Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế ( Dịch Full )

Chương 579 - Chương 579. Phiên Ngoại

Chương 579. Phiên ngoại Chương 579. Phiên ngoại

Cố Ninh vẫn còn nói tiếp: "Ngày tang thi vây thành, em hãm sâu trong đó, trong nháy mắt cảm thấy chính mình khả năng sẽ chết, em suy nghĩ, nếu lần này em không chết, thời điểm trở về em nhất định phải gả cho anh."

Quý Cửu Trạch bởi vì quyết định "tuỳ tiện" này của Cố Ninh mà ngơ ngẩn.

Cố Ninh lại nhìn hắn, tựa hồ có chút buồn rầu nói: "Em vừa nãy vẫn luôn suy nghĩ, em có nên thực hiện hứa hẹn của chính em hay không."

Quý Cửu Trạch thập phần nghiêm túc đe dọa: "Nói không giữ lời là phải xuống địa ngục."

-----

Năm 2024.

Cách thời điểm tận thế bùng nổ đã gần 4 năm.

Toàn bộ trạng huống của thế giới tựa hồ cũng không có quá cải thiện, ngoại trừ một bộ phận căn cứ lớn tích lũy được thực lực khổng lồ, nơi tụ tập loại nhỏ của người sống sót cũng không phải dễ sống như vậy. Mà tiến vào căn cứ lớn lại yêu cầu trả giá cao, thường thường làm người chùn bước.

Nếu không thể định kỳ giao nộp tinh hạch, liền sẽ bị đuổi ra ngoài.

Mà thu hoạch lấy vật tư cũng càng ngày càng gian nan.

Số lượng tang thi tiến hóa và tang thi biến dị lại càng ngày càng nhiều, thế giới này cũng càng ngày càng hung hiểm.

Ngoại ô thị xã l, phòng tạp vật phía bên phải toà office building ba tầng, có mười ba người sống sót lâm vào bên trong tuyệt cảnh.

Vật tư đã báo nguy, tinh hạch bổ sung cũng không đủ, bọn họ phân ra một tiểu đội hai mươi người ra tới xem có thể có thu hoạch hay không.

Lúc đầu còn tương đối thuận lợi, còn dẫm phải vận cứt chó tìm được một cửa hàng nhỏ chưa có bị cướp sạch hoàn toàn, tìm được đủ vật tư cho bọn họ lại căng được hai tháng.

Không nghĩ tới khi đi ra không xa liền trực tiếp đụng phải hai con tang thi biến dị, ở trong quá trình chạy trốn, tang thi càng ngày càng nhiều. Hai mươi người trực tiếp đã chết bảy người, hiện tại dư lại mười ba người chạy tới phòng tạp vật này. Sau khi chặn tất cả đồ có thể chặn lên, bọn họ kiệt lực nằm liệt trên mặt đất.

Lục Gia Tử là người dẫn đầu đội ngũ này, thời điểm đội ngũ nhiều người nhất đã từng có hơn 300 người, hiện tại chỉ còn lại có hơn bốn mươi người, mấy người bọn họ hôm nay còn không biết có thể chạy đi hay không. Cửa không ngừng bị va chạm, tinh hạch bổ sung của bọn họ đã dùng hết, dị năng cũng đều đã tiêu hao hầu như không còn, tựa hồ đã sắp chạy tới tuyệt lộ.

Nhìn một cái những người khác, đều là kiệt lực nằm liệt dưới đất.

4 năm mạt thế, hắn chưa từng ngủ một giấc an ổn, chưa ăn qua một bữa cơm ngon, kỳ thật ngẫm lại, nếu cứ chết đi như vậy, giống như cũng không có cảm thấy đáng tiếc gì.

Hắn lấy ra một điếu thuốc cuối cùng ngậm ở trong miệng, nói với cô gái trẻ tuổi ở bên kia: "Chung Yến, đốt lửa hộ cái."

Chung Yến sửng sốt một chút, sau đó duỗi ngón tay lại đây, tạch một chút, một ngọn lửa nhỏ xuất hiện ở đầu ngón tay cô.

Lục Gia Tử thò lại gần châm thuốc, sau đó dựa vào vách tường mà hút một ngụm thật sâu, lộ ra biểu tình thỏa mãn. Trong sương khói lượn lờ, hắn bỗng nhiên nhớ tới một người. Hơn bốn năm trước, người kia bị hắn ích kỷ ném xuống, hắn đến bây giờ vẫn có thể nhớ lại rõ ràng cặp mắt kia, tuyệt vọng, không dám tin tưởng như vậy......bốn năm này, hắn một lần lại một lần mơ thấy cảnh tượng kia, ở trong mộng hắn mỗi một lần đều muốn đi xuống cứu cô, lại không động đậy nổi. Hối hận sao? Đâu chỉ là hối hận...... Lại hút một ngụm, sương khói lại lần nữa tràn ngập, đôi mắt tuyệt vọng kia bỗng nhiên trở nên vô cùng lạnh nhạt một tia tình cảm dư thừa cũng không có, cứ lạnh lùng như vậy mà nhìn chăm chú vào hắn, không có hận ý, bình tĩnh mà lại lạnh băng.

Cô còn sống không? Hắn nhớ rõ cô có một thân bản lĩnh, tất cả đồng bọn của cô đều thực tín nhiệm cô, còn có nam nhân kia......

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
3 Tháng Trước
Ko thấy ai hết
Trả lời
| 0