Cao Duy Xâm Lấn (Dịch Full)

Chương 226 - C226

c226 c226c226

Chương 225: : “Kỷ niệm 1 năm kết hôn, và chúc mừng sinh nhật tuổi 27.”

Edit: jena

5 điểm nhân viên có thể kéo dài thêm 5 ngày để sống. Trong tài khoản của cậu còn 13 điểm, Tư Thần còn khoảng nửa tháng để hành động.

Dựa vào ký ức của Chaos, nhân viên ở đây đều có hợp đồng làm việc kéo dài đến mấy chục ngàn năm, ngay từ đầu đều là cấp C. Đánh số là 1, mỗi người có tuổi thọ là 10 ngàn ngày, muốn sống thêm bao nhiêu ngày thì lấy bấy nhiêu điểm nhân viên để đổi.

Thân thể mới là thân thể nhân bản được đem đến, nếu không được phát triển thì thân thể nhân bản thế hệ sau sẽ ngày càng yếu đi.

Thân thể suy yếu, cấp bậc của nhân viên càng thấp. Mà cấp bậc nhân viên lại chính là cơ sở cho đãi ngộ và công tác, cấp càng thấp, điều kiện sinh hoạt cũng như vậy.

Giống như công nhân cấp S có thể tùy ý co dãn trong công việc; công nhân cấp F lại phải làm việc liên tục suốt 20 tiếng. Dù sao nhân viên ở đây đều là tiến hóa giả, không ngủ mấy ngày cũng không có trở ngại gì lớn. Vì vậy, điểm nhân viên chính là thứ mà nhân viên ở đây quan tâm nhất, mỗi người đều sợ cấp của mình bị tụt xuống.

Mà nhân viên đi làm ở Khoa học kỹ thuật Bát Phương không được cho điểm; điểm cũng không thể mang ra giao dịch, cách duy nhất có điểm chính là hoàn thành nhiệm vụ. Suốt mấy ngàn năm, con số trên mã số của nhân viên đã trở thành bốn chữ số hoặc năm chữ số, họ chỉ có thể giữ được những tư liệu sinh hoạt cơ bản nhất, làm những công việc tẻ nhạt nhất trong nhà máy. Thức ăn là hỗn hợp dinh dưỡng theo tỷ lệ đồng đều của công ty, có bổ sung thêm nhiêu chất kích thích, mỗi ngày ăn một bữa để chống lo âu trầm cảm.VipTruyenGG.net - đọc tr miễn phí

Tư Thần dựa theo ký ức để đi đến phòng ký túc xá của Chaos.

Môi trường sống của nhân viên cấp A khá tốt, một phòng đơn, không có phòng bếp, rộng khoảng 100 mét vuông. Ở Khu Giang Xuyên thì đây cũng được tính là một căn hộ cao cấp trị giá hai đến ba triệu. Trong phòng có cọc nạp điện cho cyber.

Tư Thần tắt màn hình nguồn điện, nhìn cảnh sắc bên ngoài qua cửa kính thủy tinh. Trống trải, hoang vu. Hành tinh Gamma ở phía xa có một quâng sáng đỏ thẫm, đó là dung nham, uốn lượn trên bê mặt như những con sông kích động. Tư Thần che đi con mắt phải, giữa không trung xuất hiện một con sứa pixel khổng lồ. Con sứa khổng lồ trôi nổi ở trên không, bao phủ khắp thành phố. Vô số những sợi tua màu trắng rũ xuống từ trên trời, nối liền với những ánh mắt đờ đẫn chết lặng của nhân viên. Với góc nhìn của Tư Thần thì chỉ nhìn thấy được một góc của con sứa. Trước mắt cậu hiện ra số liệu.

[ Quản lý Y (Phiên bản Vân não) ] Cấp bậc: 9 (+0.5) Giới thiệu: Giống với phiên bản cỡ lớn của quản lý Z, đây là hình thức sau khi giáng duy của quản ly Y. Huyết nhục khổ nhược, đối với thể ý thức thì dù là vật chứa silicon hay là vật chứa cacbon thì cũng đều yếu ớt trước sự Vĩnh hằng vô tận. Vì vậy, trong quá trình tiến hóa nó đã vứt bỏ thân thể, bây giờ lại phát hiện ra ngoài vật chứa này, nó không còn phương tiện để trốn chạy khác. Thế nên nó tuyên bố rằng chỉ cần chế tạo ra được vật chứa phù hợp cho nó, nó sẽ cho nhân viên một cuộc sống Vĩnh hằng.

*xx*+*%

Tư Thần vào thư phòng, mở máy tính.

Ở đây có internet, nhưng vì không có nhu cầu giải trí sinh hoạt, trên mạng chỉ có những tác phẩm cũ đời trước, người lên mạng để giải bày cảm xúc cũng không nhiều. Nhiều người lên mạng chỉ để xem tin tức, thứ hai là làm việc.

Tư Thần mở giao diện trang chủ, ánh mắt dừng trên tin tức đầu tiên trong ngày.

“Phục Hy, chủ tịch đời thứ 51 của Khoa học kỹ thuật Bát Phương: Những thay đổi lớn chưa từng thấy trong hàng nghìn năm; công ty nên nỗ lực hết sức để tạo ra vật chứa phù hợp cho quản lý Y”

Tin tức còn có đính kèm ảnh chụp của chủ tịch.

Tư Thần click mở, cẩn thận quan sát một lúc. Phục Hy này căn bản chính là phiên bản của Sở Phục Hi, chỉ là đặc thù biến dị trên người khá rõ, gương mặt cũng vô cùng uy nghiêm.

“Dưới tình huống này, nên văn minh của chúng ta không muốn bị đào thải thì chỉ có thể tìm được một ngôi nhà mới, và chìa khóa để giải quyết đó là chế tạo ra vật chứa mới cho quản lý Y. Dưới sự lãnh đạo của quản lý Y, chúng ta sẽ du hành đến vũ trụ ở chiều không gian thấp hơn, để cho ánh sáng của Gamma soi rọi toàn bộ thành phố Hắc Lâm.

Quan điểm này của Phục Hy nếu được khái quát bằng một dạng văn bản thì chính là chủ nghĩa thực dân giữa các hành tinh trong thời đại vũ trụ song song.

Phục Hy 51: “Vô số năm trôi qua, Khoa học kỹ thuật Bát Phương vì quản lý Y đã sản xuất ra nhiều thân thể và tọa độ. Nhưng 27 năm trước đã xảy ra một sự cố ngoài ý muốn, khiến chúng ta mất đi kỹ thuật hàng đầu, lĩnh vực người nhân bản bị lùi lại những 300 năm. Nhưng trong thời gian gân đây, trạng thái của cổng giới không ổn định, thời không liên tục chồng chất lên nhau, tư liệu sản xuất của chúng ta cần phải bổ sung gấp.”

“Theo suy đoán của nghiên cứu của nhà khoa học, lần dao động tiếp theo của cổng giới là 3172 năm sau. Vì vậy chúng ta cần phải nắm chắc thời cơ này, vì quản lý Y chế tạo ra vật chứa phù hợp nhất. Chúng ta sẽ cử từng nhóm chiến đấu vào khu vực săn bắn..."

Tư Thần sờ lên phần cổ của mình. Ở đó có một lớp nấm nhô lên như kim chỉ, nối hai phần thân thể khác biệt lại với nhau. Cường độ của thân thể cấp 7 khá tốt, nhưng so với thân thể gốc của cậu thì vẫn kém khá nhiều.

Theo lý thuyết, thân thể của cậu cũng đã đến thế giới này; chỉ là không biết bị tách rời ở chỗ nào.

Tư Thần còn chú ý đến một chỉ tiết khác trong tin.

Cậu nhìn ngày hiện tại trong máy tỉnh, 9/9/22171, trừ đi 27 năm, “nguy cơ”, “người nhân bản”, cậu gõ những từ mấu chốt vào thanh tìm kiếm, nhanh chóng rà soát các tiêu đề tra cứu.

— Người nhân bản tự thức tỉnh ý thức, vân não mất hiệu lực! — Bạo động trong nhà xưởng: Khoa học kỹ thuật Bát Phương đối mặt với một nguy cơ nghiêm trọng!

Tư Thần nhấp vào tiêu đề đầu tiên, trang web bắn ra thông báo nhắc nhở, biểu hiện nội dung đã bị mất.

Cùng lúc đó, trên dây chuyền vân não phóng ra một luông điện sinh vật.

Luồng điện sinh vật này không quá mạnh nhưng cảm giác không khác lắm so với tĩnh điện, chỉ là có khả năng gây kích thích và cảm giác đau đớn ở trong não.

Thân thể Tư Thần không chịu nổi khống chế liền run rẩy, cuộn tròn ở trên thảm, một lúc lâu sau mới hồi phục lại tinh thân, cả người toàn mồ hôi lạnh.

Cậu dãi nắng dầm mưa lâu cũng xem như là đã quen với các loại đau đớn khác nhau, cảm thấy dù ruột có lòi ra ngoài cũng sẽ không cảm xúc nhặt lên quấn lên tay đi tiếp; thế nhưng loại đau đớn xuất phát từ trong ý thức và tinh thân này khó dùng ý chí và tố chất chân thể để chống đỡ.

Tư Thần biết cậu vừa kích phát vào vùng cấm. Đau đớn có thể chịu, điều duy nhất không thể xác định là hành vi dị thường này liệu có bị vân não chú ý hay không.

Tư Thần mất một ngày để sửa sang lại ký ức của Chaos.

Cậu kế thừa thân thể của Chaos, nhưng ký ức lại được lưu trữ trong hệ thống đám mây, không có quy luật tiếp nhận nhanh chóng mà chỉ có thể click mở từng cái để xem.

Đến khi mở mắt ra một lần nữa, Tư Thần đã làm quen được tứ chỉ và thói quen, ngôn ngữ của Chaos.

Nhân viên cấp A, cấp Bảy. Thích độc lai độc vãng, đồng nghiệp trong nhà xưởng đều đã rớt từ cấp D xuống cấp E, vì vậy quan hệ xã hội vô cùng đơn giản. Hơn nữa, chưa bao giờ gỡ mũ giáp xuống, ngay cả ảnh chụp thẻ nhân viên cũng mang mũ giáp. Sau lưng cũng có người chửi mắng nói Chaos là một tên ky sĩ không đầu.

Tóm lại, Quý Sở Nghiêu tìm được một thân thể không có gì để chê.

Nhưng cyberdog cấp 4 không có khả năng thắng nổi Chaos cấp 7.

Lần sau gặp lại, cậu sẽ hỏi chuyện này cho rõ.

Tư Thần vừa nghĩ vừa dùng dầu máy bôi trơn xương khớp cho thân thể này.

Đây cũng là thói quen của Chaos.

Mỗi ngày, Chaos sẽ ra cửa vào 7 giờ tối, đến nhà ăn chọn phần ăn số 8 cho nhân viên cấp A. Số lượng nhân viên cấp cao khá ít, người dùng cơm ở trong nhà ăn cũng không nhiều.

Phúc lợi khi làm công cho tư bản là ăn cơm trong công ty không cần tốn tiền.

Tư Thần lấy phần cơm tối hôm nay, cá chiên, burger phô mai và một chai trông như Coca.

Khi ăn cơm cũng không cần gỡ mũ giáp ra, chỉ cân mở phần mặt nạ ở dưới cằm.

Tư Thần uống một ngụm nước, phát hiện ra đây là một bình dầu máy.

Cũng may vị giác của cậu đã khác hoàn toàn so với người bình thường, cũng không đến mức phun ra ngay. Vừa ăn được hai miếng cơm thì cửa vào nhà ăn truyên đến một trận xao động. Một nhân mã vừa đến. Nửa người trên là người, nửa người dưới là ngựa, gót sắt, theo từng bước đi của hắn thì mặt đất liên chấn động theo.

Tư Thần có ấn tượng với người này, gọi là Poseidon 114. Nhân bản đời 114, dựa theo con số thì là trẻ người non dạ, hiếu thắng hơn Chaos 139.

Poseidon đứng dưới ánh đèn nhà ăn, toát ra một luồng ánh sáng rực rỡ lung linh.

Tư Thần nhìn rồi thu hồi tâm mắt, tiếp tục đối phó với đống thức ăn như rác ở trước mặt.

Nhưng không ngờ Poseidon lại đi đến trước mặt cậu. Nhân viên ở Khoa học kỹ thuật Bát Phương khi đông nhất cũng đã lên tới chục triệu người, bây giờ, ở thành phố Hắc Lâm có khoảng chục ngàn người

Người nhiều thì cũng dễ chia ra thành nhiều phe phái. Giống như tiến hóa giả sinh vật như Poseidon, ngày thường gân như không có giao lưu thì với tiến hóa giả cơ giới như Chaos.

Trong nháy mắt, Tư Thần nghĩ đến chuyện xử phạt cho hành vi dị thường của mình ngày hôm qua.

Cậu đánh giá lại hoàn cảnh trong nhà ăn. Ở đây là tầng 16, nhảy cửa sổ có lẽ vẫn còn kịp.

Tư Thần do dự một lát, cũng không hành động ngay.

Dù nhìn Poseidon trông có vẻ không có ý gì tốt nhưng Tư Thần cảm thấy trên người đối phương không có sát khí.

Nhân mã đứng trước mặt Tư Thần.

Tư Thần buông dao nĩa, cả người ngửa ra sau, dựa vào lưng ghế, hai tay kê sau đầu, ngữ điệu cà lơ phất phơ: “Quý hóa quá. Có việc gì không?” Poseidon khoanh tay trước ngực, ánh mắt lạnh lùng đánh giá cậu, chậm rãi nói: “Một tên phế vật cấp A sắp bị tụt hạng.”

Trong công ty, vì các chi nhánh khoa học kỹ thuật khác nhau nên “cyber” thường sẽ bị suy thoái. Trong hội đồng quản trị của có một người là cải tạo cơ giới. Vì vậy, khi tiến hóa giả sinh vật nói chuyện thì nhóm cải tạo cơ giới thường sẽ không dám tranh luận.

“Chaos” rõ ràng là bị chọc giận, ngón tay đan vào nhau hơi run rẩy.

Đôi mắt xanh lam của Poseidon hiện lên vẻ khinh miệt: “Cũng không biết ngài Phục Hy coi trọng cậu ở chỗ nào... Thôi quên đi, 8 giờ sáng mai, tập hợp ở tổ 1.”

Nói xong, Poseidon liền xoay người rời đi.

Trong lòng Tư Thần cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn. Bộ phận chiến đấu được chia thành nhiều tổ nhỏ, có tất cả 108 tổ. Nhân số mỗi tổ đều sẽ được suy xét theo ý của tổ trưởng, nhưng số lượng nhiều nhất không được vượt quá 10 người.

Xếp hạng càng cao thì số thứ tự tổ cũng cao. Tổ trưởng tổ 1 là chủ tịch của Khoa học kỹ thuật Bát Phương, Phục Hy 51.

Tư Thần tìm tòi trong ký ức mình có, cũng không tìm thấy được sự liên quan gì giữa Chaos và Phục Hy trừ cuộc họp thường niên của công ty.

Nhưng lệnh của sếp thì giai cấp công nhân không có quyên từ chối. Tư Thân nhanh chóng khôi phục bình tính.

Nói không chừng Phục Hy cũng đã bị nhiễm virus “Đồ Linh — Quý”.

Tư Thần ăn xong thì quay về phòng ký túc xá. Thiếu thốn điều kiện giải trí nên buổi tối khá nhàm chán Và VÔ VỊ.

Tư Thần lại đọc tin tức, 10 giờ đúng thì nằm lên giường. Cậu vốn nghĩ sẽ khó ngủ lắm nhưng không ngờ chỉ một vài giây sau đã tiến vào mộng đẹp.

Tư Thần bị đánh thức.

Thứ đánh thức cậu là dòng điện sinh vật. Nhưng khác với dòng điện trừng phạt lần trước, dòng điện này lại khiến cho cậu vô cùng dễ chịu, thoải mái.

Tư Thần mở mắt, ngón tay có hơi tê.

“.. Quý Sở Nghiêu?”

“Là anh.” Giọng nói bên tai nghe vang lên rồi hơi dừng lại. Tư Thần tháo mũ giáp, sờ lên vành tai của mình.

Dòng điện lưu này rất kỳ lạ, lỗ tai của cậu cũng thấy tê, giống như bị lưỡi mèo liếm láp.

Đồ Linh nói: “Em mở cửa sổ đi."

Tư Thần đi đến ban công, tắt nguồn điện của đèn LED, lộ ra cảnh tượng gốc ở bên ngoài.

Phòng ký túc xá cách âm rất tốt, Tư Thần không nghe thấy âm thanh gì, nhưng cậu lại nhìn thấy những trận pháo hoa vang dội từ phía xa.

Sản nghiệp của Khoa học kỹ thuật Bát Phương có kết cấu hình tròn.

Người đốt pháo hoa đang ở tâng trên cùng ở phía đối diện. Nhìn theo đường thẳng thì nó cách Tư Thần không xa, nhưng khoảng cách thực sự là hơn 300 khu. Bầu trời tối đen bỗng nổi lên những bông pháo hoa rực rỡ, sáng chói như ban ngày.

“Tư Thần.” Giọng của người trong tai nghe đong đầy dịu dàng: “Kỷ niệm 1 năm kết hôn, và chúc mừng sinh nhật tuổi 27”

Tư Thần không phải là người thường quan tâm đến các nghi thức, nhưng Đồ Linh vốn là một trí tuệ nhân tạo, không ngờ còn chú ý đến chuyện này nên cậu khá là bất ngờ.

Pháo hoa kéo dài suốt 3 phút.

Ở khu vực gần bữa tiệc pháo hoa.

Các nhân viên đều nhận được nhiệm vụ tạm thời, cần phải tiêu diệt sinh vật nhiễm virus có giá trị 5 điểm.

Tư Thần im lặng một lúc lâu, nhịp nhịp ngón tay lên cửa sổ: “Ra là năm nay em đã 27 tuổi rồi.” 27.09.22 x** 226 ***
Bình Luận (0)
Comment