Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế ( Dịch Full )

Chương 580 - Chương 580. Phiên Ngoại

Chương 580. Phiên ngoại Chương 580. Phiên ngoại

"Đội trưởng, cho tôi một ngụm đi!"

Nam nhân đè cửa nói với Lục Gia Tử, cũng kéo Lục Gia Tử từ trong suy nghĩ trở về hiện thực.

Lục Gia Tử cười, đưa thuốc qua, nam nhân hút một ngụm thật sâu, lại chậm rãi phun ra, đầy mặt say mê, cười nói: "Thật ngon!"

Nếu Cố Ninh ở chỗ này, nhất định có thể nhận ra người này là Vương Phong ở trấn nhỏ Hà Lan.

Lục Gia Tử cũng không chê, lại ngậm vào trong miệng hút mấy ngụm thật sâu, thân thể cứng đờ dần dần thả lỏng ra. Hiện tại, thuốc lá liền trân quý giống như vàng, đây là một điếu cuối cùng của hắn, hút xong thoải mái lên đường. Hắn đã hoàn toàn không trông cậy vào có thể chạy khỏi nơi này.

Những người khác kỳ thật lúc này cùng có ý tưởng giống Lục Gia Tử, không phải thật không muốn sống nữa, mà nghĩ dù sao cũng không có hy vọng, ngược lại thản nhiên.

Mọi người ở mạt thế lăn lê bò lết sống hơn ba năm, không có ai là dễ dàng.

Nghe con tang thi biến dị không ngừng va chạm ván cửa, tủ lạnh sô pha chống cửa đều bị chấn đến loảng xoảng loảng xoảng rung động, một chút, một chút dịch vào trong. "Nếu tang thi vọt vào tới, tôi nhát gan, nhờ các vị giúp tôi đi trước một bước." Một nam nhân ngồi ở dưới đất đột nhiên cười khổ nói, trước mạt thế hắn là một tên mập mạp gần 300 cân, ba năm mạt thế, mỡ béo trên người đã sớm luyện khô.

Đây là quy củ bất thành văn hiện tại, nếu tới tuyệt cảnh, ai cũng không nghĩ bị tang thi một ngụm một ngụm sống sờ sờ cắn chết, không bằng một đao cho thống khoái, cũng ít chịu tội.

Tàn thuốc đốt tới cuối cùng, bỏng tới trên ngón tay, Lục Gia Tử mới ấn diệt tàn thuốc, bình tĩnh nói: "Tôi là đội trưởng, tôi cản phía sau."

Những người khác đều chuyển tới ánh mắt cảm kích, người cuối cùng cần phải có dũng khí nhất, giết đồng bọn của chính mình, cuối cùng còn muốn chính mình động thủ giết chính mình.

"Vậy tôi là người thứ hai đếm ngược, nhiều người như vậy một mình anh cũng không xử lý hết được." Vương Phong nói.

Trong nhà lại lần nữa lâm vào tĩnh mịch, chỉ có âm thanh tang thi tông cửa còn đang không ngừng vang lên.

"Chúng ta thật sự không trốn thoát được sao?" Rốt cuộc, cô gái nhỏ 16 tuổi bé nhất trong đội nghẹn ngào nói.

Vương Phong trào phúng cười nói: "Trừ phi có thần binh trời giáng."

Bên ngoài ít nhất vây quanh mười mấy con tang thi biến dị cấp cao, đừng nói hiện tại đã có rất ít đội ngũ dị năng giả cấp cao, dù có, cũng chưa chắc chịu mạo hiểm tới cứu những người xưa nay chưa từng quen biết như bọn họ. Tinh hạch của tang thi biến dị cũng không phải là dễ kiếm như vậy.

Cửa bị phá ra một khe hở bằng cánh tay, tay của con tang thi biến dị qua kẹt cửa, liều mạng quờ vào trong, ý đồ từ kẹt cửa chen vào. Lục Gia Tử đứng lên, nhắc cây đao đã mẻ ở bên cạnh lên, chém xuống cánh tay đang điên cuồng quờ quạng, theo cánh tay đứt gãy rơi trên mặt đất, một cổ mùi tanh tưởi tràn ngập mở ra, tang thi bị đứt một tay gào rống lên, sau đó càng thêm điên cuồng đâm cửa.

Lục Gia Tử cầm theo dao lại ngồi trở về, tuy rằng đã nhận mệnh, nhưng có thể sống lâu trong chốc lát vẫn tốt.

Theo tang thi cuồng bạo, rống giận, cửa bị đẩy cho càng mở ra.

"Ai là người thứ nhất?" Lục Gia Tử đột nhiên nói.

Trong phòng thực an tĩnh, không có người nói chuyện.

Thực rõ ràng, tuy rằng ai cũng không muốn làm một người cuối cùng, nhưng ai cũng không muốn làm người thứ nhất.

Lục Gia Tử nhìn chung quanh một vòng, phần lớn ánh mắt mọi người đều lập loè né tránh ánh mắt hắn, hắn thở dài một hơi trong nội tâm. Sau đó liền nghe được một nam nhân nói: "Anh là người thứ nhất đi."

Rõ ràng có thể cảm giác được những người khác thở phào nhẹ nhõm.

"Em Lục. Chiếu cổ anh mà chém, ngàn vạn nhìn chuẩn, chỉ một đao, đừng một đao không chém chết anh đây sẽ chịu tội." nam nhân kia lúc này lại có thể còn cười ha hả, chỉ là nụ cười treo ở trên mặt so với khóc còn khó coi hơn.

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
3 Tháng Trước
Ko thấy ai hết
Trả lời
| 0