Cố Ninh bất đắc dĩ nhìn vẻ mặt mẹ Cố vui vẻ đi phía trước, nói khẽ với Quý Cửu Trạch: "Không qua một giờ, toàn bộ tiểu khu đều sẽ biết em đã có bạn trai." Cô ngẩng đầu liếc mắt nhìn Quý Cửu Trạch một cái, mang theo một tia trêu chọc: "Còn là một người bạn trai đẹp như minh tinh."
Quý Cửu Trạch nhướng mi, không có để ý Cố Ninh trêu chọc, mà là nhìn bóng dáng mẹ Cố ở phía trước, nói: "Cô thoạt nhìn thật cao hứng."
"Cô Vương kia có con gái năm trước gả chồng, nghe nói đối phương làm giám đốc ở một công ty nào đó, đã ở trước mặt mẹ em khoe ra vô số lần." Cố Ninh không có nói tiếp, nhưng Quý Cửu Trạch cũng đã hiểu.
Cố Ninh bỗng nhiên cười nói: "Có phải rất mệt không?"
Quý Cửu Trạch nắm lấy tay Cố Ninh: "Không có, không mệt bằng tham gia các cuộc họp không có em."
Cố Ninh nghiêng mắt nhìn chằm chằm hắn, thần sắc Quý Cửu Trạch thản nhiên, Cố Ninh thán phục, Quý Cửu Trạch luôn có thể nói ra một ít lời buồn nôn một cách đương nhiên, nghiêm trang như vậy.
"Cửu Trạch, chiếc xe này không rẻ đi?" Mẹ Cố sau khi ngồi lên xe hỏi.
Quý Cửu Trạch liếc mắt nhìn Cố Ninh một cái, sau đó mỉm cười nói: "Cũng bình thường."
Cố Ninh nghĩ thầm may mắn mẹ Cố đối với xe dốt đặc cán mai, bằng không nếu biết chiếc xe này giá mấy trăm vạn, cô không biết sẽ phải giải thích lý do Quý Cửu Trạch có một chiếc xe mấy trăm vạn như thế nào.
Tuy rằng mẹ Cố bảo Cố Ninh mang theo Quý Cửu Trạch đến phụ cận đi dạo, nhưng theo quan điểm của Cố Ninh, đường phố nào cũng đều bình thường như vậy, không có cái gì đặc biệt. Cuối cùng đành mang theo Quý Cửu Trạch đi đến Phượng Hoàng sơn đối diện bờ sông để hít thở không khí trong lành.
"Em trước kia thường xuyên tới nơi này thả diều." Cố Ninh nhìn một tảng lớn mặt cỏ phía dưới bờ sông, hơi có chút hoài niệm.
Quý Cửu Trạch nhìn xuống, phảng phất thấy được Cố Ninh trước kia cầm dây diều vui vẻ chạy vội trên cỏ.
Trên hai bờ sông tụ tập rất nhiều người bán hàng rong.
Đôi mắt Cố Ninh bỗng nhiên sáng ngời, sau đó lôi kéo Quý Cửu Trạch tới trước một quầy hàng ném bóng, bong bóng đủ mọi màu sắc được phân thành sáu hàng cột vào trên ván gỗ, phía trước bày rất nhiều thú bông, từ lớn đến nhỏ. Quý Cửu Trạch có chút ngoài ý muốn, hỏi: "Em muốn chơi cái này?"
"Vâng!" Cố Ninh đã thanh toán tiền, sau đó tiếp nhận súng giả do chủ quán đưa qua.
"Tổng cộng mười viên đạn, bắn vỡ năm quả trở lên mới lấy được quà!" Chủ quán nói.
Cố Ninh chớp mắt với Quý Cửu Trạch, sau đó đi đến vạch kẻ, bưng súng lên nhắm ngay bong bóng.
Pằng pằng pằng pằng pằng pằng pằng!
Hàng bóng thứ nhất chớp mắt đã không còn một cái, tất cả đều bị nổ!
Loại tình huống này chủ quán cũng đã gặp qua không ít, nhưng chưa thấy ai nhanh hơn cô gái này, hắn còn chưa có phản ứng lại đây, hàng bóng thứ nhất đã bị bắn vỡ.
"Phiền toái đưa cho tôi con gấu ở chính giữa nhất. Cảm ơn."
Chủ quán sửng sốt một chút mới phản ứng lại đây, có chút không tình nguyện lấy con gấu đưa cho Cố Ninh.
Cố Ninh trả khẩu súng cho chủ quán, ôm gấu bông cười thập phần vui vẻ.
Quý Cửu Trạch mỉm cười hỏi: "Cao hứng như vậy sao?"
Cố Ninh có hơi chút ngượng ngùng nói: "Trước kia em đã từng chơi qua vài lần, trước nay chưa từng trúng qua, giờ thấy rất vui vẻ."
Quý Cửu Trạch cũng phảng phất bị cô cảm nhiễm, khẽ cười cười.
"Chúng ta đi câu cá đi!" Cố Ninh bỗng nhiên chỉ vào mấy người đang câu cá ở bờ sông bên kia, nói.
Quý Cửu Trạch vui vẻ đáp ứng.
Phía dưới có một cửa hàng chuyên môn cho thuê đồ câu cá. Sau khi trang bị đầy đủ hết, Cố Ninh tìm một địa phương, gắn mồi câu, sau đó thả câu.
Cố Ninh dẫn đầu làm tốt hết thảy, kế tiếp cũng chỉ cần đợi.
Cô ngồi ở trên mặt cỏ tươi tốt, sau đó nằm ngã xuống trên cỏ, híp mắt phát ra một tiếng thở dài thỏa mãn.
Quý Cửu Trạch thả cần câu xong vừa quay đầu liền nhìn thấy Cố Ninh nằm trên cỏ, hắn do dự một chút, vẫn không có đi ngồi ghế mà là học bộ dáng Cố Ninh nằm xuống bên cạnh cô.
"Đánh cuộc không?" Cố Ninh rất có hứng thú nói.
"Sao?"
Cố Ninh nói: "Đánh cuộc xem ai trong hai chúng ta sẽ câu được cá đầu tiên."
"Thắng thua thế nào?"
"Người thua phải vô điều kiện đáp ứng một yêu cầu của thắng người."
Quý Cửu Trạch khẽ động khóe môi một chút: "Được."
Cố Ninh lập tức cảnh giác lên: "Ngoại trừ việc yêu cầu em kết hôn cùng anh!"
Quý Cửu Trạch bất đắc dĩ thở dài: "Nhưng điều anh muốn em đáp ứng anh cũng chỉ có mỗi việc này."
Cố Ninh không còn lời gì để nói.
Quý Cửu Trạch đan tay vào tay Cố Ninh, Cố Ninh quay đầu nhìn hắn, Quý Cửu Trạch lại chỉ nhìn trời xanh mây trắng, ngắm sườn mặt hoàn mỹ kia, trong lòng Cố Ninh hơi hơi vừa động. Thời điểm cô nhìn Quý Cửu Trạch thường có một loại cảm giác không chân thật, trong mơ mơ màng màng Quý Cửu Trạch đã là bạn trai của chính mình.