Cao Võ: Đăng Nhập Tương Lai Một Vạn Năm - Dịch

Chương 136 - Chương 136 - Hợp Tác Làm Ăn

Chương 136 - Hợp Tác Làm Ăn
Chương 136 - Hợp Tác Làm Ăn

"Tan học!"

Hồng Kiến Quân xin thề hắn chưa bao giờ không muốn nói ra hai chữ này như bây giờ.

Hồng Kiến Quân đưa mắt nhìn về một cái vị trí phía dưới bục giảng, đám học sinh trong lớp cũng dồn dập nhìn theo hắn.

Ngồi ở vị trí bị người chú mục là một vị thiếu niên, hắn đứng lên nhìn lướt qua cả lớp, tựa hồ là muốn ghi tạc trong lòng mỗi một khuôn mặt ở nơi này.

"Ta phải đi trước, hẹn gặp lại mọi người."

Trước khi đi, thiếu niên vỗ nhẹ bả vai của Lưu Khải Minh, sau đó cúi người xuống ở bên tai Lưu Khải Minh nhỏ giọng nói ra: "Nỗ lực lên, có rảnh rỗi thì cùng tiến lên phía trước."

Lưu Khải Minh như bị sét đánh, cả người hắn cũng không nhịn được mà khẽ run lên. Hắn nhìn xem thân ảnh thiếu niên rời đi mà tại đáy lòng âm thầm xin thề.

Lưu Khải Minh ta coi như là liều chết, mệt chết đi được thì cũng phải thi đậu võ đại! Ta nhất định phải đậu!

Lục Thánh từ trong lớp học đi ra, phía sau hắn vẫn là một mảnh tưng bừng nhộn nhịp.

Lục Thánh phát hiện mình vẫn là coi thường lực ảnh hưởng của hắn bây giờ. Hoặc có lẽ là hắn hầu như đã quên.

Một người 17 tuổi vượt qua khảo hạch Võ Giả cấp 2 chính thức lẫn lộn ở trong một đám học sinh có HP bình quân không cao hơn 0. 8 sẽ là khái niệm gì.

Hắn chính là thần, chính là Truyền Kỳ!

Nhất là đối với bạn học cũ của Lục Thánh tại trường tam trung Bạch Hà mà nói đó chính là có vinh cùng vinh, bọn họ cũng sẽ được ghi vào lịch sử của trường tam trung Bạch Hà.

Những người lãnh đạo của trường tam trung Bạch Hà cũng biểu thị nhiệt tình, hoan nghênh Lục Thánh tùy thời trở lại trường tham quan.

Bọn họ đã quyết định đem Lục Thánh lập thành bạn học vinh dự của trường tam trung Bạch Hà, sự kiện nào có quan hệ với Lục Thánh đều sẽ được bày tại hàng cao nhất, cung cấp cho vô số bạn học về sau tới chiêm ngưỡng.

Lục Thánh tại trường học trì hoãn không ít thời gian, đã sắp đến bữa trưa. Hắn nghĩ đến chính mình đi ra còn có một việc không có làm, cho nên liền lấy điện thoại di động ra gọi, tín hiệu ngay lập tức kết nối.

Lục Thánh mang vẻ mặt bình tĩnh mở miệng nói: "Ta là Lục Thánh."

Đầu kia của điện thoại di động truyền đến một giọng nói kích động đến nỗi sắp biến dạng: "Ta biết, ta biết. Ta là Hà Linh Tố."

"Nếu như ngươi muốn nói chuyện hợp tác thì sau hai mươi phút cho người phụ trách của Hành thiện đường đến quảng trường thế kỷ, địa điểm tại nhà hàng Anh Đào chờ ta." Lục Thánh nói.

Vừa nói xong hắn cũng không đợi người đối diện làm ra phản ứng thì đã cúp điện thoại, sau đó lập tức rời đi.

Lục Thánh thuận tay ngăn lại một chiếc xe taxi và đi lên.

"Bác tài, đi tới quảng trường thế kỷ."

Tài xế xe taxi thông qua kính chiếu hậu mà quan sát Lục Thánh, hỏi: "Ngươi muốn trốn học à?"

Lục Thánh sửng sốt một chút, bất chợt cười rộ lên, gật đầu nói: "Ta được người mời đi ăn cơm nên có trốn học cũng muốn đi."

"Xem bộ dáng là nhà ăn lớn rồi."

"Đúng vậy, nơi đó khá cao cấp."

...

Lúc này Hà Linh Tố đang ngồi bên trong một phòng ăn tây âu cao cấp, người mặc áo dài màu đen liền thể. Nàng cũng không có mang đồ trang sức mà chỉ là trang điểm đơn giản, nhưng vẫn hiện ra dáng vẻ rất xinh đẹp.

Hà Linh Tố không biết mình đã lần thứ mấy mở ra màn hình điện thoại di động để kiểm tra thời gian vì nàng đang rất gấp.

Cho dù khoảng cách thời gian Lục Thánh ước định mới qua đi năm phút đồng hồ, nhưng Hà Linh Tố lại cảm giác đã qua rất lâu rồi, cũng do nàng chờ đợi ngày này đã quá lâu.

Phía trước Hà Linh Tố còn cho là mình không có hi vọng, nàng chưa từng nghĩ đối phương rốt cuộc lại chủ động đưa ra yêu cầu hợp tác cùng nàng.

Hà Linh Tố mừng rỡ như điên, thế cho nên từ lúc trang điểm mặc quần áo đến khi chạy tới địa điểm ước định thì nàng chỉ dùng không đến mười lăm phút.

"Thừa dịp đối phương chưa có tới thì ta trước hết nên nghĩ cách làm sao đàm phán a." Trong đầu Hà Linh Tố âm thầm hiện ra một cái ý niệm.

Nàng tiếp quản sự nghiệp của gia tộc đã lâu như vậy nên nàng đã gặp qua không ít hạng người, trải qua không ít tình huống, do đó nàng cũng xem như là có kinh nghiệm phong phú.

"Nói chuyện hợp tác thì điểm trọng yếu nhất vẫn là khí thế. Chỉ cần ta trên phương diện khí thế áp đảo đối phương, vậy thì phương hướng đàm phán tự nhiên có thể do ta tới chủ đạo."

Đây là kinh nghiệm thực tế mà Hà Linh Tố học được ở trong tiết quản lý xí nghiệp nào đó.

"Đối phương chỉ là một vị học sinh trung học, mặc dù thiên phú võ đạo rất mạnh, nhưng về phương diện khí thế chắc chắn sẽ không quá mạnh mẽ. Chỉ cần ta chọn thời điểm thích hợp để biểu hiện cường thế một chút thì hẳn là sẽ không có vấn đề. Ta chỉ sợ là người tới không phải là một vị học sinh THPT thôi."

Hà Linh Tố có chút nhíu lại đôi mày thanh tú nhỏ bé của mình. Bởi vì nàng rất rõ ràng phương thuốc đặc hiệu như vậy thì sao có thể do một vị học sinh THPT có khả năng nghiên cứu ra được, do đó có tỷ lệ cao là đối phương có người sau lưng nâng đỡ.

Lần này Lục Thánh chủ động liên hệ cùng nàng phỏng chừng là do người sau lưng hắn ra lệnh.

Bình Luận (0)
Comment