Cao Duy Xâm Lấn (Dịch Full)

Chương 200 - C 200

c 200 c 200c 200

Chương 199: “Chúng ta sẽ gặp lại nhau.” Edit: jena Sau khi biến thành người pixel, Tư Thân đã mất đi một số cảm giác bình thường, cậu câm Thiên Thanh trong tay nhưng không cảm nhận được một chút trọng lượng nào. Hơn nữa, tâm nhìn của cậu cũng biến thành phong cách pixel, khác hoàn toàn so với hình ảnh lập thể bình thường nên khiến cậu không thích ứng kịp. Tư Thần còn có thể mở cột thông tin của mình.

[ Thông tin người chơi ] Họ tên: Tư Thần Trí lực: 10 điểm (-2) (Debuff: Di chứng của việc chỉnh sửa ký ức)

Thể lực: 10000 điểm (-20%) (Debuff: Trở thành người pixel)

Đặc tính: Trường Sinh Uyên, thể sinh mệnh hệ sợi

Trang bị: Váy trắng (đang treo máy), Đồ Linh (trong Thiên Thanh)

Đạo cụ: Thiên Thanh: (Buff kèm theo: Thần Cơ Giới giáng trân)

- Số liệu bị ẩn-

Lực tấn công: ?

Lực phòng ngự: 2

Giá trị may mắn: E Tư Thần từng nhìn thấy trang thông tin như thế này ở trong Phòng khám Tâm Hồn.

Khi đó cậu cũng không có nhiều debuff như thế này, hơn nữa thể lực cũng chỉ có 7 điểm. Cột số liệu bị ẩn cũng không công bố hoàn toàn.

Giá trị may mắn là E, cậu cũng không thấy bất ngờ cho lắm.

Tư Thần cầm thanh kiếm, tiến về phía những tấm gương, bên ngoài của sổ không có ánh sáng, chỉ có một màu đen.

Ban giám khảo toàn năng trong không gian hai chiều cũng mỏng manh yếu ớt như một tấm gương dễ vỡ.

Tư Thần đứng trước tấm gương số 2, tấm gương phản chiếu lại bộ dáng hiện tại của cậu.

Đó là một người pixel nho nhỏ đáng yêu. Tư Thần chớp chớp mắt, người pixel ở trong gương cũng chớp mắt theo.

Đúng thật là nó khá đáng yêu.

Đây là lần đầu tiên cậu biến thành người pixel, vì vậy cậu đứng quan sát trước gương một lúc lâu.

Người ở trong gương cũng không có thay đổi.

Vì vậy, Tư Thần giơ cao Thiên Thanh.

Trên tấm gương xuất hiện những đường cong như mồ hôi lạnh, giám khảo số 2 tuyệt vọng nói: “Gương kia ngự ở trên tường, cậu chính là người đẹp nhất trên đời này!” Thanh kiếm của Tư Thần dừng ở giữa không trung một chút, giây tiếp theo, lưỡi kiếm bổ xuống mặt gương, đâm vào một mặt tường thật nặng. Tấm gương phát ra tiếng thét thể thảm, trên mặt gương xuất hiện những vết nứt, máu đỏ tươi tràn ra, phun ào ào ra ngoài.

Một mảnh gương vỡ màu đỏ rơi xuống mặt đất.

Trước mặt Tư Thần xuất hiện một lời thông báo.

[ Đạo cụ: 1/7 Gương bạc hai chiều ]

[ Giới thiệu đạo cụ: Gương hai chiều. Quản lý Z chế tạo ra để giáng duy vào thế giới trong gương. Bạn cũng muốn bước vào thế giới giả tưởng ư? Đến đây, sử dụng mặt gương này thử xem.

[ Nhặt đạo cụ: YES/NO ]

Ở trước tấm gương thứ nhất cũng xuất hiện một mảnh gương vỡ tương tự. Tư Thần không chút do dự nhặt lên. Đồ của quản lý không phải thứ gì tốt, nhưng chắc chắn giá trị không hề thấp.

Cậu cầm kiếm, đi đến trước tấm gương thứ ba.

Giám khảo số 3: “Do thằng 6 với thằng 7 hại cậu! Chúng là hai đứa xấu tính nhất. Chúng ta không thù không oán, tôi thật sự rất chào đón cậu làm cha của Quan Tinh.” Giám khảo số 6 trừng lớn mắt: “Sao ông có thể phỉ báng danh dự người khác như vậy!”

Nhắc đến trường mẫu giáo, Tư Thân nhớ đến một chuyện khác.

“Có đồng Tâm Hồn không?” Tư Thần hỏi.

Học phí của Tư Uyên là 300 ngàn đồng Tâm Hồn.

Tư Thần chỉ có mấy trăm bạc cắc từ chỗ Tống Bạch. Giám khảo số 3: “Có, có, có.”

Nó làm công ở đây nhiều năm như vậy, chí ít 300 ngàn đồng Tâm Hồn vẫn phải có.

Nói xong, tấm gương bắt đầu phun những đồng tiên xu màu trắng ra ngoài.

Đây là đồng tiền thông dụng nhất, mỗi một đồng xu có giá trị 100 ngàn.

Chế tạo loại tiền xu này không khó.

Đầu tiên tinh luyện nguồn năng lượng dư của một thể ý thức, sau đó dung nhập những ký ức hạnh phúc, tốt đẹp vào, cuối cùng đem đi nung, sẽ có một đồng xu như vậy. Tấm gương hộc ra rất nhiều, nhưng Tư Thân chỉ nhặt ba cái rồi bỏ vào trong hàng đạo cụ của mình.

Cậu nói: “Cảm ơn.” Giám khảo sổ 3 thở dài nhẹ nhõm: “Không có gì, tôi...” Nó còn chưa nói xong.

Tư Thần đã bổ một kiếm vào mặt nó.

Máu tươi không ngừng trào ra, khung thoại của giám khảo số 3 xuất hiện ồ ạt: “Cậu... Cậu... Sao không biết giữ lời....!”

Tư Thần vui vẻ đáp: “Tôi chỉ hỏi tiền thôi.”

Chứ không hề nói sẽ tha.

Lúc này nếu trong trò chơi có nhạc đệm, bây giờ hẳn sẽ nổi lên một khúc hùng ca.

Tư Thần đi đến trước tấm gương thứ tư, cậu câm kiếm, suy nghĩ một lát, hỏi: “Làm sao để vượt qua vòng phỏng vấn thứ ba?” Ký ức của Tư Thần vẫn còn hỗn loạn, nhưng khi ban giám khảo dần tử vong, Tư Thần đã có thể nhớ được nhiều thứ hơn.

Nội dung của vòng phỏng vấn thứ ba trong lời gấu trắng là “Bài kiểm tra về sự phục tùng”.

Nghe kiểu gì cũng thấy không ổn chút nào.

Hơi thở của giám khảo số 4 vô cùng yếu ớt: “Dù sao cậu cũng không tha cho tôi, tại sao tôi phải nói cho cậu biết chứ? Kẻ sĩ thà chết chứ không chịu nhục, cậu có giỏi thì giết tôi đi!”

Tư Thần đành phải thỏa mãn tâm nguyện của nó.

Sau khi mặt gương vỡ vụn, trên mặt đất xuất hiện mảnh gương vỡ đỏ như máu.

Cậu nhặt từng mảnh vỡ, thử ghép ở trong đầu, có cảm giác giống như một tấm gương hình trái tim. Tư Thần đi đến tấm gương thứ năm.

Giám khảo số 5 im lặng một lát, chậm rãi nói: “Bài kiểm tra về sự phục tùng... Ý tại mặt chữ, chính là phải nghe lời, nghe lời người phỏng vấn nói. Nó sẽ bắt cậu làm một việc.”

Từ đầu đến cuối, người phỏng vấn chỉ có một mình gấu trắng.

“Tôi không thể đoán được nó sẽ đưa ra yêu cầu gì cho cậu. Nhưng dựa theo quy tắc của trường mẫu giáo, có lẽ là bắt cậu giết Tư Uyên, hoặc là bức cậu tự sát.”

Tư Thần cau mày.

“Người phỏng vấn không thể cho cậu vượt qua vòng phỏng vấn, nếu không nó sẽ không hoàn thành nhiệm vụ của mình. Quan Tinh không thể có cha..."

“Wì dựa theo quy tắc, cha có thể đón con đi.” “Trường mẫu giáo có quy tắc, sinh vật chiều cao linh năng cũng có quy tắc, rốt cuộc ai là người tạo ra quy tắc? Sao ngay cả quản lý cũng phải tuân thủ? Chúng từ đâu tới đây, rôi muốn đi đến nơi nào? Thế giới cuối cùng là gì? Cậu cho rằng cậu phá vỡ hết tất cả các thế giới thì cậu lại tìm ra được một trang trại chăn nuôi lớn hơn nữa à? Điểm chung là ở đâu? Ngày mai ăn cái gì? Ai là con heo, tôi là con heo...

Ở đây không có âm thanh.

Tư Thần chỉ có thể nhìn thấy những bong bóng đối thoại liên tục nổi lên từ mặt gương, nhưng cậu vẫn cảm nhận được sự hoang mang của giám khảo số 5.

Tinh thần của giám khảo số 5 dường như rất bất ổn.

Tư Thần suy nghĩ một lát, nói: “Cảm ơn.”

Bây giờ cậu chưa thể suy nghĩ được vấn đề phức tạp như vậy, cậu chỉ muốn nhanh chóng thoát ra ngoài. Ở thế giới bên ngoài đang có người quan trọng đang chờ cậu.

Giám khảo số 5: “Có thể chặt tôi theo kiểu đối xứng được không? Tôi có chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế, tôi hy vọng khi chết mình cũng phải ngay hàng thẳng lối một chút.”

Tư Thần cảm thấy yêu cầu của giám khảo số 5 hơi kỳ quái.

Nhưng cậu vẫn nghe lời, thuận theo ý nguyện của nó. Mặt gương bị cậu cắt thành 16 ô vuông ngay ngắn, xếp chồng lên nhau.

Kế tiếp là giám khảo số 6: “Cậu có muốn nghe chuyện vê Metaverse không?”

Sau khi xác định được vận mệnh của mình, tính cách của các vị giám khảo đã trở nên mềm mỏng hơn. Bị bức ép trong một hoàn cảnh biến thái thì khó lòng giữ vững tâm mình không bị biến thái.

Chúng bị nhốt ở trong gương không biết bao nhiêu lâu, nếu không phải có bạn cùng nhau tán gấu, có lẽ tinh thần đã sớm bị mai mội.

Trên con đường tiến hóa, chúng là thế hệ đi trước của Tư Thần; dù từ người bị hại quay trở thành người hại, ít nhất, ngay từ đầu không phải người nào cũng là kẻ ác. Tư Thần nói: “Kể đi.”

“Công ty khám phá ra “Metaverse" được gọi là Tâm Hồn. Tâm Hồn rất thần bí, không có một công nhân nào, nhưng vẫn xuất hiện ở trong tâm nhìn của công chúng.” “Khi đó, người ở thế giới của tôi rất kích động, vì Metaverse giống như một thế giới chân thật khác, chúng tôi đặt mình vào trong đó, chỉ cần dựa vào một tư tưởng, một luồng suy nghĩ là đã có thể sống một cuộc đời mà không hiện thực nào có thể thỏa mãn được...” “Người chơi có thể sáng tạo nên thế giới của mình, trở thành thượng đế, thành vua chúa, tài phiệt đứng đầu, có thể trở thành bất kỳ ai mà cậu muốn. Không có đau khổ, không có già cả. Tài nguyên trong hiện thực mất đi cũng chẳng còn ý nghĩa gì”

“Có người suy đoán rằng đây là một cách để giao lưu với người ngoài hành tinh. Cũng có nhiều người khác đưa ra thêm nhiêu thuyết âm mưu, nhưng theo thời gian, mọi người đều đã xem trò chơi này thành hiện thực, thậm chí chỉ muốn cả đời ở trong trò chơi.”

“Cuối cùng, có một ngày, liên minh đã ban bố một thông báo, rằng hãy hoàn toàn từ bỏ thế giới hiện thực, xem trò chơi này như là ngôi nhà thứ hai của mình. Người chơi ở trong trò chơi cũng có thể sinh con đẻ cái, chỉ cân suy nghĩ vừa xuất hiện, cậu muốn nghĩ ra một đứa con như thế nào cũng được.” “Nhưng không có đau khổ thì hạnh phúc cũng trở nên thật tâm thường, nhạt nhẽo. Trò chơi cũng không thể cung cấp thêm bất kỳ kích thích gì. Rồi có một ngày, tôi phát hiện ra không có cách nào để đăng xuất ra khỏi trò chơi.'

Giám khảo số 6 im lặng một lát.

“Tôi gửi thông báo lên diễn đàn, nhưng người xem luôn là 0. Sau đó tôi nhận ra, một suy nghĩ xuất hiện đồng thời sinh ra một mạch điện tử chuyển đổi, nói cách khác, suy nghĩ của tôi hoàn toàn bị theo dõi. Tôi chắc chắn không phải là người duy nhất ý thức được chuyện này, thậm chí cũng không phải là người đầu tiên phát hiện ra. Chuyện này khiến tôi có cảm giác vô cùng sợ hãi.”

“Tôi âm thầm kinh doanh trong nhiều năm, nghĩ cách âm thầm để lại ký hiệu, truyền lại tin tức... Khiến cho những người trong trò chơi thức tỉnh lại. Tôi đã thành công, tôi dẫn họ rời khỏi Metaverse, xuất hiện ở trụ sở của Tâm Hồn -”

“Tôi yêu cầu được nói chuyện với quản lý của Tâm Hồn.” “Kết quả là những người chơi đều bị dừng hình ảnh, giống như trong một giây đó chỉ còn lại một mình tôi, ngơ ngác không biết làm sao để đi tiếp.”

Cũng chính vào lúc đó, quản lý Z xuất hiện trước mặt giám khảo số 6.

Đó là một con chó màu trắng rơi xuống từ trên trời cao. Nó thực sự rất lớn, khi nó đứng giữa không gian trông chẳng khác gì một ngôi sao lóa mắt.

Giọng nói của giám khảo số 6 đứt quãng, cuối cùng, nó phát ra một tiếng thở dài. “Tôi vẫn luôn cảm thấy rằng Metaverse ở thế giới của tôi đã tiệm cận với nơi “chân thật” nhất. Vì có quản lý Z, tôi có cảm giác ở đó có thứ gì đó mạnh hơn so với những nơi khác...”

“Sau khi quản lý Z xuất hiện, nó chỉ nói với tôi một câu.” “Nó nói rằng “Chúc mừng, trò chơi đã kết thúc.”.”

Không phải qua màn, chỉ là kết thúc.

“Đây là câu chuyện vê Metaverse của tôi. Cậu có thể hành động, nhưng trước đó, tôi có một tâm nguyện... Cậu có thể hôn tôi một lần không? Tôi chưa từng yêu đương, ở trong thế giới ảo cũng không.”

Mặt gương bắn ra những hình trái tim pixel màu đỏ rực rỡ.

Tư Thần còn chưa kịp trả lời, Thiên Thanh trong tay cậu đã tự động nâng lên, “tầm râm” đập nát tấm gương. Tư Thần: “...” Cuối cùng, đã đến giám khảo số 7 mà cậu căm thù đến tận xương tủy. Giám khảo số 7: “Dựa theo quy tắc, trước khi chết tôi cũng được nói di ngôn của mình đúng không?” Tư Thần siết thanh kiếm: “Cút.” Trong chốc lát, giám khảo số 7 đã bị nghiền thành bột phấn. Tư Thần ghép những mảnh gương vỡ lại với nhau.

[ Thông báo từ hệ thống: Chúc mừng bạn nhặt được đạo cụ Gương bạc hai chiều ] Tư Thần thu hồi đạo cụ vào thanh vật phẩm, xoay người bước ra ngoài cánh cửa 3D. Nhưng khi cậu muốn bước ra ngoài, hệ thống lại nhắc nhở.

[ Sau khi kiểm tra, trên người của bạn có xuất hiện virus Trojan, xin hãy xử lý trước khi rời khỏi trò chơi. ] Tư Thần hoang mang, nhưng sau đó, cậu nhớ tới lời nói cuối cùng của con chó trắng. Nó nói nó ghét virus Trojan. Virus Trojan là Đồ Linh. Tư Thần mở thanh đạo cụ của mình, bên cạnh “Thiên Thanh” xuất hiện một khung lệnh Í Phá hủy / Sử dụng / Kiểm tra chỉ tiết ] Hai chữ “Phá hủy” còn được tô đậm bằng màu đỏ. Trong lòng Tư Thần liền run lên. Cậu suy nghĩ, nếu nhấn nút phá hủy, liệu có hủy diệt Đồ Linh thật ở bên ngoài hay không? Tư Thần do dự, chọn kiểm tra chỉ tiết trang bị.

[ Thiên Thanh ] Chức năng: Thần Cơ Giới giáng trân, Lực công kích khi sử dụng +??2?%, Lực phòng ngự +70%, Giá trị sinh mệnh +45%. Giới thiệu đạo cụ: “Chúng ta sẽ gặp lại nhau.” Phần giới thiệu đạo cụ của Thiên Thanh đã thay đổi. Tâm trạng của Tư Thần liền vui lên. Cậu không do dự chọn “Phá hủy”, sau đó mỉm cười bước ra ngoài cánh cửa để về lại thế giới hiện thực. 15.09.22 =))) xong vòng 2, còn vòng 3 xx*x*% 200 *xx*x*%
Bình Luận (0)
Comment