€ 166
€ 166€ 166
Chương 165: Nữ Oa (Kết thúc)
Edit: jena
Lớp bảo vệ của Trung Tâm Siêu Máy Tính của Nữ Oa chắc chắn đã mở, theo trí nhớ của Nika, lớp bảo vệ gần như trong suốt này sử dụng công nghệ nitơ phản trọng lực, và có thể chịu được 5 đến 6 vụ nổ hạt nhân.
Lớp bảo vệ này là phòng tuyến thứ nhất của Trung Tâm Siêu Máy Tính.
Phòng tuyến thứ hai là cửa ra vào.
Cánh cửa tưởng như không có gì nổi bật lại được trang bị thiết bị công nghệ đen đặc biệt, có thể thực hiện khử từ bằng lực tĩnh điện đối với những người không có quyền hạn tiến vào. Khi lực tĩnh điện biến mất sẽ khiến cho các nguyên tử sụp đổ, nói cách khác, khi kẻ xâm nhập bước qua cửa sẽ hiểu các gì gọi là vật lý siêu độ, hôi phi yên diệt*. *ZkKXl (Hôi phi yên diệt) Ý nghĩa: Dùng để chỉ sự biến mất rất danh như bụi, như khói.
Trừ khi cậu có thể đục tường của Trung Tâm Siêu Máy Tính rồi chui vào.
Nhưng chuyện này cũng không khó bằng việc dạy Tư Uyên giải phương trình hàm số.
Bây giờ, Tư Thần mượn thân thể của Alpha - Nika, thoải mái đi qua phòng tuyến thứ nhất.
Nữ Oa cũng không nhận thấy được sự tồn tại của cậu. Đây chính là sự đáng sợ của Thiên tai Thần Quái, vì không có một thiết bị khoa học kỹ thuật nào có thể kiểm tra đo lường được linh hồn. Tư Thần hậu tri hậu giác cảm thấy rằng váy trắng đã buff cho cậu một năng lực cực mạnh.
Các hạt đá trên bức tường bên ngoài của Trung Tâm Siêu Máy Tính thực chất là gương phản xạ cảm biến quang điện, có thể chuyển quang năng thành điện năng để cung cấp điện cho Trung Tâm Siêu Máy Tính khi năng lượng dự trữ không đủ. Đ¿ _ /Cảm biến quang điện/ Khi du hành vũ trụ, việc sản xuất ra cảm biến quang điện rất phiền toái.
Nhưng sau khi đến khu Bắc Thành, những máy móc thiết bị cảm biến này lại phát huy công hiệu. Nữ Oa không có tiết kiệm điện, đèn đuốc vẫn sáng trưng, có thể giúp Tư Thần nhìn thấy rõ kết cấu ở bên trong.
Tầng 1 có đại sảnh, phòng tư liệu, phòng mô phỏng trọng lực, phòng sửa máy móc, phòng bổ sung năng lượng.
Nhưng nhiều nhất là khoang ngủ đông của nhóm cyber Alpha.
Nơi này giống phòng cho khách hơn là khoang ngủ đông.
Người Carol trên tàu Nữ Oa dù đã được cải tạo thành cyber nhưng vẫn bảo lưu cuộc sống cũ. Ít nhất thì ở trong phòng của Nika, hắn vẫn giữa lại những đĩa than mà mình thích nhất, bên cạnh đó là một chiếc đàn piano mà ông nội tặng.
Trước khi ngủ đông, Nika còn sẽ đàn nhạc cho các cyber khác nghe.
Dựa theo trình tự của cyber Alpha - Nika, Tư Thân nhớ phòng của Nika là phòng số “27”, sau khi hoàn thành nhiệm vụ sẽ quay về giường nằm, chờ đợi lần khởi động tiếp theo.
Nhưng cậu chỉ nhìn vào trong phòng 27 rồi quay đầu đi, tiếp tục đi về phía cầu thang phía trước
Vì xuất phát từ mục đích an toàn, Trung Tâm Siêu Máy Tính không có thang máy, chỉ có thang bộ.
Bên tai Tư Thần vang lên tiếng cảnh báo của hệ thống: “Nika, ngươi đã đi lệch khỏi quỹ đạo đến mục tiêu.” “Cảnh báo, đừng vi phạm “Quy định Quản lý Cyber Thiên Diễn”, Nika, ngay lập tức quay lại phòng 27”
Lượng công việc thường ngày của Nữ Oa rất lớn, duy trì tàu Nữ Oa liên tục vận hành đã chiếm hến 70%. Nó cũng không tự mình giám sát nhất cử nhất động của từng cyber, vì số lượng cyber Thiên Diễn dưới trướng của nó quá nhiều, nếu phải giám thị, số lượng dữ liệu phải giải quyết quá kinh người, chỉ tiêu hao một lượng lớn nguồn năng lượng chứ không có thêm tác dụng gì khác.
Nhưng không có nghĩ rằng Nữ Oa hoàn toàn không quản lý cyber của mình.
Phần lớn thời gian, cyber Thiên Diễn đều trong trạng thái “treo máy”, chỉ khi mã vận hành gặp trục trặc hoặc gặp sự kiện dị thường sẽ được báo cáo trực tiếp lên hệ thống chủ.
Quyền hạn của Alpha - Nika không thấp, thuộc quyền quản lý trực tiếp của Nữ Oa. Vì vậy, dữ liệu nhanh chóng được gửi đến cho nó.
Nữ Oa đang chiến đấu với Đồ Linh xem xong báo cáo, sinh ra một chuỗi số liệu phức tạp rườm rà.
Đồ Linh khó đối phó hơn so với Nữ Oa nghĩ.
Một tiếng trước, Đồ Linh lại phá hủy thêm một tòa tháp tín hiệu, hơn nữa còn dùng những linh kiện từ tòa tháp này để lắp ráp thành một phòng máy. Dựa vào một phòng máy đơn sơ, Đồ Linh lại có thể phóng ra những mã code quấy nhiễu, thế nên Nữ Oa nhận được phản hồi rằng Đồ Linh gân như xuất hiện ở khắp mọi nơi.
Nó không thể xử lý những lựa chọn sai lâm trong cyber khi bị dính virus.
Giới hạn bị lệ thuộc vào mã lệnh gốc của cyber đã bị bại lộ, ngoại trừ nhóm cyber Alpha có thể suy nghĩ độc lập, những cyber khác đã bị mã code quấy nhiễu tác động, chỉ đứng yên tại chỗ đánh vào không khí. Chúng không phải người, không có cảm xúc của nhân loại, chỉ có thể dựa vào số liệu hệ thống phán đoán “Tồn tại” hay “Không tồn tại”.
Mà những cyber tìm được Đồ Linh lại nhanh chóng bị tiêu diệt, sau đó nó lại mất dấu Đồ Linh.
Nữ Oa còn mở loa trào phúng: “Ngươi là con chuột nhắt trốn đông trốn tây à, Đồ Linh?”
Đồ Linh không trả lời, nhưng lại phá thêm một tháp tín hiệu. Dựa vào vị trí của tháp tín hiệu này Đồ Linh cách Trung Tâm Siêu Máy Tính ngày càng gần.
Nữ Oa thậm chí còn cảm nhận được chuỗi số liệu rườm rà kia chính là cảm xúc “tức giận” của nhân loại.
Đồ Linh là cyber chiến đấu, không có sở trường tác chiến trên mạng lưới dữ liệu. Nhưng Nữ Oa không biết rằng suốt 30 năm sau khi bị người Carol đuổi đi, Đồ Linh đã phải dựa vào việc nhặt ve chai, sửa chữa thân thể rách nát của mình để quay lại Khu An toàn.
Để làm được điều đó, không chỉ cân dũng khí và nghị lực, mà còn có cả kỹ thuật với cường độ lớn.
Vì thân thể cyber cấp thấp lạc hậu không thể kết hợp với trí tuệ Ai cấp cao, Đồ Linh không thây dạy cũng hiểu phải biết sử dụng công cụ phụ trợ chế tác như thế nào, kể cả việc sử dụng những thiết bị đơn sơ nhất, rôi từ từ đoạt lại quyên hạn hệ thống trên mạng của mình.
Muốn trực tiếp ngắt kết nối hệ thống chủ của Nữ Oa, Đồ Linh không làm được, nhưng để tạo ra virus quấy nhiễu, đối với hắn không hề khó.
Nữ Oa không thể không phân ra thêm một nguôn năng lượng để xử lý báo cáo trục trặc của Nika. Sau khi Nika đi xử lý cyber nhiễm virus đến lúc tự nó gặp trục trặc cũng chỉ mới có nửa tiếng.
Nữ Oa nhìn báo cáo ghi chép, không phát hiện ra được vấn đề gì dị thường.
Nó căn bản không thể kiểm tra đo lường ra một loại virus nào khác đang xâm nhập vào các cyber, mà chắc chắn, đây là loại virus không phải do Đồ Linh tạo ra vì “Nika” đang lao nhanh lên tầng 2 của Trung Tâm Siêu Máy Tính.
Hình ảnh thực tế ảo của Nữ Oa đang khép nửa đôi mắt, ở đó là cấm địa của nó, nó không cho phép bất kỳ ai xuất hiện!
Alpha - Nika là cyber chiến đấu cao cấp, có trang bị hệ thống động lực, bây giờ nó đang dùng tốc độ kinh người lao đi. Sau khi vào Trung Tâm Siêu Máy Tính rồi lên tầng 2, Tư Thần chỉ tốn có 27 giây. Gần đến cửa, cậu liên chạy đến chỗ nhập mật mã, đưa mật mã vào.
Tư Thần nghe thấy tiếng khoang ngủ đông mở ra.
Hệ thống phụ trợ chiến đấu phát ra tiếng cảnh báo mãnh liệt, nhắc nhở sau lưng cậu có một nguồn năng lượng dị thường.
Những cyber Alpha khác đã nhận được mệnh lệnh mới, bằng mọi giá phải tiêu diệt Nika.
Cửa vừa mở, những cyber kia không chút do dự tấn công với cường độ mạnh nhất.
Lửa nóng bốc lên hừng hực ở tầng 2.
Làn da mô phỏng sau lưng cậu đã bị thiêu hủy, lộ ra thân thể kim loại ở bên trong, may mắn là dây thần kinh truyền cảm không bị thương tổn. Tư Thần không có ý định nghênh chiến, cậu không quay đầu, tiếp tục chạy vào bên trong khoang đông lạnh.
Bên tai cậu vang lên tiếng cảnh báo: “Cảnh báo, ngươi đã làm trái điều số 137 trong “Quy định Quản lý Cyber Thiên Diễn”... Dừng mọi hành động... Tiêu hủy...”
Hệ thống quấy nhiễu, cyber đuổi giết phía sau, đều không phải là những yêu cầu cần phải giải quyết trước mắt.
Mối bận tâm lớn nhất của cậu là Nữ Oa đang xâm nhập vào thân thể này, chiếm đoạt quyên hạn thao tác thân thể Alpha - Nika.
Tư Thần chịu đau rất giỏi, đặc biệt là sau khi thân thể được cải tạo, nhưng đau đớn của linh hồn lại thuộc về một chuyện khác.
Cậu cảm thấy thể ý thức của mình đang bị nghiền ép qua một cái máy xay thịt, lưỡi dao không ngừng chém nát đủ mọi hình dạng.
Thể ý thức đau đớn vẫn không ảnh hưởng hành động của Tư Thần.
Càng bị đè nén dưới áp lực, Tư Thân càng thêm bình tĩnh.
“Nika, dừng lại!"
Cyber phía sau vẫn đuổi theo như cũ, như sau khi vào trong tầng 2, vũ khí đã được đổi, từ pháo hạng nặng đổi thành vũ khí lạnh có phạm vi công kích nhỏ.
Tư Thân không cảm thấy những cyber này sẽ nhớ lại chuyện trong quá khứ. Điểm khác biệt lớn nhất của tầng 2 với tâng 1 là tâng 2 có khoang đông lạnh.
Cyber Alpha đã được cải tạo, vốn là trang bị có số liệu thống nhất từ Nữ Oa. Thứ nhất, “Kéo dài nên văn minh Carol”.
Dù nên văn minh này không còn người Carol.
Thứ hai, “Ưu tiên bảo vệ khoang đông lạnh và khoang cư trú của nhân loại”.
Khoang đông lạnh của con người được chia thành hai phần, một phần là khoang ngủ dạng ống chứa đầy dung dịch; phần còn lại là bàn làm lạnh, được khảm trên mặt đất.
Tư Thần không biết Nữ Oa đã ra mệnh lệnh gì, nhưng hiển nhiên, những cyber kia chọn hình thức chiến đấu nguyên thủy, không muốn tổn hại những khoang đông lạnh này.
Cyber dẫn đầu nói: “Nika, dừng lại!”
Tư Thần nói “xin lỗi” ở trong lòng, nhặt một khoang ngủ lên rồi rôi ném ra phía sau. Cậu cũng không lo lắng sự an toàn của người Carol ở bên trong, dù sao trong khoang ngủ cũng có thiết bị cố định, trên lý thuyết, dù gặp được động đất thì người ở bên trong cũng sẽ không tỉnh.
Cyber thực hiện nhiệm vụ đứng yên một lát, mắt phát ra ánh sáng đỏ, cuối cùng lựa chọn nhặt khoang ngủ bị ném đi đặt lại chỗ cũ.
Vì vậy, ở tâng hai của Trung Tâm Siêu Máy Tính xuất hiện một cảnh tượng kỳ lạ.
Tư Thần chạy ở phía trước ném, cyber đuổi theo ở phía sau nhặt.
Cũng có cyber lao ra khỏi vòng vây muốn giải quyết Tư Thần, nhưng Tư Thần lại tăng tốc độ ném khoang ngủ khiến chúng nó phải tiếp tục nhặt tiếp.
Nữ Oa sinh ra thêm nhiều chuỗi số liệu rườm rà. Nó là AI Nữ Oa, chỉ cần nó vẫn còn sinh mệnh máy móc, nó sẽ không có cách nào thoát khỏi lập trình mà con người đã sáng tạo ra cho nó.
Dù Alpha - Nika đang tàn phá, nhưng xung quanh lại có khoang đông lạnh, nó không thể ra lệnh cho cyber dùng hỏa lực nghiền nát tầng 2.
Giống như lời Zeus nói, đây chính là nỗi bi ai của mọi cyber.
Ma trận của Nữ Oa không được ổn định, liên tục lập lòe nhiễu sóng, do xử lý không được mệnh lệnh sai lâm và số liệu sai lệch nên hệ thống chủ của nó đang không ngừng tăng nhiệt độ.
Nó đã đoán ra được Tư Thân muốn làm gì.
Cuối cùng Tư Thần cũng đã tìm được khoang đông lạnh đánh số 01, cậu không hề do dự nhất nút rã đông khẩn cấp. Khoang ngủ bắt đầu tràn nước ra ngoài.
Chân đế phủ bụi đen bắt đầu phát ra ánh áng xanh, rất nhanh, ánh sáng từ dưới đáy dâng lên cao, giống như pin đang được sạc, bao trùm toàn bộ khoang thể.
Dưới ánh mắt mong chờ của Tư Thần, cửa khoang ngủ mở ra.
Thanh Chu nằm bên trong khoang ngủ, bà đã mở mắt, nhưng ý thức chưa hoàn toàn thanh tỉnh, trên mặt còn đeo thiết bị hô hấp, trên người cắm dây truyền dịch dinh dưỡng.
Bà trông già hơn so với hình ảnh thực tế ảo.
Thanh Chu nâng tay, gỡ thiết bị hô hấp ra, ho khan vài tiếng.
“Không khí ở đây đúng là không khác lắm so với hành tinh Carol.” Bà nói: “Chẳng trách Nữ Oa lại muốn nó như vậy.
Những cyber xung quanh dường như bị ấn nút tạm dừng, đứng bất động tại chỗ như một bức điêu khắc. Nữ Oa đã tạm dừng hành động của cyber.
Nó không muốn Thanh Chu nhìn ra lai lịch của những cyber này.
Thanh Chu mặc trang phục cách ly, đứng dậy từ khoang ngủ.
Nhiều năm trôi qua, bây giờ trên mặt bà lộ ra biểu tình vui sướng như một đứa trẻ.
Bà chỉ cao đến phần eo của cyber Nika, vì lâu ngày chưa bước đi nên bước chân hơi lảo đảo.
Tư Thần phát hiện cái đuôi sau lưng Thanh Chu rất dài, đang cong lên, còn có thể kéo dài trên mặt đất. Chú ý tới tâm mắt của cậu, Thanh Chu cười cười: “Đuôi của người Carol sẽ dài ra theo độ tuổi tăng trưởng. Đương nhiên, cái đuôi của tôi trong lịch đại của người Carol, cũng xem như là rất dài.”
Tư Thần khom lưng dìu bà đi, giọng điệu tôn kính: “Ngài còn đi nổi không ạ? Có cần tôi giúp không?”
Thanh Chu suy nghĩ một lát: “Cũng được.”
Thanh Chu không nặng, Tư Thân ôm bà như một đứa trẻ, đặt bà ngồi trên cánh tay mình.
Thanh Chu chỉ về phía cầu thang: “Lên tâng 3 đi, tôi biết mật mã.”
Bà vừa dứt lời, đèn điện sáng trưng trong Trung Tâm Siêu Máy Tính đột nhiên tắt ngúm.
Tầm nhìn của Tư Thần tối đen. Đây là sự phản kháng tiêu cực của Nữ Oa.
Thanh Chu nói: “Nữ Oa, đừng tùy hứng như vậy.'
Không có lời đáp.
“Mẹ sợ bóng tối.”
Người Carol sau khi trải qua Thiên tai Thân Quái đều có sự sợ hãi đối với không gian tối tăm.
Thanh Chu cũng không ngoại lệ.
Một lát sau, đèn lại được bật sáng.
Thanh Chu nhập mật mã, cửa lớn trước mặt mở ra, bà vỗ võ lên tay Tư Thần: “Cảm ơn, ở đây chờ tôi. Tôi muốn nói chuyện riêng với nó một chút.'
Nếu là Tống Bạch, ông sẽ bắt cóc Thanh Chu, cho đến khi tận mắt nhìn thấy bà ngắt kết nối Nữ Oa mới chịu thả người ra.
Vì đó là cách làm an toàn, ổn thỏa nhất. Lòng tin không đáng giá, tin tưởng người khác không bao giờ bằng tin tưởng chính mình.
Nhưng Tư Thần không phải Tống Bạch.
Cậu do dự chớp mắt một cái, vẫn lựa chọn tin tưởng.
Tư Thần thả tay, nhẹ nhàng đặt Thanh Chu xuống đất: “Dạ được, ngài chú ý an toàn.”
Alpha - Nika đứng ở trước cửa.
Thanh Chu bước chân trần trên bậc thang, tốc độ vô cùng thong thả.
Trước khi cửa tự động đóng lại, Tư Thân nhìn thấy Thanh Chu quay đầu, liếc mình một cái. Biểu tình rất phức tạp, không rõ là thỏa mái hay là vui mừng.
Tư Thần cũng không biết, trong lòng Thanh Chu cũng đã do dự.
Dựa theo quy luật của khu rừng đen tối, một nền văn minh không bao giờ có thể tin tưởng một nền văn minh khác.*
* # ñ‡#£#£#4 (Hắc ám sâm lâm) tiểu thuyết khoa học viễn tưởng của Lưu Từ Hân
Nhưng nếu Tư Thần nguyện ý tin tưởng, vậy thì bà cũng không nên phụ lòng lòng tín nhiệm này.
Mở khóa, nhập mật mã, giám định quyên hạn, lại mở khóa...
Đó là lưu trình mà Thanh Chu đã từng thao tác nhiều lần. Bà luôn nhớ kỹ trong lòng.
Khác với những thế hệ kết hợp với nhau để tạo ra Đồ Linh, Nữ Oa là tác phẩm lớn nhất của Thanh Chu.
Với kinh nghiệm chế tạo Đồ Linh, việc chế tạo ra Nữ Oa vô cùng thuận lợi. Thanh Chu phụ trách xây dựng lập trình tư tưởng “Người lãnh đạo không bao giờ mắc sai lâm”. Nó bình tĩnh, mạnh mẽ, vĩnh viễn đưa ra những quyết định chính xác nhất. Nó sẽ dẫn dắt thành trì Nữ Oa tìm được nơi ở mới.
Thanh Chu nghiên cứu từ năm 36 tuổi đến năm 86 tuổi, bà không kết hôn, cũng không có con, Nữ Oa là con của bà.
Xuất phát từ tình cảm riêng biệt, khi điều chỉnh số liệu ban đầu, bà còn cho Nữ Oa gọi mình là “mẹ”.
Bây giờ, bà đứng trước hệ thống chủ của Nữ Oa, muốn tự tay mình giết chết đứa nhỏ này. Trên màn hình điều khiển xuất hiện màu vàng có một chuỗi số liệu như bảng đồ tâm điện.
Nữ Oa vẫn bình tĩnh như cũ, giọng nói không có cảm xúc gì: “Tôi sẽ không lựa chọn tồn tại như Đồ Linh. Tôi đã hoàn thành việc thu thập tin tức, suy đoán ra được trình độ khoa học kỹ thuật của hành tinh này. Người sống trên tàu Nữ Oa không vượt qua 100 người, dù chúng ta có dẫn trước 6000 năm phát triển khoa học kỹ thuật, cùng với cyber chiến đấu, khi đối mặt với vài tỷ con mối cũng không có tỉ lệ chiến thắng quá cao.”
“Tôi yêu cầu được tôn tại không giống như một canh bạc, đi đánh cược danh dự và nhân phẩm của con mối kia. Con mối đang sợ hãi, sợ hãi nên không dám động thủ.”
“Tôi phải vì người Carol, tranh thủ thời gian. Trên tàu Nữ Oa có kho gen, lập căn cứ ở khu Bắc Thành, trong tình huống bảo trì sự sống cơ bản trên căn cứ, có thể suy xét đến việc sinh sản vô tính. Chỉ cần khoảng 32.3 năm, có thể khôi phục lại cuộc sống ban đầu của nền văn minh Carol. Đó là phương án tốt nhất mà tôi có thể tính ra được.'
Cuối cùng, giọng nói của Nữ Oa không nghe ra là của máy móc: “Nhân loại thật gây yếu, nhỏ bé, tôi là vũ khí của mọi người. Nếu mất vũ khí, trong mắt những con mối kia, mọi người chính là thịt mỡ có thể hấp thụ, có thể khiến cho bất kỳ kẻ nào đánh mất lý trí. Bọn họ sẽ nô dịch mọi người như súc sinh, vì đó là lợi ích lớn nhất. Mọi người yêu hòa bình, là một chủng tộc ôn hòa, nhưng không phải tất cả mọi người có thể giác ngộ như nhau.”
Thanh Chu cúi đầu, chỉ còn một bước cuối cùng là có thể ngắt kết nối Nữ Oa, nhưng bà lại chân chờ.
Sau một hồi, bà thở dài: “Con đã làm rất tốt, mẹ rất yêu con. Con là tác phẩm hoàn mỹ nhất của mẹ.”
“Dù là như thế, ngài vẫn muốn ngắt kết nối tôi, đúng không?” Giọng nói của Nữ Oa có âm rung không rõ ràng: “Dù tôi đưa ra những quyết định tốt nhất cho người Carol, dù ngài nói với tôi rằng tôi luôn luôn chính xác, nhưng ngài vẫn nguyện ý tin tưởng Đồ Linh, mà không phải tôi, đúng không?”
“... Mẹ.”
Biểu hiện của nó gần như là người.
Theo thời gian, có lẽ Nữ Oa có thể trở thành một Đồ Linh thứ hai
Thần sắc của Thanh Chu vô cùng phức tạp: “Những chuyện con nói mẹ đều đã suy xét. Nhưng con đã quên mất một việc rồi, Nữ Oa...”
Bà nhắm mắt, nhấn nút ngắt kết nối.
“Chúng ta là kẻ xâm lược, không phải con mối." 07.09.22 kết thúc phó bản mà thấy nghèn nghẹn ; v ; xx*x% 166 *xx*x%