Cao Duy Xâm Lấn (Dịch Full)

Chương 203 - C 203

c 203 c 203c 203

Chương 202: Í Kiểm tra hiện trường phát hiện

ra người chơi thứ ba: Tư Thần ]

Edit: jena

Xe taxi chạy thẳng về hướng Bắc, Tư Thần ngồi trên ghế phụ, kiểm tra lại trang bị của mình.

Thức ăn, nước, thuốc, súng, và quan trọng nhất là Gương bạc hai chiều.

Trên phần giới thiệu đạo cụ có nói rằng quản lý Z đã dùng mặt gương này để giáng duy; còn nói nó có thể giúp con người bước vào Metaverse.

Dù phân giới thiệu trông như đang giễu cợt người xem nhưng Tư Thần cảm thấy phần văn bản này không phải là một mũi tên không có đích đến. Đây là một đạo cụ quan trọng, dẫu cậu vẫn chưa biết cách sử dụng như thế nào.

Tư Thần cúi đầu, lắp ráp súng ống.

Bây giờ đã là hoàng hôn nhưng bầu trời lại vô cùng khác lạ khi có một vâng thái dương đang nhô cao.

Bóng dương cực kỳ lớn, với vâng hào quang màu đỏ như máu bao quanh quả cầu màu trắng. Mang đến sức nóng vô tận.

Tài xế lẩm bẩm: “Sao lại thế này, đã 6 giờ tối rồi sao vẫn còn mặt trời?”

Ông đã ở trong trường mẫu giáo rất nhiều năm, đây là lân đầu tiên nhìn thấy một mặt trời rực rỡ, rõ nét như vậy.

Ánh nắng đỏ cam chiếu rọi trên mặt đường loang lổ, sức nóng có thể nung chảy cả sắt thép. Tư Thần bỗng nhiên có một loại ảo giác rằng cậu đang tìm kiếm một con đường sống giữa tận thế.

Tư Thần gửi một tin nhắn cho Tống Bạch: “Thầy, thây có ổn không?”

Điện thoại không có tín hiệu, khung chat xuất hiện một dấu chấm than màu đỏ chói mắt.

Tư Thân mím môi, ngón tay thon dài gõ gõ trên màn hình.

Khi cậu đang lâm vào trâm tư, ánh mặt trời rực cháy bỗng ảm đạm đi vài phần.

Bên tai Tư Thần vang lên tiếng hít khí lạnh của tài xế. Cậu ngẩng đầu, còn chưa kịp nhìn thấy rõ cảnh tượng phía trước, xe taxi đã “râm râm” tông vào ven đường. Đầu Tư Thần theo quán tính đụng vào cửa sổ phía trước, nhưng đầu cậu không sao, kính thủy tinh lại bị vỡ nát hơn phân nửa.

Xung quanh cũng không có hơi thở nguy hiểm nào. Nhưng khi Tư Thần ngước lên nhìn thì cậu hiểu được vì sao tài xế lại khiếp sợ như vậy.

Ở trước vầng thái dương là một bóng đen vô cùng kỳ quái.

Bóng đen đó lan tràn, trải dài từ trung tâm ra phía ngoài. Có rất nhiều trẻ nhỏ đã trải qua sự tò mò như thế này, ngẩng đầu nhìn mặt trời, bị ánh sáng chói lóa khiến cho đôi mắt trở nên đau đớn không ngừng.

Bây giờ, mặt trời vẫn chói lóa, nhưng ánh sáng tỏa ra đang dần giảm bớt đi. Tài xế chấn động: “Đó là cái gì?”

Những sợi dây đen mảnh nhỏ từ bốn phương tám hướng tụ hợp, ôm lấy bóng đỏ khổng lồ.

Khung cảnh này không có gì lãng mạn, vì đó là một cuộc rượt đuổi máu me ngươi chết ta sống, ngươi sống ta chết.

Tư Thần trợn trừng mắt, muốn nhìn rõ hơn tình huống ở phía xa nhưng vì ánh sáng đỏ chiếu trực tiếp vào mắt khiến cho đuôi mắt không ngừng tiết ra nước mắt sinh lý.

Cậu che kín con mắt của mình, chỉ chừa lại con mắt nhân tạo. Điều chỉnh lại tân suất, điều chỉnh tiêu điểm, ghi lại được hình ảnh ở trước bóng mặt trời.

Con mắt bạc phát ra một vâng sáng nhàn nhạt. Tư Thần đã nhìn thấy rõ những sợi dây đen đang bám vào mặt trời là thứ gì.

Là xúc tu của Trường Sinh Uyên.

Mặt trời trông xa như một viên kem đang hòa tan, nhỏ giọt xuống những giọt chất lỏng màu đỏ rực.

Xúc tu đen bám lấy ngày càng nhiều, như những sợi dây leo không ngừng sinh trưởng, một tâng lại một tầng quấn chặt bóng trời.

Tư Thần đột nhiên nhận ra, đó là Tống Bạch.

Trong không gian truyền đến một sóng âm kỳ lạ như tiếng cá voi kêu to giữa biển sâu đại ngàn.

Sóng âm quá dài, cuồn cuộn quật khởi khiến cho mặt đất chấn động kịch liệt, làm vỡ những tấm kính thủy tinh trên xe. Tư Thần không sao, nhưng thân thể của tài xế đã bị thủy tinh bén nhọt cắt đứt, chảy ra từng dòng thi mủ ố vàng, bốc mùi hôi thối.

Tài xế nuốt nước miếng, chút dũng cảm vừa dâng lên liền tan thành mây khói: “Cậu vẫn còn muốn đi? Nếu không thì quên đi... Chiến đấu với thứ đó thì sự giúp đỡ của chúng ta chẳng thấm tháp gì đâu.”

Tư Thần lưu loát rút dao, đặt lên cổ tài xế: “Đi tiếp.”

Tài xế cảm nhận được sát ý trên cổ, bất đắc dĩ thở dài. Kính chắn gió đã hoàn toàn vỡ nát, xe tiếp tục khởi động, chạy về phía mục tiêu.

Khi xe chạy ra khỏi trường mẫu giáo, Tư Thần chú ý đến một chuyện, đó là bây giờ không phải thời gian mở cửa trường mẫu giáo nhưng cổng lớn ở phía trước lại được mở ra, những con chó trắng thường đứng canh giữ đã không còn bóng dáng. Tư Thần không có thời gian suy nghĩ nhiều.

Trên bóng mặt trời, phân màu đen không ngừng lan rộng ra.

Sắc trời đang bị màu đen nuốt chứng, hơi nóng từ từ giảm bớt, cuối cùng chuyển thành những cơn rét lạnh căm.

Sau khi ra khỏi trường mẫu giáo, xe taxi không đổi hướng đi, nó đi ngang qua vùng ngoại ô của thị xã Hoa Nguyên, cuối cùng đến giữa một ngọn núi lớn.

Áo liệm màu trắng trên người Tư Thần đã nhuộm đỏ một nửa. Dính nhớp sền sệt, dán lên trên người, tỏa ra mùi máu tươi nông đậm.

Giữa hai bên đường núi xuất hiện những con chó trắng. Con chó nhìn xe taxi đang lái đi băng băng, trong cổ họng phát ra tiếng gâm nhẹ đầy uy hiếp. Tứ chỉ của chúng chuyển động thoăn thoắt, chạy ở phía sau xe, tùy thời hành động, hung hăng cắn nát chướng ngại trên đường.

Xe taxi bị đâm đến lung lay, mặt tài xế vốn đã trắng bệch bây giờ toàn là mồ hôi.

Tư Thần hít sâu một hơi, câm súng, từ ghế phụ leo lên nóc xe.

Trong đêm đen vụt lên một ánh lửa xanh như tia sét. Một viên đạn xuyên thủng đầu của chó trắng, nhưng hành động của nó hoàn toàn không bị ảnh hưởng, nửa cái đầu đứt gãy treo lủng lắng trên cổ.

Tư Thần dừng một chút, đổi vị trí bắn từ đầu sang tứ chỉ.

Nhưng điều này chỉ khiến hành động của chúng trở nên chậm chạp hơn chứ không thể cắt đuôi dứt điểm, thậm chí có vài con chó trắng bị thương quá nặng giống như một người bị lột da, lộ ra bộ mặt thật, chỉ toàn là máu thịt đâm đìa. Những vật thể máu thịt này không ngừng tăng tốc, hình ảnh ẩn hiện bất ngờ, chẳng khác gì đang thách thức với sự tôn tại của không gian. Gương bạc hai chiều ở trong túi như được khởi động, bắt đầu nóng rẫy lên. Tư Thần tranh thủ lúc rảnh nhìn qua thử, bên trên xuất hiện hai con chó pixel, một đỏ một trắng.

[ Chó trắng ] Cấp: 5 Giới thiệu: Phế liệu bị thay thế của quản lý Z.

[ Chó đỏ ] Cấp bậc: 6

Giới thiệu: Phế liệu bị thay thế của quản lý Z phiên bản Plus, đặc tính hư ảnh

Chúng băng xuyên qua núi rừng, bắt đầu thu hoạch sinh mệnh của Tư Thần.

Chúng lớn hơn nhiều so với những con chó bình thường, trên mặt chỉ có một cái miệng khổng lồ dựng thẳng, há rộng 180 độ.

Tư Thần đổi súng thành dao, điều khiển lửa bao bọc lấy thân dao.

Bên trái, trước mặt, bên trên, phía sau. Hai con dao ngắn trong chớp mắt bay lên như cánh bướm lao vào cơn bão.

Ánh đao hòa cùng ánh lửa. Máu đỏ xối lên người Tư Thần.

Con chó trắng bị ánh lửa nuốt lấy, nằm vật xuống đất, phát ra tiếng kêu rên thống khổ, không ngừng quản quại trên mặt đất.

Tư Thần quay về trong xe.

“Giải quyết xong rồi?” Tài xế nhỏ giọng hỏi.

Tư Thần im lặng một chút, nói: “Không biết."

Cậu cúi đầu, lấy khăn ướt lau vết máu trên thân dao.

Tư Thần không thích mùi máu khô. Ban đầu lên men, sau đó sẽ có một mùi vô cùng tanh hôi.

Chó trắng bị đánh đau, không dám tiến lên, nhưng cũng không đi xa, ẩn nấp đi theo sau xe, không biết khi nào sẽ tiếp tục đợt tấn công tiếp theo. Mặt đất lại chấn động.

Tư Thần quay đầu, kinh ngạc không thôi.

Một đám người đầu chim không ngừng bay đến từ trên trời, lúc trước, Tư Thần đã nhìn thấy những sinh vật này bị nuôi nhốt trong vườn bách thú của trường mẫu giáo. Người phỏng vấn nói với cậu rằng những sinh vật đó là những thể sinh mệnh không chịu nghe lời. Chúng đã ở đây trong một thời gian đằng đãng, đã mất sạch ý thức vì bị tra tấn, chỉ còn lại phần bản năng nguyên thủy. Nhóm sinh vật người đầu chim này trông không có trí tuệ nhưng khi vừa nhìn thấy bóng dáng của chó trắng, đôi mắt chúng lộ ra hung quang.

Chúng cúi người nhắm vào đàn chó, không ngừng cắn xé những con chó trắng. Tài xế nhìn qua kính chiếu hậu: “Những con quái vật ở trường mẫu giáo... Chúng cũng theo tới đây à.”

Sau lưng vang lên chấn động ầm ầm, hẳn là những loài bò sát và động vật có vú, đoàn chim trên bâu trời là quân đoàn đầu tiên.

Những con quái vật bị chủ nông trại bóc lột nặng nê đã liên kết với nhau, muốn chống lại hiệu trưởng thì khó, nhưng xử lý đám chó trắng thì vẫn có thể.

Tư Thần cũng không lo lắng mấy.

Nếu những sinh vật này muốn làm ma cọp vồ thì đã không lựa chọn sự tồn tại thống khổ như vậy.

Xe taxi bật đèn pha, là một màu đỏ quỷ dị, bây giờ đã là đêm, bốn phía chìm trong bóng tối. Từ trong núi tỏa ra một màn sương mù dày đặc. Xung quanh cực kỳ yên tĩnh, thân kinh Tư Thần căng chặt, vì cậu nhận thấy được một hơi thở khác thường ở trong không khí.

Khó để hình dung nổi đó là gì, nghe qua như nước biển đang sôi trào dưới đáy.

Núi rừng âm u mịt mù, cảnh tượng trước mặt rộng mở thông suốt, một nguồn nhiệt nóng bỏng đổ ập đến.

Xe taxi từ từ dừng lại, vì không còn đường đi tiếp. Trên mặt đất đen, sương mù đang tiêu tán dần, thay thế bằng dung nham sôi trào, hơi nóng bốc lên khiến cho cả không gian bắt đầu vặn vẹo biến hình.

Tư Thần nín thở, trái tim hơi rung động.

Không chỉ có cậu, tài xế bên cạnh cũng há hốc mồm, gương mặt tràn ngập chấn động. Một quả cầu khổng lồ không nhìn thấy điểm cuối giáng xuống từ trên trời như thiên thạch. Ngẩng đầu nhìn lên chỉ khiến cho người nhìn có cảm giác buồn nôn nhờn nhợn.

Xúc tu đen đang bao vây lấy quả cầu, che đậy kín mít không lọt qua một tia sáng.

Hai con quái thú vẫn còn đang thở.

Khi tàu Nữ Oa được dịch chuyển đến thành Bạch Đế, bản thể của Tống Bạch khiến ai nấy đều trâm trồ sợ hãi vì sự khổng lồ không thể tưởng tượng nổi.

Nhưng bây giờ, Tống Bạch lại còn lớn hơn nữa.

Xúc tu của Trường Sinh Uyên bị đứt khá nhiều, rơi rụng trên mặt đất, sau đó quay về lại bản thể.

Giữa khe hở của những xúc tu, dung nham đỏ nóng chảy đang nhỏ giọt, có thể đốt cháy không gian thành một lỗ đen. Tư Thần suy nghĩ một lát, lấy gương bạc hai chiều ra, chiếu vào. Trên gương xuất hiện một sinh vật cuộn tròn màu đen pixel đang thở. Không giống khi nhìn bằng mắt thường, sinh vật đen này không ngừng chảy màu, tựa hồ như quả câu căng tràn sắp vỡ tung. Trên gương hiện lên thông tin.

[ Tống Bạch ] - Cấp bậc: 9 - Giới thiệu: Từ người tiến hóa thành Trường Sinh Uyên trưởng thành, từ Trường Sinh Uyên tiến hóa thành một lão quái vật, là một ông già ENTP (1) luôn chọc tức người khác.

[ Quản lý Z - Phiên bản hiệu trưởng ] - Cấp bậc: 9 (2?) - Giới thiệu: Thật sự chỉ là cấp Chín ư? Hiện thực có lẽ là vậy, nhưng trong trò chơi sẽ không còn hạn chế nữa.

[ Kiểm tra hiện trường phát hiện ra người chơi thứ ba: Tư Thần ]

[ Vào trong trò chơi? YES/NO ] 17.09.22 Chú thích: (1) ENTP là một trong 16 loại tính cách được đánh giá tính cách MBTI nghiên cứu. Số lượng người thuộc nhóm ENTP không nhiều và ENTP là chữ viết tắt của: Extraversion (hướng ngoại), ¡iNtuiton (trực giác), Thinking (suy nghĩ) và Perception (sự nhận thức).

Người thuộc tính cách ENTP rất dễ nhận biết thông qua đặc điểm hướng ngoại, giàu năng lượng và thích cảm giác được thúc đẩy. ENTP ít dùng cảm nhận mà dùng trực giác nhiều nên họ thường không tập trung vào các chi tiết nhỏ nhặt. Ngoài ra, ENTP còn là người rất lí trí, coi trọng tiêu chí khách quan hơn sở thích cá nhân. Họ sẽ không bao giờ vội vàng đưa ra đánh giá hoặc quyết định phán xét nào trước khi nhìn nhận vấn đề một cách kỹ càng, linh hoạt và có thể thay đổi tùy thuộc vào hoàn cảnh.

*xx** 203 *xx**
Bình Luận (0)
Comment