phải làm tốt quan hệ với liên đội 3.

Trang Thần sau khi ăn xong bỗng nhiên nhớ tới một việc: "Đúng rồi, trước đó bọn họ cho rằng chúng ta là tới thu vật tư, đây là có việc gì? Thu vật tư gì?"

Tiểu Lương lập tức tức giận nói: "Thu vật tư gì? Các căn cứ lớn trên cơ bản đã vơ vét hết vật tư xung quanh, điểm an trí chúng tôi trên cơ bản đã rất khó kiếm được vật tư, nhưng các người lại còn muốn điểm an trí mỗi tháng phải nộp lên trên 50 cân vật tư! Quả thực chính là một đám không hề có nhân tính!"

Trang Thần còn chưa có kịp tỏ thái độ, Quý Tảo Đường đã mở miệng: "Ý của anh là nói mỗi tháng các anh đều phải nộp lên trên 50 cân vật tư? Cho ai?" Hắn bỗng nhiên như là nhớ tới cái gì, hỏi: "Đúng rồi, quản lý nơi này đâu?"

Một người trẻ tuổi khác châm chọc nói: "Quản lý? Quản lý đều ở trong căn cứ, sao có thể tới điểm an trí của chúng tôi để chịu tội? Chỉ có mỗi tháng đến ngày thu vật tư bọn họ mới tới một lần."

Quý Tảo Đường càng nhăn chặt mày hơn: "Sao có thể? Quản lý điểm an trí cần phải ở trong điểm an trí mới đúng. Hơn nữa căn cứ chưa từng muốn bọn họ thu vật tư của các anh, tương phản, ba tháng trước, căn cứ còn mỗi tháng đều sẽ phát cho các điểm an trí một trăm cân vật tư...... Cho nên, các anh chưa từng thu được vật tư bên trên phát xuống sao?"

Nghe Quý Tảo Đường nói xong, bọn họ lập tức kích động lên: "Anh nói thật sao? Chúng tôi cũng chưa từng nghe nói qua! Hơn nữa không chỉ chúng tôi, tất cả các điểm an trí chung quanh đều phải mỗi tháng giao nộp 50 cân vật tư, nếu không giao nộp sẽ bị cưỡng chế đuổi ra khỏi điểm an trí!"

"Thật là thật. Xem ra có một số người tâm tư quá đen tối, không chỉ nuốt hết vật tư căn cứ trợ cấp, lại còn thu vật tư của điểm an trí." Trang Thần đầy mặt sương lạnh đứng lên, nói với Cố Ninh: "Cố Ninh, chị và Tảo Đường đi về trước, những việc này bọn chị cần phải mau chóng đăng báo lên trên. Một ít quản lý nho nhỏ tuyệt đối không có lá gan làm ra sự tình càn rỡ tới như vậy, sau lưng không biết là có ai đâu. Cô chú, chúng cháu liền cáo từ trước."

"Em đưa anh chị đi." Cố Ninh đi theo đứng lên, Viên Qua cũng lập tức buông chén đi theo ra ngoài.

Bốn người cùng đi đến cửa lớn.

"Cố Ninh, em tính như thế nào?" Trang Thần lo lắng nhìn lướt qua điểm an trí đơn sơ này, nói: "Em không tính toán cùng bọn chị trở lại căn cứ số 1 sao?"

Cố Ninh bất đắc dĩ nói: "Em hiện tại còn chưa có nghĩ xong, em chỉ có thể nói em tạm thời tính toán lưu lại nơi này. Nếu em thay đổi chủ ý sẽ đi đến căn cứ số 1 tìm chị."

Trang Thần đối với quyết định của Cố Ninh cũng có chút bất đắc dĩ: "Vậy được rồi. Gần đây chị khả năng đều sẽ không nhàn rỗi, chị sẽ bảo Hạ Dữ bọn họ đưa vũ khí lại đây cho em. Em có yêu cầu gì cứ trực tiếp đi đến căn cứ số 1 tìm chị." Cô nói xong duỗi tay ôm Cố Ninh, thở dài nói: "Thật là không nghĩ tách ra với em."

Trong lòng Cố Ninh hơi hơi ấm áp, mỉm cười nói: "Em cũng vậy."

Cố Ninh còn nói thêm: "Sự tình Viên Qua liền nhờ chị."

Viên Qua cảm kích liếc mắt nhìn Cố Ninh một cái.

Trang Thần nói: "Yên tâm đi."

"Vậy, bảo trọng." Cố Ninh biết, Trang Thần trở lại căn cứ số 1 khẳng định sẽ quấy loạn một phen, trong đó có lẽ sẽ có hung hiểm, cô có chút lo lắng.

Trang Thần nhìn ra lo lắng của Cố Ninh, lại chỉ hơi hơi mỉm cười, mang theo kiêu ngạo và tự tin đã có sẵn từ khi cô sinh ra nói : "Ừ. Bảo trọng."

Quý Tảo Đường ngồi trên ghế điều khiển chà xát cánh tay, trước nay chưa từng thấy Trang Thần đối với ai nhão nhão dính dính như vậy, thật đúng là có hơi chút không quen.

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
3 Tháng Trước
Ko thấy ai hết
Trả lời
| 0