Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế ( Dịch Full )

Chương 482 - Chương 482. Tới Cửa Phỏng

Chương 482. Tới cửa phỏng Chương 482. Tới cửa phỏng

Cô và Quý Cửu Trạch ban đầu hoàn toàn là hai người ở hai thế giới khác nhau, nếu không phải mạt thế, khả năng đời này đều sẽ không có giao thoa. Mặc dù đều là ở Kim Vĩnh, khả năng giao thoa lớn nhất cũng chỉ là cô tình cờ ngồi chung xe buýt với Quý Cửu Trạch mà thôi, trên trình độ nào đó cuộc đời của cô đã hoàn toàn thay đổi vì mạt thế, nhưng là thay đổi theo chiều hướng tốt hơn.

Nếu không có mạt thế, chính mình hiện tại có khả năng đã vào làm việc cho một công ty nào đó, sau đó một lòng một dạ thích Lục Gia Tử, thậm chí có khả năng kết hôn cùng Lục Gia Tử cũng nói không chừng...... Nghĩ đến đây, Cố Ninh bỗng nhiên cảm thấy có chút không rét mà run, nghĩ lại liền cảm thấy may mắn không thôi.

Quý Cửu Trạch lại không biết Cố Ninh suy nghĩ nhiều như vậy, chỉ cảm thấy giờ khắc này thực tốt đẹp.

Cố Ninh bỗng nhiên buông lỏng mười ngón giao nắm tay của bọn họ ra, sau đó đặt cánh tay của Quý Cửu Trạch ở phía dưới cổ chính mình, ngay tại chỗ lăn một vòng, vừa lúc lăn vào trong lòng ngực Quý Cửu Trạch.

Quý Cửu Trạch sửng sốt một chút, tay đã theo bản năng ôm lấy Cố Ninh.

Cố Ninh nằm ở trong lòng ngực Quý Cửu Trạch, nhắm mắt lại nói: "Quý Cửu Trạch, em thật vui vì có thể nhận thức anh."

Quý Cửu Trạch sửng sốt một chút, trong mắt ngưng tụ ý cười, lập loè ánh sáng không biết tên nào đó: "Ừ, anh cũng rất vui."

Cố Ninh cong khóe miệng lên, cọ cọ ở trên người Quý Cửu Trạch, tìm tư thế thoải mái nhất, sau đó lười biếng nói: "Em buồn ngủ quá, ngủ một lát đây."

"Ừ." Quý Cửu Trạch cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên trán Cố Ninh một chút.

Cho nên kết quả cuối cùng, câu cá một buổi sáng, hai người một con cũng chưa câu được. Thời điểm trở về, địa phương đỗ xe có một nam nhân trung niên xách theo mấy chiếc túi lớn, nhìn thấy Quý Cửu Trạch liền cung kính chào hỏi, đưa túi đồ cho hắn, sau đó đánh xe rời đi.

Cố Ninh cũng không hỏi là cái gì, thực hiển nhiên là lễ vật cho ba Cố mẹ Cố.

Cố Ninh một chút đều không lo lắng Quý Cửu Trạch sẽ không ứng phó được, hai người lái xe về nhà.

Xe ngừng ở dưới lầu, Cố Ninh liếc mắt một cái liền nhìn thấy mấy người phụ nữ trung niên đứng ở bên cạnh bồn hoa dưới lầu cắn hạt dưa, vừa thấy xe đến, cô Vương lập tức liền đụng vào tay người phụ nữ ở bên cạnh, thấp giọng kêu lên: "Tới! Chính là chiếc xe này!" Lập tức khiến những người khác ghé mắt.

Quý Cửu Trạch nhìn thấy Cố Ninh nhíu mày, không chỉ là không kiên nhẫn, mà còn mang theo chán ghét.

Nơi này tổng cộng có sáu bác gái trung niên, ngoại trừ cô Vương ở lầu 2, một người phụ nữ không quen biết ở tòa nhà khác, mấy người phụ nữ trung niên còn lại đều không ngoại lệ đã từng là người trên chiếc xe buýt kia.

Cố Ninh đã từng hỏi chị Hồng chi tiết ngày đó, ngoại trừ ba mẹ cô và chị Hồng, trên xe có tổng cộng gần 30 người, không một ai vì cô nói một lời.

Cô tuy rằng không có canh cánh trong lòng, nhưng cũng khó có thể tiêu tan, giống như một cây kim cắm dưới đáy lòng, ngày thường sẽ không phát tác, hiện tại lại ẩn ẩn làm đau, nhìn mặt những người này, chỉ cảm thấy chán ghét.

"Đi thôi." Cố Ninh nói, xuống xe.

Quý Cửu Trạch xuống xe xách đồ ra tới, vừa xuống xe lập tức liền hấp dẫn ánh mắt của những người đó.

Lập tức liền có người kêu lên: "Ninh Ninh, đây là bạn trai cháu sao? Các cháu nhận thức từ khi nào vậy?"

Nghĩ đến dù sao cũng phải rời đi nơi này, Cố Ninh ngay cả ứng phó cũng lười làm, Quý Cửu Trạch cảm giác được hàn ý trên người Cố Ninh, duỗi tay ôm lấy cô, sau đó không coi ai ra gì mang theo Cố Ninh trực tiếp lên lầu.

Lưu lại kia một đống phụ nữ trung niên hai mặt nhìn nhau, có hơi chút phản ứng không kịp.

Cố Ninh hạ quyết tâm vừa có thời gian sẽ lập tức tìm căn hộ, trước dọn ra khỏi nơi này, cô thật không nghĩ lại nhìn thấy khuôn mặt của những người này.

Hai người đi tới cửa, Cố Ninh gõ gõ cửa: "Mẹ. Chúng con đã trở lại."

Cửa một chút liền mở ra, mẹ Cố đưa ánh mắt cho Cố Ninh, biểu tình có chút mất tự nhiên: "Ninh Ninh, Gia Tử tới."

Cố Ninh sửng sốt một chút.

Trong phòng khách, Lục Gia Tử đang ngồi trên sô pha mỉm cười nói chuyện với ba Cố, khi hắn quay đầu nhìn thấy Quý Cửu Trạch đi theo phía sau Cố Ninh tiến vào, mỉm cười trên mặt lập tức liền đông cứng lại.

Ánh mắt ba Cố lại là lập tức liền tỏa định ở trên mặt Quý Cửu Trạch, đánh giá từ trên xuống dưới một lần, trên mặt bất động thanh sắc, trong lòng lại thầm khen một tiếng: khí vũ bất phàm.

"Cháu chào chú, cháu tên là Quý Cửu Trạch." Quý Cửu Trạch đứng ở cửa nho nhã lễ độ chào hỏi ba Cố, lại nói với Lục Gia Tử: "Chào anh."

Ba Cố nói: "Đừng đứng ở cửa nữa, lại đây ngồi đi."

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
3 Tháng Trước
Ko thấy ai hết
Trả lời
| 0