Cao Võ: Đăng Nhập Tương Lai Một Vạn Năm - Dịch

Chương 186 - Chương 186 - Ta Muốn Bị Ngươi Giật Điện!

Chương 186 - Ta Muốn Bị Ngươi Giật Điện!
Chương 186 - Ta Muốn Bị Ngươi Giật Điện!

“Hắn làm sao làm được?”

Trong phòng hội nghị, một đám giáo quan cũng nhịn không được mà kinh hô lên.

“Phát lại, phát lại!” Ai đó đã hét lên.

Hình ảnh theo dõi bắt đầu chiếu lại, tốc độ không ngừng giảm xuống, nhưng một đám giáo quan vẫn không cách nào từ trong ống kính chiếu chậm nhìn ra chút gì.

Lục Thánh lúc trước đã triển lộ thân pháp Nhập Vi Cảnh. Nếu hắn dựa vào thân pháp để tránh được công kích vũ khí tinh thần của Cổ Hạo Nhiên thì bọn họ còn có thể tiếp nhận, nhưng hắn tay không đỡ đạn mà lại không bỏ sót một cái thì bọn họ thật không chấp nhận được.

Quá huyền ảo, ngay cả phim cũng không dám quay như vậy!

“Chẳng lẽ là võ học khống chế cảnh?” Có giáo quan suy đoán.

Lập tức có người phản bác: "Võ học khống chế cảnh cũng không có cường đại đến loại tình trạng này. Cổ Hạo Nhiên là tinh thần niệm sư cấp hai, võ học khống chế cảnh cũng làm không được tay không bắt lấy toàn bộ vũ khí tinh thần của hắn. Trừ phi..."

“Trừ phi hắn cũng là một vị tinh thần niệm sư.” Một giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng phá vỡ trận nghị luận của mọi người.

Đông Tình Tuyết từ chỗ ngồi đứng lên, vẻ mặt nàng cố gắng duy trì bình tĩnh, lớn tiếng hướng Du Phi Dực báo cáo: "Bẩm báo Du sư tọa, Lục Thánh cũng là một vị tinh thần niệm sư, chỉ là hắn chưa kịp tham gia khảo hạch chính thức cho nên tại bên trong tư liệu cũng không có ghi chép."

Phòng hội nghị lớn như vậy mà đột nhiên yên tĩnh, tất cả giáo quan đều sững sờ nhìn về phái Đông Tình Tuyết.

Một giây sau, bọn họ nghe thấy Đông Tình Tuyết dừng lại một chút rồi nói thêm: "Hơn nữa hai tháng trước Lục Thánh cũng đã đạt tới tinh thần niệm sư cấp ba."

A a a…

Một mảnh âm thanh hít vào một hơi khí lạnh vang lên.

Nghe được câu này đám giáo quan đều biểu tình như bị người ta hung hăng đánh một quyền vào tim mà có chút thở không ra hơi.

Tinh thần niệm sư cấp ba vào hai tháng trước!

Nói cách khác, vứt bỏ đủ loại võ học mà Lục Thánh bày ra lúc trước, hắn đồng thời còn là một vị siêu cấp thiên tài mới mười bảy tuổi liền đạt tới tinh thần niệm sư cấp ba!

Thiếu niên tông sư!

Tinh thần niệm sư cấp ba!

Một đám giáo quan đã không thể dùng ngôn ngữ để diễn tả cảm thụ trong lòng mình vào giờ phút này.

Trong đầu bọn họ chỉ còn lại một từ đang điên cuồng dâng lên.

Quái vật!

Tiểu tử tên Lục Thánh này chính là một quái vật không hơn không kém!

Du Phi Dực lẳng lặng trầm tư trong chốc lát, sau đó ngẩng đầu hướng về phía Đông Tình Tuyết khẽ gật đầu, ý bảo nàng ngồi xuống.

Sau đó hắn tiếp tục nhìn xem màn hình trước mặt, mỉm cười nói ra: "Đợi một thời gian nữa hắn nhất định sẽ trở thành một cây Kình Thiên Ngọc Trụ của Đông bộ.”

Thần sắc mọi người có chút động dung.

Trở về ba mươi năm trước sợ là cũng khó tìm được đánh giá cao hơn cái này.

...

"Tiếp theo là ngươi, Pikachu bé nhỏ." Lục Thánh không nhìn Cổ Hạo Nhiên ngốc nghếch nữa, ánh mắt dừng lại trên người Khổng Tình.

Tay phải Khổng Tình hóa thành trảo muốn chộp tới cái cổ của Lục Thánh, nhưng khi nghe được những lời này cả người nàng nhất thời sửng sốt một chút.

Pikachu?

Pikachu là cái gì?

Trong lúc ngây người một âm thanh lạnh nhạt vang lên bên tai nàng.

"Tổng giáo quan của ngươi không có dạy qua ngươi lúc chiến đấu không thể phân tâm sao?"

Khổng Tình mãnh liệt phục hồi lại tinh thần, vừa nhấc mắt lên liền nhìn thấy Lục Thánh đã xuất hiện ở gần mình.

Thân thể cũng không tính là quá cao lớn của Lục Thánh lại đem ngọn đèn trên đỉnh đầu hoàn toàn ngăn trở, thật giống như một cái bóng ma khủng bố đang nhanh chóng lan tràn xuống.

Khổng Tình không cách nào thấy rõ khuôn mặt Lục Thánh, nàng chỉ có thể nhìn thấy một đôi mắt màu vàng rực rỡ giống như Đại Ma Vương đang nhìn nàng chằm chằm.

Ngay sau đó, một đôi bàn tay thon dài hữu lực nhẹ nhàng nắm lấy cổ tay của Khổng Tình.

Khổng Tình lập tức da đầu tê dại, thật giống như đang đứng rất gần một con mãnh thú mà có cảm giác sởn gai ốc.

“Chết tiệt!”

Khổng Tình theo bản năng muốn lui lại, nhưng hai tay nàng bị Lục Thánh bắt lấy lại giống như đang bị hai cái kìm sắt gắt gao chế trụ, làm cho nàng căn bản không thể nhúc nhích.

Lục Thánh nhìn thẳng vào mắt Khổng Tình, bình tĩnh nói: "Chích điện cho ta.”

“Hả?!!”

Khổng Tình: "???”

“Ngươi không hiểu sao?” Lục Thánh nhíu mày, có chút bất mãn nói: "Ta nói ngươi hãy chích mười vạn vôn điện năng vào người ta. Nếu ngươi để ta hài lòng thì ta có thể cân nhắc cho ngươi qua cửa.”

Khổng Tình sửng sốt vài giây, sau đó...

Xẹt!!!

Từng đạo điện quang màu lam đậm từ trong cơ thể nàng bắn ra, tựa như vô số con lôi xà thật nhỏ theo cổ tay mảnh khảnh của nàng truyền đến hai tay Lục Thánh.

Người thủ quan này không có vấn đề về đầu óc chứ?

Khổng Tình cắn răng, đem hết toàn lực phóng thích ra nguyên tố chi lực trong cơ thể mình.

Nàng không cách nào hiểu được tại sao lại có người chủ động muốn bị điện giật, nhưng nếu đối phương đã muốn như vậy thì nàng liền thành toàn cho hắn là được rồi.

Chỉ cần Lục Thánh nói lời giữ lời mà để cho nàng qua cửa là đủ.

Lúc này dòng điện trên người Khổng Tình truyền tới làm cho thân thể Lục Thánh hơi cứng ngắc một chút, cảm giác có chút tê liệt, có chút đau đớn như kim đâm.

Nhưng đợi đến khi khí huyết trong cơ thể Lục Thánh lưu động, cảm giác tê dại, cứng ngắc cùng đau đớn này liền yếu bớt không ít.

Bình Luận (0)
Comment