c255
c255c255
Ngoại truyện 8: Mơ thấy một con dê máy (7) Edit: jena
Lời nói của Zeus đã khiến Tư Thần dừng tay.
Thanh kiếm sắc lạnh dừng ngay chóp mũi Zeus, Tư Thần lạnh lùng lên tiếng: “Nói.”
Bây giờ, thế giới hiện thực đã hoàn toàn hòa làm một với thế giới mô phỏng.
Tư Thần vẫn có thể nhìn thấy thanh nhiệm vụ ở góc dưới cùng bên phải, nhưng cậu không còn chịu sự khống chế của trò chơi nữa.
X là quản lý. Cậu cũng vậy.
Tư Thần cảm nhận được gió đang thổi tới, mơn trớn trên mặt cậu, đầy lạnh lẽo.
Mũi kiếm đâm vào da Zeus.
Không có máu, nhưng số liệu của Zeus ào ào chảy ra từ miệng vết thương.
Zeus che lại vết thương trên mặt mình: “Ta biết Đồ Linh giấu cơ sở dữ liệu ở đây.”
Đồ Linh tự nổ chính mình.
Thanh Chu nói rằng chỉ tìm thấy được 1/10 số liệu của Đồ Linh.
Điều này gần như trở thành tâm bệnh của Tư Thần. Nhiều năm qua, ngoại trừ cách “Mở cổng giới”, cậu đã thử nhiều cách khác nhưng đều thất bại, không thu hoạch được gì.
Dần dà, Tư Thần chỉ có thể đè nén chuyện này dưới đáy lòng.
“Ở đâu?” Tư Thần hỏi.
Giọng điệu của Zeus trở nên nhẹ bằng: “Người và tên đó quả nhiên...”
Gã sợ rằng Tư Thần hoàn toàn không quan tâm đến số liệu thừa của Đồ Linh.
Nhưng với biểu tình này của cậu thì làm sao mà có thể không quan tâm cho được.
Tư Thần túm lấy tóc của Zeus, nhấc gã từ dưới đất lên cao: “Đừng nói lời vô nghĩa.” Zeus ha ha cười: “Thưa ngài, nếu ngài có thể giúp tôi thoát ra khỏi đây, tôi sẽ nói cho ngài biết. Đương nhiên, ngài cũng có thể lựa chọn giết chết tôi. Ở đây, không một ai có thể sống lại. Sinh mạng chỉ có một mà thôi, đúng không?”
Tư Thần thừa nhận, cậu đã có suy nghĩ giết người. Cậu không thích bị uy hiếp.
Hơn nữa, có một giọng nói mơ hồ đang cảnh báo với cậu rằng tên Zeus này thật ra đang lừa mình, gã hoàn toàn không biết số liệu còn lại của Đồ Linh ở đâu. Nhưng Tư Thần không dám đánh cược.
Không có gì đáng sợ hơn việc xuất hiện một tia hy vọng rồi hy vọng lại tiêu tan thành ảo ảnh.
Cậu chậm rãi nói: “Ở đây là ở đâu?”
Zeus: “Tôi tỉnh lại từ Biển ý thức.” Quản lý cai quản Biển ý thức.
Tư Thần đã nhìn thấy nơi đó, nhưng chưa đi qua.
Cậu có quyền hạn của quản lý, nhưng lại không giống như X vừa sinh ra đã nắm giữ vai trò này.
“X nói rằng chúng tôi cứ thế mà chết thì đáng tiếc quá, cho nên X tìm số liệu còn sót, chữa trị cho những linh hôn mà X thấy hứng thú...”
“Trong những linh hồn đó thì chỉ có linh hồn của Đồ Linh bị thiếu sót, vì Đồ Linh chưa chết.”
“Khoảng thời gian trước, X tập hợp các linh hồn đến, nói rằng cần quản lý mới đến giúp đỡ cho công việc của mình.”
“Ngài biết nuôi trùng cổ không? Chỉ có con trùng mạnh nhất mới có thể sống sót. Ở đây cũng vậy, linh hồn nào trở thành quản lý thì sống, còn lại sẽ chết hết.” “X từng nói để duy trì chúng tôi tôn tại không hề dễ.” “X không cần phế vật." “Nhưng trước khi cổ trùng bắt đầu chém giết nhau, X nói, còn thiếu một thứ nữa..." “Một phần thưởng.” “Cho nên chúng tôi đến phó bản này.” Zeus ăn đau nên nhỏ giọng thở dốc: “Đây là những gì tôi biết, thưa ngài. Ngài có giao diện nhiệm vụ, tôi cũng có.” Tư Thần từ từ thả lỏng tay. Nhiệm vụ của cậu lại thay đổi. [ Nhiệm vụ phụ: Chứng minh mình là hoàng tử (v ) } [ Nhiệm vụ ẩn (ban tặng mạng sống) ] - Giới thiệu: Bạn có thể dẫn một linh hồn trong phó bản rời đi, là một phân thưởng khi vượt ải. — Vì cuối cùng, trong truyện cổ tích, hoàng tử chỉ có thể đánh thức một nàng công chúa. — “Dẫn đi”, hẳn bạn hiểu rõ điều này là gì. - Có lẽ mọi người thường gọi nó là “sống lại” nhiều hơn? 01.01.2353
xx**% 255 *xx*x*% Ngoại truyện 9: Mơ thấy một con dê máy (8) Edit: jena
Zeus ngồi bệt dưới đất, quan sát biểu tình của Tư Thần. Ánh mắt của Tư Thần dường như đang nhìn gã, nhưng Zeus biết là không phải. Chỉ là vị trí của gã vừa vặn ngay “giao diện nhiệm vụ” giữa không trung.
Đương nhiên là gã biết Tư Thần là ai. Nhiều năm về trước, cả hai đã từng gặp nhau ở căn cứ của quân đoàn Radiant.
Trong ấn tượng của Zeus, Tư Thân là một người may mắn được Đồ Linh bảo vệ, nhưng gã không thể ngờ được rằng Tư Thần đã trở thành một sự tồn tại vượt thoát ra khỏi ràng buộc của vũ trụ. Zeus từng chết một lần, cho nên mới càng không thể tin nổi.
Vì quản lý mới là thể sinh mệnh tối cao nhất, là thần linh cao thượng bất bại.
Dù vạn vật có giãy giụa mãnh liệt như thế nào đi chăng nữa, mạng sống của họ trong mắt thần cũng chỉ bằng một ý niệm.
Người này đang có một biểu tình phức tạp.
Giống như đang trâm ngâm suy nghĩ.
Cuối cùng, Zeus nghe thấy Tư Thần chậm rãi nói: “X, ra đây gặp tôi.
Zeus cảm thấy thật buồn cười.
X là một quản lý... Sao có thể muốn ra liền ra, quản lý không cần mặt mũi à? Nhưng chuyện khiến gã khiếp sợ đã xảy ra.
Ý thức tự chủ của gã tiêu tán dần, mà gã không thể chống chọi lại được sự giáng duy này.
Điều này khiến Zeus vô cùng sợ hãi.
Sư tử sẽ không đáp lời tiếng kêu rêu của một con linh dương, nó chỉ đáp lời với một con sư tử khác ở trong lãnh địa của mình.
Đôi mắt đỏ thâm của Zeus dần biến thành màu trắng bạc.
Nét mặt của gã thả lỏng, nở một nụ cười mỉm: “Có chuyện gì nào?”
Tư Thần siết chặt thanh kiếm, đây là một hành vi vô thức.
Cậu nghiêm túc nói: “Tôi đều muốn cả hai.” X dịu dàng nhìn thẳng vào mắt cậu, đáp: “Tôi không làm được. Cậu cũng có quyền hạn của quản lý, hẳn là cậu phải biết rõ nguyên lý sống lại là như thế nào.”
Tư Thần trâm mặc một lát, trả lời: “Thay đổi thời gian, chồng lên nhau.”
Thứ gọi là sống lại thực chất là kéo dài thời điểm tử vong cho đến hiện tại.
Ví dụ như Tống Bạch đã chết, nhưng thật ra ông ấy vẫn có 1 giây sống sót.
X đóng bằng thời gian đó trên người Tống Bạch, kéo dài nó ra vô hạn.
Nếu so sánh X với một chiếc máy tính thì chương trình dữ liệu “Tống Bạch” chiếm dung lượng trong bộ nhớ chạy cao ngất ngưởng, có thể làm đơ máy bất kỳ lúc nào. Nếu vận hành chương trình đó song song với phó bản thì phó bản này hầu như không thay đổi về thời gian. Nhưng trong thế giới hiện thực thì không giống như vậy. X nói: “Đúng vậy."
Tư Thần chất vấn: “Vậy thì ngài cần thêm quản lý làm gì?” Lúc trước để xử lý hai quản lý kia, người này cũng tốn rất nhiều công sức.
X bất đắc dĩ mà đáp: “Trước kia có ba, bây giờ có hai mà trong đó một người không làm việc; một mình tôi không kham nổi đâu.”
Tư Thần mím môi.
Lý do cậu không làm quản lý rất đơn giản. Hình thái sinh mệnh của quản lý không thể tôn tại ở thế giới hiện thực. Tư Thần muốn sống bình thường một cách chân thật, không muốn trở thành một ảo ảnh khổng lồ.
Tư Thần quật cường lặp lại: “Tôi muốn cả hai người họ.” Ngừng một lát, có lẽ cậu cảm thấy yêu cầu này hơi quá đáng nên nói tiếp: “Hoặc yêu cầu Zeus cung cấp dữ liệu của Đồ Linh cho tôi.”
X lục lọi trong ký ức của Zeus, trả lời: “Tên này lừa cậu. Ngay cả số liệu của gã còn không thể giữ được thì làm sao có thể giữ được của người khác.”
Tư Thần: “Vậy ngài có không?”
X hỏi lại: “Có, nhưng mà... cậu cảm thấy số liệu có phải là linh hôn không?
Tác giả có lời muốn nói: Hôm nay hạ sốt còn 37 độ nhưng đầu óc vẫn choáng váng. 03.01.23 =))) tính đi ngủ mai đi thi mà vô TG check thấy Thất Lưu up chương mới
xx**% 256 *kxx** Ngoại truyện 10: Mơ thấy một con dê máy (9) Edit: jena
Tư Thần hiểu ý của X.
Số liệu chỉ là một phần của bộ nhớ đã được lưu trữ. Chúng thuộc về Đồ Linh, cấu thành nên Đồ Linh, nhưng không phải Đồ Linh.
X nhìn thời gian, giọng điệu nhàn nhã: “Tôi phải đi làm rồi, trước khi phó bản kết thúc, cậu có thể đưa ra quyết định.”
Đôi mắt trắng bạc của Zeus dần biến mất, gã lắc lắc đầu dường như tỉnh khỏi cơn mê, cảnh giác nhìn Tư Thần. Tư Thần hỏi: “Đồ Linh ở đâu?”
Zeus vốn muốn nói mình không biết, nhưng thấy Tư Thần lại giơ thanh kiếm lên, cuối cùng phẫn uất nuốt ngược lời định nói vào trong.
“Ngài ấy ở phòng ngủ chính của lâu đài, xin mời theo tôi."
Giao diện nhiệm vụ phát ra lời cảnh báo trước hành vi gian lận của Tư Thần, nhưng cậu chỉ nhìn lướt qua, ánh đèn đỏ lập lòe liên biến thành màu xanh lá.
Ở trên tầng cao của lâu đài.
Những người lính máy mở cửa, Tư Thần nhìn vào trong, quốc vương của vương quốc Máy Móc đang nằm trong một chiếc quan tài bằng sắt, xung quanh là những đóa hoa trắng muốt rập rờn.
Xung quanh quan tài là một bể nước hình tròn. Nếu nhìn kỹ, ta sẽ thấy bể nước này không hề chứa nước mà là từng chuỗi số liệu đang chuyển động. Bồn nước này cũng không có đế, phần dưới là một màu đen tuyên.
Nước trong thì nông; nước xanh thì sâu; nước đen là vực.*
*2k; Jll%, Zk1Z1Il;X„; 2KE "HN: thủy thanh tắc thiển, thủy lam tắc thâm, thủy hắc tắc uyên (3l uyên trong vực thẳm, vực sâu)
Zeus đứng trước cửa, không đến gần, giọng điệu râu rĩ: “Cậu tự vào đi, tôi không có quyền hạn vào. Ngài ấy là virus, tôi là thể sinh mạng silicon, sẽ bị nhiễm bệnh.”
Tư Thần bước vào phòng, cửa phòng sau lưng liền khép lại.
Trên mặt đất có một tờ giấy trắng bình thường, hòa thành nhất thể với sàn nhà. Tư Thần bước lên, tờ giấy phát ra âm thanh sột soạt khe khẽ. Tư Thần khom lưng, nhặt tờ giấy lên.
[ Có muốn làm giao dịch không? Nhường vị trí quản lý cho ta, ta sẽ giúp cậu gặp Tư Thần. } Người nhận thư là Đồ Linh. Người gửi là Tống Bạch. Nhiệm vụ chính của Tư Thần là “quốc vương giao phớ,, quốc vương giao nhiệm vụ lại là Tống Bạch. Cùng với lá thư Tư Thần nhìn thấy lúc trước, ngọn nguồn của mọi việc gân như đã sáng tỏ. Tư Thần hít sâu một hơi, đi đến trước quan tài. Trong quan tài là gương mặt mà Tư Thần vô cùng quen thuộc, dịu dàng mà tái nhợt. Hệ thống bắn ra một thông báo.
[ Nhiệm vụ chính 2 (Hôn lễ của hoàng tử): Đánh thức quốc vương Máy Móc đang ngủ say ] - Giới thiệu nhiệm vụ: Quốc vương Máy Móc nhiễm một loại virus tên là Chân Ái, chỉ khi nhận được nụ hôn từ người yêu đích thực thì mới có thể tỉnh lại. Người tạo ra virus cảm thấy loại virus này khá vô dụng nhưng đặc biệt phù hợp vì chúng ta đều biết rằng người máy thì không có tình cảm, chúng chỉ là những cỗ máy mà thôi. Phần giới thiệu này khiến Tư Thần hơi chần chờ. Phần lớn thời gian, Tư Thần tự tin về sức ảnh hưởng của mình, nhưng cậu không chắc Đồ Linh có yêu mình hay không. Cậu cảm thấy mình có nhiều sự ỷ lại và tôn kính Đồ Linh.
Trên thực tế, Đồ Linh và Quý Sở Nghiêu đều là một linh hồn, xuất hiện trong những thời gian khác nhau.
Số lần hai người chồng chéo lên nhau thường xuyên, Tư Thần không thể hoàn toàn đối xử như hai người là một, vì vậy khi biết Đồ Linh mất số liệu, cậu cảm thấy bất lực và mất mát, còn có một nỗi đau thương khó hình dung. Suy nghĩ của Tư Thần hơi hỗn loạn.
Cậu ngửi thấy hương hoa, không biết là mùi hương gì, nhàn nhạt, lại giúp cho cậu có sự an tâm quen thuộc. Nhẹ nhàng đặt môi mình lên môi đối phương.
Tư Thần nghe thấy tiếng tim đập của mình, nhanh hơn bình thường. Hệ thống thông báo, đã hoàn thành nhiệm vụ chính 2, vấn đề đã có câu trả lời.
Dù là mặt nào của linh hôn, người này cũng yêu cậu.
Tư Thần đỏ bừng mặt, cảm giác thân thể lại gặp phải nguồn điện cao thế, đầu ngón tay trở nên tê dại.
Cậu mất tự nhiên ngẩng đầu, một lúc sau mới lặng lẽ liếc mắt nhìn thử.
Một đôi mắt xanh biếc đang phản chiếu bóng hình cậu. 086.01.23
Lời của editor:
à kiểu nhiều bạn đọc thấy cấn cấn thân phận của bạn công, còn ngụy np này kia nhưng mà mình thấy bình thường, tại cách tác giả khai thác vấn đề liên quan đến bản ngã bằng linh hồn - số liệu chưa “chín” lắm nên đọc thấy tưởng ÐL - QSN là 2 người khác nhau
Tùy theo góc nhìn của bạn về linh hồn sẽ quyết định bạn thấy ÐL - QSN là một hay là hai người. Với góc độ là một người edit và theo chủ nghĩa vô thân thì mình thấy ĐL - QSN là một, QSN chết từ trước khi ra đời rồi, “QSN” là tên của ĐL khi ÐL nhờ Quý Tư Thành mang thân xác của người Carol cuối cùng đến hành tinh Alpha thôi chứ vốn dĩ người sống trong thân xác đó là ĐL.
Vì sao tác giả nói công là QSN chứ không phải ÐL? Vì tác giả đang đặt ra vấn đề “máy móc có thể yêu được hay không?”, ĐL là tên của người máy, gánh trên vai trách nhiệm phải bảo vệ sinh mạng của người dân hành tinh Carol, phục tùng một mệnh lệnh duy nhất là bảo vệ hành tinh Carol, còn QSN là cái tên của người máy này khi đã học được cách yêu, khi nhận ra mình không chỉ là cyber mà còn là một người có bản thể, có gia đình chứ không phải một chuỗi số liệu vô hồn. Và yeah mình thích phiên ngoại này, vì trong chính truyện chưa giải đáp được - nếu Đồ Linh với tư cách là một con người (con người ở hành tinh Alpha tên Quý Sở Nghiêu) đã yêu Tư Thần vậy thì với tư cách là một người máy, chỉ là một chuỗi số liệu, thì có yêu Tư Thần hay không?
Còn Tư Thần có bắt cá hai tay hay không =)) cái này mới là cái cấn hơn so với công là 1 người hay 2 người nè trời, nhưng là 1 đứa theo chuyên ngành văn học và phải xử lý một đống diễn biến tâm lý nhân vật thì mình thấy Tư Thần không bắt cá hai tay, bản cũng giống như chúng ta, biết ÐĐL và QSN là 1 linh hôn nhưng vì vai trò và trách nhiệm của 2 cái tên này khác nhau nên cách bản đối xử bạn công cũng phải khác nhau luôn (đừng quên Tư Thần là 1 đứa trẻ thiếu thốn tình yêu, bản không biết cách thể hiện cảm xúc nhưng bản biết nên đối nhân xử thế như thế nào để không bị vùi dập, chà đạp trong xã hội) Và đó, đến ngoại truyện này thì đã giải đáp được luôn cả vấn đề trên rồi, Tư Thân nhận thức dù là ÐL hay QSN, dù bạn công có mang trách nhiệm nào đi nữa thì người này cũng yêu bản toàn vẹn. Vậy thì còn cấn gì nữa đâu nhỉ?
Dù sao đây cũng là ý kiến của riêng mình, còn mọi người có suy nghĩ như thế nào cũng hong sao nha (*" 3-x)@
*xx**% 257 *xx**%