"Có phải ta đã ép bản thân mình quá chặt không?"
Lục Thánh giơ một tay lên đặt ở trước mắt, xuyên thấu qua khe hở năm ngón tay nhìn trần nhà màu xám tro, trong lòng yên lặng suy nghĩ.
"Nếu không phải gánh vác tương lai nặng nề như vậy thì bây giờ ta có thể sống rất nhẹ nhàng, rất thoải mái."
Lục Thánh bắt đầu hoài niệm khoảng thời gian hắn đã từng ngủ lén trong giờ học văn hóa, tại giờ học thực chiến trà trộn vào trong đám người, cùng bạn bè hi hi ha ha sau khi tan học đi thẳng đến tiệm net,...... Đó là một cuộc sống của cá ướp muối.
“Tương lai võ đạo một vạn năm phát triển cùng ta có quan hệ gì đâu, dù sao đến lúc đó ta đã sớm chết rồi.
Tai nạn của nhân loại một vạn năm sau thì cổ nhân một vạn năm trước như ta lo lắng làm cái gì?”
“Ngay cả kiếp sau có hay không thì ta cũng không rõ ràng lắm, vậy ta cứ vui vẻ sống hết đời này không phải là được rồi sao? đúng không Lục Thánh?”
Suy nghĩ của Lục Thánh bắt đầu thả lỏng, thứ gì đó trên người hắn dường như cũng đang dần dần rời khỏi hắn.
Nhưng cuối cùng Lục Thánh vẫn nắm chặt năm ngón tay đang mở ra trước mắt.
“Không phải!” Vẻ mặt của hắn trở nên nghiêm túc và kiên định nói. "Nếu như ta đã tận mắt nhìn thấy thì ta làm sao có thể lại giả bộ như chưa từng thấy. Nếu như ta đã làm ra lựa chọn thì ta làm sao có thể dễ dàng buông bỏ được.”
“Ta cũng không đơn giản chỉ là vì nhân loại của một vạn năm sau, mà cũng là vì chính ta.”
“Ta đã thấy đỉnh núi thì làm sao có thể cam tâm ở dưới thung lũng. Ta phải dùng hết toàn lực, dù cắn nát cả răng, dù xương cốt đứt gãy thì ta cũng phải liều mạng đi làm chuyện mà không phải mỗi người đều có thể được làm. Ta nên cảm thấy ta may mắn."
Đôi mắt Lục Thánh hoàn toàn trở về sự bình tĩnh, nói.
"Ta tới, ta thấy, ta vì thế mà thiêu đốt. Đây là lựa chọn của ta, cũng là thứ mà ta muốn.”
Trong nháy mắt này, mặt trời chói chang màu vàng trong đầu Lục Thánh bỗng nhiên tỏa sáng, ánh sáng vô tận và nhiệt vô hạn phóng thích ra ngoài, tại trong cơ thể hắn phác họa ra mạch máu nhỏ dày đặc, gân cốt cơ bắp, đầu dây thần kinh, tổ chức bạch huyết,...
Thần Chiếu Minh Vương Kinh đột phá!
Hai trái tim của Lục Thánh đập thình thịch. Lúc này chúng còn liên kết đến một mảnh tổ chức cơ quan xung quanh.
Khí huyết ở trong mạch máu Lục Thánh dâng trào rít gào.
Hai thành!
Trong mắt Lục Thánh tỏa ra ánh sáng màu vàng rực rỡ.
"Chỉ vẻn vẹn xây dựng ra một mảnh nhỏ khu vực như vậy mà Thần Chiếu Minh Vương Kinh tăng phúc đối với khí huyết liền đạt tới hai thành. Nếu như ta đem toàn bộ thân thể xây dựng ra thì có lẽ sẽ có thể đạt tới hiệu quả tăng phúc vượt xa sự tưởng tượng của ta."
“Ngoài ra tinh thần lực của ta cũng tăng lên trên diện rộng, so với lúc trước gia tăng ít nhất năm thành.”
Quá trình đột phá này tương tự như Lục Thánh trước đó đã trải qua một lần, nhưng lần này có hiệu quả tốt hơn.
"Khải Minh tướng tinh đã kết thúc, ta nên tiếp tục cố gắng!"
Lục Thánh thả lỏng thân thể, nhanh chóng tiến vào bên trong không gian mộng cảnh.
Sau khi tiến vào không gian mộng cảnh, chuyện đầu tiên Lục Thánh làm chính là lập tức đi xem xét tư liệu cá nhân của mình.
[Tên: Lục Thánh]
[Giới tính: Nam]
[Tuổi thọ: Võ đạo năm 297 tháng 6 đến võ đạo năm 432 tháng 8]
[Thực lực võ đạo: võ giả cấp 7]
Mười tám tuổi trở thành võ giả cấp hai, oanh động thành phố Bạch Hà.
Sau đó được Hiệp hội Võ giả thành phố Bạch Hà đề cử tham gia trại huấn luyện thiên tài tỉnh Đông Ninh, giành được hạng nhất.
Tham gia Khải Minh tướng tinh tuyển chọn phía đông của Long quốc năm đó, đạt được danh hiệu Khải Minh tướng tinh...】
Tư liệu tổng thể so với lần trước Lục Thánh xem thấy không kém nhiều lắm, chỉ là lý lịch trở nên đẹp hơn một chút.
Hạn mức thực lực tối đa của hắn không có gì thay đổi, vẫn là tông sư cấp 7.
Ngược lại đánh giá nhân vật đã nhiều hơn nửa ngôi sao, đạt tới cấp độ ba sao rưỡi.
Cái này đại khái có liên quan tới việc Lục Thánh lựa chọn gia nhập quân khu Đông Bộ và cuối cùng trở thành trung tướng của quân khu Đông Bộ.
Điều này cũng dẫn đến Lục Thánh đã trực tiếp sống ít hơn hai mươi năm so với lần trước, bởi vì hắn sớm đã chết ở trong chiến dịch sau một hồi đại chiến cùng dị thú cường đại.
“Nếu ta không chết thì ta có khả năng đột phá đến đại tông sư cấp 8 hay không?” Lục Thánh cân nhắc, nhưng rất nhanh liền bỏ đi ý niệm này.
“Loại chuyện nhàm chán mà vô nghĩa này ta không cần phải nghiên cứu sâu.”
“Ồ?!!”
Lục Thánh đột nhiên phát hiện một điểm trên tư liệu khiến cho vẻ mặt hắn có chút kỳ dị.
Lục Thánh dĩ nhiên phát hiện trên tư liệu cá nhân của hắn tên của người phối ngẫu với hắn lại là Đông Tình Tuyết.
“Tổng giáo quan Đông Tình Tuyết sao?”
Lục Thánh Nhân có chút ngây ngốc, trong đầu hắn nhanh chóng hiện ra bộ dáng yểu điệu, trong trẻo nhưng lạnh lùng tuyệt mỹ của Đông Tình Tuyết.
"Không thể nào, Đông Tình Tuyết lớn hơn ta tới mười mấy tuổi mà, ta làm sao có thể cùng nàng kết hôn? Chuyện này không phải là ta bị trâu già ăn cỏ non sao?"
Lục Thánh cảm thấy có chút hoang đường, nhưng cẩn thận ngẫm lại khi hắn trở thành Khải Minh tướng tinh của quân khu phía đông, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì hắn nhất định sẽ gia nhập quân khu phía đông, mà Đông Tình Tuyết cũng làm việc tại quân khu phía đông, cộng thêm quan hệ lúc trước và lâu ngày nảy sinh tình thì
hình như cũng có khả năng này.
"Tổng giáo quan Đông Tình Tuyết về sau sẽ trở thành thê tử của ta sao?" Lục Thánh sắc mặt khó coi nói: "Về sau ta không thể nhìn thẳng Đông Tình Tuyết. Không được, ta nhất định phải tìm người để hung hăng phát tiết một chút cho tỉnh táo.”
Nói xong Lục Thánh hóa thành một làn khói xanh phóng nhanh về vị trí tông sư Nữ Võ Thần.